Số tuổi của Tô Cảnh gần như gấp đôi tuổi của Lục Tri Hạ, là một người trưởng thành chín chắn, suy xét bất kì vấn đề nào cũng luôn thấu đáo hơn, không còn bốc đồng như thời trẻ, hắn hỏi Lục Tri Hạ đã suy nghĩ kỹ hay chưa, là do lo lắng cô chỉ nhất thời xúc động, sợ cô sau khi nhìn thấy bộ phận sinh dục vẫn chưa khỏe hẳn của hắn sẽ hối hận, về phần bản thân hắn, khi dùng mu bàn tay mài bướm của cô ở quán bar và khi hắn cúi đầu đáp lại nụ hôn của cô sau cánh cửa, đã không có cách nào quay đầu nữa.
Nhưng dù hắn có nghĩ như thế nào đi nữa, điều quan trọng nhất bây giờ chính là dỗ người ta trước, nghĩ đến đây, Tô Cảnh cảm thấy hơi nhức đầu, hắn biết cách dạy người, còn cách dỗ người thì hắn thực sự không có kinh nghiệm.
Sau khi tắt điều hòa trong thư phòng, mở cửa sổ ra để bay mùi, Tô Cảnh nhanh chóng ra khỏi thư phòng rồi đến gõ cửa phòng em vợ, nhưng sau khi gõ vài lần, người bên trong đều phớt lờ hắn, Tô Cảnh cảm thấy hơi bó tay một lúc, chỉ có thể cách qua cánh cửa, nói với người bên trong: "Tri Hạ, chúng ta nói chuyện đi.
"Nhưng mà, người trong phòng vẫn như cũ không để ý đến hắn, xem ra vẫn còn tức giận, Tô Cảnh có chút luống cuống, nhưng làm ồn quá cũng không tốt, vợ hắn đang ngủ trên lầu có thể tỉnh dậy bất cứ lúc nào, nếu như bị cô ấy phát hiện mình đang đứng trước phòng em vợ dỗ dành người ta, thì lúc đó phải giải thích như thế nào?Nghĩ một lúc, Tô Cảnh lấy điện thoại di động ra gửi tin nhắn cho em vợ, may mắn lúc trước có lưu số của cô, nhưng mà, tin nhắn được gửi đi chẳng khác nào tảng đá chìm xuống biển.
Cuối cùng Tô Cảnh nhớ rằng chìa khoá mỗi cửa ở tầng hai đều đặt trong thư phòng tầng hai, hắn nhanh chóng đi lấy, không quan tâm đến bất cứ điều gì khác, trực tiếp mở cửa đi vào.
Trong phòng, rèm cửa bị đóng kín, ánh sáng hơi mờ, thiếu nữ còn đang giận hắn đang nằm lì trên giường, vùi mặt vào gối, trên người vẫn đang mặc cái váy ngủ lúc nãy.
Có thể là do ngã quá mạnh, vạt váy bị xốc lên, lộ ra hai chân thon dài cùng nửa bờ mông cong vểnh, Tô Cảnh chỉ cần đến gần thì có thể nhìn thấy bộ lông màu đen ở giữa hai chân.
Lục Tri Hạ không nghĩ hắn có thể thẳng thừng đi vào như vậy, không khỏi có chút bất ngờ, bĩu môi, không vui chất vấn: "Anh vào đây làm gì?!"Tô Cảnh khóa trái cửa, đến bên giường ngồi xổm xuống, đối diện với cô: "Để anh giải thích, kẻo em hiểu lầm anh.
""Em hiểu lầm anh cái gì? Anh chỉ muốn kết thúc mối quan hệ này bất cứ lúc nào.
"Tô Cảnh kéo tay cô, đưa lên miệng hôn một cái rồi nói: "Từ khi bắt đầu sờ em ở quán bar, anh chưa bao giờ nghĩ đến chuyện thoát ra, nhưng em còn trẻ, có lẽ em sẽ gặp được người tốt hơn, cho nên em có thể thoát khỏi mối quan hệ này bất cứ lúc nào, Tri Hạ, trong đoạn tình cảm này, anh mới là bên yếu hơn, anh có vợ, anh già rồi, anh còn không cương nổi, là anh đang cầu xin tình cảm của em mới đúng, quyền chủ động luôn nằm trên tay em, em căn bản không cần lo lắng về vấn đề này.
".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...