Cao Thủ Hạ Sơn Ta Là Tiên Nhân
“Mọi người chú ý sau lưng!”, Bách Phú Minh nhắc nhở một tiếng.
Bảy người cẩn thận di chuyển xoay quanh, chú ý lẫn nhau. Chỉ cần Itazura Kazuyoshi xuất hiện ở sau lưng bất cứ người nào, người khác sẽ không chút do dự tấn công qua.
Mà đúng lúc này, Vạn Sơn Lâm đột nhiên kêu lên: “Không được! Ông ta vẫn còn ở giữa!”
Mọi người đồng thời nhìn về phía chính giữa, chỉ thấy dưới cái áo choàng bồng bềnh rơi xuống kia phồng lên, một thanh đao gỗ đâm ra.
Hóa ra Itazura Kazuyoshi căn bản không hề bỏ chạy, mà là trốn ở bên trong áo khoác, thân hình ông ta vốn thấp bé, lại dùng nhẫn thuật súc cốt, lợi dụng áo khoác che chắn để người ta cho rằng ông ta đã tránh né.
Mà lúc này, ông ta đã hoàn thành ngưng tụ đao khí.
Chỉ trong chốc lát, sắc trời trong đại sảnh cũng vì đó mà trầm xuống, sát ý vô cùng nồng đậm tỏa ra từ trên thanh đao gỗ kia.
Đao gỗ cuốn lên một luồng ánh sáng u ám giống như long quyển, mang theo sát ý vô biên lao thẳng về hướng bốn phía.
Toàn bộ đại sảnh đều ở trong phạm vi của đao khí này, bị sát ý bao phủ không có góc chết.
Tất cả mọi người trong đại sảnh đều nhìn thấy đao.
Một cây đao xuất hiện ở trước mắt, mũi nhọn chĩa vào yết hầu.
Các vị Tông Sư vội vàng lùi về sau, sử dụng mọi tuyệt kỹ để ngăn cản.
Cho dù bọn họ có thể trốn được một lần, nhưng những người khác trong đại sảnh lại không có năng lực ngăn cản một đao này.
Nói cách khác, kết quả một đao này là Tông Sư tàn phế, còn đám người sẽ chết.
Ngay lúc mọi người đều cho rằng thần chết đang đến, chợt nghe một tiếng Phật hiệu:
“A Di Đà Phật!”
Hai tay chắp trước ngực của Trí Nhẫn đột nhiên mở ra, giang sang hai bên.
Không gian một nửa đại sảnh lấy ông ta làm trung tâm chia sang hai bên giống như đột nhiên bị chôn vùi, một kết giới hư vô xuất hiện chia bên trong và bên ngoài đại sảnh làm hai thế giới.
Tất cả lực lượng, cho dù là đao khí hay là sát ý đều không thể vượt qua kết giới đó.
Ở phía sau kết giới đó, đám người đại diện cho võ lâm Nam Giang đều bình an vô sự.
Nhưng kết giới này chỉ có nửa vòng, chỉ bảo vệ được người trong nửa đại sảnh. Những người ở nửa đại sảnh còn lại vẫn rơi vào trong nguy hiểm.
Trí Nhẫn đưa mắt nhìn, bỗng nhiên nở nụ cười, bởi vì ông ta đã nhìn thấy Lý Dục Thần phía đối diện.
Lý Dục Thần đưa tay ra vẽ một vòng, những nơi anh vẽ đều xuất hiện một vách ngăn vô hình. Cũng chỉ lượn quanh nửa vòng, vừa vặn chạm vào nửa vòng của Trí Nhẫn.
Như vậy tất cả mọi người trong toàn bộ đại sảnh đều bình yên vô sự.
Ngược lại là bảy vị Tông Sư ở giữa đều thi nhau ngã trên mặt đất.
Cả người Itazura Kazuyoshi hiện ra, chỉ vào bảy Tông Sư, cười như điên nói:
“Vô dụng! Tất cả đều là vô dụng!”
“Biết vì sao chúng tôi lại có tên là Thiên Nhẫn Tông không?”
“Bởi vì cảnh giới cao nhất của ninja không phải Đột Nhẫn, mà là Thiên Nhẫn”.
“Thiên Nhẫn mới là cảnh giới cao nhất võ đạo”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...