Cuối cùng, "Phụt ——" một tiếng, hắn bắn ra, bắn ở trên vú của Viên thứ phi,tinh dịch đậm đặc chảy dọc theo đầu vú của Viên thứ phi xuống dưới.
Hoàng đế sảng khoái thở dài, ngay sau đó bước vào tịnh thất tắm gội.
Chỉ còn lại Viên thứ phi một người lẻ loi quỳ trên mặt đất.
Hoàng đế không có kêu nàng ta dậy, nàng ta chỉ có thể quỳ gối ở nơi này.
Mặc dù tiểu cung nữ đã từng thấy nhiều cảnh tượng hoàng đế lâm hạnh phi tử, nhưng trường hợp như hôm nay vẫn là lần đầu tiên gặp được, các nàng đỏ mặt, động tác nhanh lẹ thay mới lại toàn bộ như cũ.
Sau khi sửa sang lại giường, bỏ cũ thay mới, mở cửa sổ, đốt huân hương lên, một loạt động tác như nước chảy mây trôi.
Cho đến khi một ma ma nhìn rất nghiêm túc tiến vào truyền đạt mệnh lệnh của hoàng đế, lúc này Viên thứ phi rốt cuộc mới được chấp thuận đứng dậy từ trên mặt đất, sắc mặt trắng bệch được xe phượng loan xuân ân một lần nữa đưa trở về.
Không biết tại sao, nhưng Viên thứ phi có loại dự cảm, từ nay về sau, nàng ta sẽ không bao giờ được sủng ái nữa.
Đáng tiếc suy nghĩ này nàng ta không có ai để ý đến.
Sau điện Vĩnh Hòa Cung, Triệu Giai quý nhân nhìn nữ nhi đang thêu thùa oán giận nói: "Ta còn tưởng rằng chúng ta bây đã hết khổ rồi, ai ngờ hôm nay Hoàng Thượng lại lật thẻ bài của người khác.
Nghe nói lại là Viên thứ phi kja, cũng không biết nàng ta có cái gì tốt.
"Đoan Tĩnh đầu cũng không nâng, xem như không nghe thấy, vẫn như cũ nghiêm túc làm việc trong tay.
Tốt hay không tốt, cùng nàng không có quan hệ gì cả.
Hoàng đế thích ai thì ngủ với người đó, cùng nàng có quan hệ gì đâu.
Triệu Giai quý nhân một mình lầm bầm oán giận, rất nhanh liền cảm thấy không thú vị.
Sau khi phục hồi lại tinh thần , thấy Đoan Tĩnh còn đang làm việc, bà khuyên nhủ nói: "Con đừng thêu nữa, cẩn thận bị thương đôi mắt.
"Đoan Tĩnh hơi hơi nhấp môi, "Tố Mai tỷ tỷ bên người Đức nương nương buổi chiều có tới một chuyến, nói Đức nương nương nghe Hoàng A Mã khen con có kỹ năng thêu thùa tốt, nhưng lại không đành lòng làm phiền con.
Tố Mai tỷ tỷ thật sự không đành lòng thấy Đức nương nương như thế, liền chủ động tới tìm con, nói nếu khi nào con rảnh thì thêu cho Đức nương nương mấy cái khăn.
Con thật sự không tiện từ chối.
"Rốt cuộc mẹ con các nàng còn phải sống dưới mái nhà của Đức phi.
Triệu Giai quý nhân vừa nghe tức giận nói: "Trước kia mỗi ngày lễ lớn nhỏ đều tặng cho bà ta có bao giờ thấy bà ta dùng qua, sao hôm nay lại đột nhiên thích?! Sợ là hôm nay Hoàng Thượng tới nơi này của chúng ta làm bà ta mất thể diện nên bây giờ mới cố ý muốn tra tấn con,muốn từ việc này mà tìm lại chút thể diện của ả!"Triệu Giai quý nhân càng nói càng tức, mắng: "Cái gì mà Đức phi?! Ta phi! Một con nô tỳ lòng dạ hẹp hòi như vậy mà còn dám xưng ' đức'?"Đoan Tĩnh vội vàng buông việc trong tay, che miệng bà lại, nàng thấp giọng vội la lên: "Ngạch nương, mau nhỏ tiếng lại, trong cung tai vách mạch rừng, càng đừng nói Đức nương nương là chủ một cung, nếu như bị người khác nghe được thì phải làm sao! ! "Triệu Giai quý nhân nghe vậy khóc ròng nói: "Hài tử đáng thương của ta, đều là do ngạch nương không có bản lĩnh, không có nhà mẹ đẻ chống lưng, chính mình lại không biết cố gắng, mới làm cho con chịu nhiều khổ cực như vậy.
".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...