Nàng không tự giác xoắn chặt tiểu huyệt, trong lòng không ngừng thúc giục: Nhanh lên, nhanh hơn nữa đi , nhanh kết thúc chuyện này đi.
Nhưng Khang Hi căn bản không làm theo ý nàng, hắn bị xiết chặt đến mức tê dại, sau khi kiềm chế lại ý nghĩ muốn bắn, lại lần nữa bắt đầu đưa đẩy.
Tiểu huyệt ấm áp chặt chẽ như vậy , khúc chiết trăm chuyển, giống như có vô số cái miệng nhỏ ở bên trong nhẹ nhàng mút cắn phân thân hắn.
Hắn giờ khắc này hận không thể vĩnh viễn đem côn thịt của chính mình vùi sâu vào trong tiểu huyệt của nàng, không bao giờ rút ra.
Không biết qua bao lâu, cuối cùng khi ánh trăng chiếu rọi, hô hấp hắn càng thêm dồn dập , hắn thở dốc cắn lỗ tai nhỏ Đoan Tĩnh, hạ thân hận không thể cắm sâu hơn vào trong thân thể nàng , tốc độ điên cuồng làm người khác hít thở không thông.
Sự nhẫn nại của Đoan Tĩnh rốt cuộc cũng hết, sắc mặt nàng ửng hồng, ánh mắt mê ly, nỗ lực muốn để cho bản thân thoát khỏi sự điên cuồng này.
Nàng không tự giác kêu lên tiếng, "Không, từ bỏ —— a, cầu ngài ——"Tiểu huyệt nàng không ngừng điên cuồng mà xoắn chặt côn thịt trong thân thể , đôi tay Khang Hi nắm lấy eo nàng , điên cuồng va chạm.
Rốt cuộc, trước mắt Đoan Tĩnh trắng xóa , nàng bị một cảm giác xa lạ như muốn đưa nàng bay lên trời cao.
Đời trước quan hệ giữa nàng và phò mã rất tệ, chưa từng nói chuyện nhiều với nhau, mà nàng hiện giờ ở dưới thân Hoàng A Mã của mình lần đầu tiên cảm nhận được cảm giác cao trào , làm nàng cảm thấy vừa xa lạ vừa sợ hãi.
Đoan Tĩnh bị Khang Hi bắn đầy bụng đến mức thét chói tai , căng trướng đến mức làm nàng khó chịu.
Nàng vô lực dựa vào vách đá thở dốc, chậm rãi hoạt động mông, cự vật đã mềm trong cơ thể cuối cùng cũng rơi ra ngoài.
Cảm giác cọ xát khi rút ra làm nàng không tự giác được rên ra tiếng.
Khang Hi đắm chìm trong dư vị sau cao trào , hắn chống lên vách núi bao phủ lấy thân thể nàng.
Nhưng chỉ thấy tiểu cung nữ sau khi lấy côn thịt của hắn ra xong thì liền cuống quít mặc y phục vào, linh hoạt chạy thoát từ trong khuỷu tay của hắn , cũng không quay đầu lại.
Khang Hi ngẩn người, thỉnh thoảng khi hắn hứng khởi thì cũng sẽ ngủ với cung nữ, không nói đâu xa , tứ đại cung nữ trong Càn Thanh cung của hắn , đã bị hắn ngủ đến đổi người mấy lần.
Trong cung quan nữ tử không có danh phận rất nhiều.
Sau khi bị hắn ngủ qua , có người dục cự còn nghênh, có người phong tao vũ mị, nhưng không ai không chờ mong hắn cho một danh phận.
Đây vẫn là lần đầu tiên hắn thấy có người không đợi hắn phụ trách mà liền bỏ chạy.
Thật là kỳ lạ.
Sau khi bên này xong việc , Lương Cửu Công đứng ở nơi xa thấy thế vội vàng đốt đèn lồng mang theo hai đại cung nữ của Càn Thanh cung tiến đến hầu hạ.
Hai cung nữ nhìn thấy y phục Hoàng Thượng không nghiêm chỉnh, hạ thân lộ ra ngoài , đều không tự giác đỏ bừng mặt, quỳ trên mặt đất cúi đầu hành lễ, ánh mắt không dám nhìn lung tung.
Khang Hi nhíu mày nhìn lướt qua, "Gọi là gì?"Lương Cửu Công vội vàng trả lời: "Hồi vạn tuế gia, haicung nữ này vừa mới tới Càn Thanh cung, một người tên Tham Vân, một người tên Tham Nguyệt.
""Ừ, lại đây hầu hạ trẫm.
"Hai cung nữ đỏ mặt quỳ gối trước mặt Khang Hi , cầm khăn thật cẩn thận lau sạch cho hắn.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...