Cao Thủ Hạ Sơn Ta Là Tiên Nhân

“Ai lệnh cho anh ra tay với cô Lâm?”

Thái Vĩ Dân càng thêm hoảng sợ.

“Không có, không có…”

Gã ta mới nói hai tiếng thì mặt Lý Dục Thần đã đằng đằng sát khí, khiến gã ta sợ tới mức chân mềm nhũn, quỳ thụp xuống đất.

“Vâng, là cậu Lâm sai tôi làm!”

So với Lâm Thiếu Hằng, Thái Vĩ Dân càng không muốn đắc tội Lý Dục Thần.

Lâm Thiếu Hằng chỉ là có tiền có quyền, mà cậu Lý này lại có thể bổ chưởng ra đao, nắm tay thành sét.

Đây nào phải là người nữa, là thần rồi!

Người có thể đắc tội người nhưng không được mạo phạm thần!

“Nói dối, cô Lâm là em gái cậu Lâm, sao anh ta phải làm thế? Rõ ràng là anh ôm ý đồ xấu xa, làm chuyện xấu mà còn dám lôi cậu Lâm ra làm bia đỡ à?” . Kiếm Hiệp Hay


Lý Dục Thần túm cổ áo Thái Vĩ Dân.

Thái Vĩ Dân vội vàng phủ nhận: “Không không! Cậu Lý, tôi không nói dối, thật sự là do cậu Lâm sai phái tôi làm, anh ta bảo tôi theo dõi cô Lâm, tìm cơ hội bắt cóc tống tiền”.

“Tại sao phải bắt cóc tống tiền?”

“Tôi cũng không biết, tôi chỉ làm theo lệnh của cậu Lâm, không dám không nghe!”

Cuối cùng Thái Vĩ Dân cũng hiểu ra vì sao thái độ của cậu Lâm lúc gọi điện lại quái lạ như thế.

Vợ hoặc vợ chưa cưới của cậu Lý này rất có thể là cô Lâm.

Mà cậu Lâm lại muốn hại cô Lâm.

Càng nghĩ, Thái Vĩ Dân càng sợ hãi.

May mà hai tên tay sai không thành công.


Lúc ấy gã ta còn tức giận, cảm thấy hai tên đàn em quá ngu, chẳng những thất bại mà còn khiến bản thân tật nguyền.

Giờ nghĩ lại, ngu thì ngu, giữ mạng được là nhờ Bồ Tát độ trì rồi.

“Cậu, cậu Lý, tôi thật sự không biết, đều do cậu Lâm ra lệnh, xin cậu Lý tha cho tôi một lần”.

Lý Dục Thần cũng đã hiểu, anh biết Thái Vĩ Dân nói thật.

Xem ra mâu thuẫn trong nhà họ Lâm rất nghiêm trọng.

Nhưng chuyện của nhà họ Lâm thì anh không tiện nhúng tay.

Vấn đề hiện tại là phải biết được mục đích của Lâm Thiếu Hằng là gì, còn muốn làm gì?

Chuyện mây đen bao phủ nhà họ Lâm có liên quan tới anh ta hay không?

Còn bát tự của ông cụ Lâm, có phải là người này lộ ra hay không?

Nếu là Lâm Thiếu Hằng, vậy anh ta có chết cũng chưa hết tội.

Lý Dục Thần buông tay, nâng Thái Vĩ Dân dậy, nhẹ nhàng phủi bụi trên quần áo đối phương.

“Tha cho anh cũng được nhưng anh biết nên làm sao rồi chứ?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui