Chiều tối, những cơn mưa nhẹ hạt dần.
Ân định bụng tối qua chở Bảo Trinh đi uống coffee, bữa giờ không gặp nên cũng nhớ nàng ấy quá chừng.
Lấy smartphone gọi cho nàng: “Em đang làm gì vậy?”
Bảo Trinh: “Em chuẩn bị ăn cơm.
Anh ăn chưa?”
Thiên Ân: “Chưa.
Tối nếu không mưa thì đi coffee nhé.”
Bảo Trinh: “Ừa, em nhớ anh quá, hihi.”
Thiên Ân: “Anh cũng nhớ em, hy vọng tí không mưa.”
Bảo Trinh: “Không, mưa thì anh cũng phải qua, người ta nhớ anh chịu không nổi đâu.”
Thiên Ân: “Nhớ anh hay là nhớ cái khác?”
Bảo Trinh: “Không biết, nhớ hết.”
Thiên Ân: “Hehe, nhớ gì thì nói đó, có sao đâu mà.”
Bảo Trinh: “Nhớ anh nhiều hơn.”
Thiên Ân: “Ừ, tối gặp nhé, hôn em.”
Bảo Trinh: “Hôn anh.”
Cái giọng nhõng nhẽo của Trinh làm anh buồn cười và thấy ấm áp trong lòng.
Tối nay dù có mưa to gió lớn ra sao anh cũng quyết tâm gặp nàng ấy.
Vài ngày không gặp người yêu nên cứ thấy rạo rực trong người sao sao ấy.
Mười chín giờ ba mươi phút, mưa lất phất có vẻ đỡ hơn.
Ân trùm vội cáo áo mưa lên và phắn gấp chứ tí mưa to hơn lại khổ.
Cái cổng quen thuộc nhà nàng đây rồi.
Mở cánh cổng sắt đi vào, Trinh và cha mẹ đang ngồi xnàng tivi.
Gõ cửa chào hỏi lễ phép nhạc phụ nhạc mẫu rồi ngồi xuống.
Lòng phơi phới khi nhìn thấy nàng, nàng trắng múp quá, cái váy hai dây trông thật quyến rũ khoe ra đôi chân dài thẳng tắp trông thật hứng tình.
Nếu không có người lớn chắc Ân đè nàng ra ngay và luôn rồi.
Chỉ nhìn nhau thôi mà lòng rạo rực, rạo rực đến nôn nao.
Cả nhà ngồi nói chuyện cùng nhau nhưng Thiên Ân và Bảo Trinh cũng chẳng hứng thú gì lắm với những câu chuyện rôm rả ấy, bởi vì hai trái tim trẻ đang khao khát nhau, chỉ muốn lao vào nhau chứ không muốn quan tâm tới thứ gì khác.
Những ngón chân của hai đứa thậm thụt chạm nhau dưới bàn.
Chỉ chạm khẽ thôi mà sao ấm áp quá.
Da thịt hai đứa lần đầu chạm nhau sau chuỗi ngày xa vắng.
Ân đang nhìn nàng say sưa thì mẹ nàng cất tiếng: “Trinh, xuống bếp lấy trái cây trên bàn thờ xuống ăn con, để lâu coi chừng hư mất.”
Nàng: “Dạ.”
Cơ hội là đây, khí vận cũng là đây.
Phải bắt ngay!
“Để cháu xuống giúp cho, bàn thờ cao để cháu lấy cho an toàn.” Nói xong Thiên Ân lon ton theo sau Bảo Trinh đi xuống bếp.
Đến giữa hành lang, vừa khuất tầm mắt cha mẹ nàng là Ân bước nhanh tới bóp mông nàng một cái, côn thịt cứng ngắc luôn sau cái bóp mông sỗ sàng đó.
Xuống tới bếp, Thiên Ân đè nàng vô tường, tiếp sau đó là một chuỗi hành động của bản năng như được lập trình sẵn, tới tấp, dồn dập, vội vã.
Cảm xúc của hai người lâu ngày không gặp thật thú vị, đam mê lắm, rạo rực lắm.
Nhào nặn hai bên mông của nàng đã đời rồi một tay bóp vú một tay mò âm hộ.
Chẳng có gì lạ khi âm hộ nàng ướt đẫm.
Bàn tay nàng cũng đã luôn vô quần túm lấy côn thịt từ bao giờ, nàng bóp rồi nàng sục, sục mạnh và nhanh khiến Thiên Ân sung sướng.
hai ngón tay của anh cũng đang khều và móc trong cái hang ẩm ướt.
Anh và nàng kích thích cho nhau trong một phút rồi lại rời nhau ra, không dám làm tiếp nữa.
Đưa tay lên miệng mút, cái mùi vị nồng nàn quen thuộc không lẫn với ai được, cái mùi của nàng sẽ ám ảnh Thiên Ân cả đêm mất.
Anh yêu nàng!
Trinh lấy trái cây xuống và rửa, cắt gọt.
Ân vừa ngó nghiêng cảnh giới vừa đùa nghịch tà váy nàng, kéo váy lên vỗ vào bên mông tròn trịa, nhiều khi hứng quá vỗ hơi mạnh làm nàng khẽ đau, lườm yêu một cái thật dễ thương.
Cái quần lót màu hồng bị Thiên Ân túm lại vô khe hậu môn, làm nổi lên cặp mông trắng ngần bị ửng đỏ lên vì những cái vỗ hậu môn.
Rồi vạch hẳn qua một bên úp mặt vô liếm cái lỗ âm đạo xinh đẹp.
Anh móc côn thịt to bự ra, ngó nghiêng lên trên lần nữa rồi bắt nàng khom xuống mút, nàng sợ sợ nhưng bị kích thích quá nên mút vội mút vàng.
Ôm đầu nàng nhấp lia lia rồi lại thả ra.
Cái cảm giác vụng trộm vầy thật hấp dẫn nhưng ức chế vì ngắt quãng quá.
Trước khi Thiên Ân và Bảo Trinh lên nhà trên, anh kéo nàng vô tường đút côn thịt lút cán vô háng nàng ở phía sau, nàng thèm thuồng chờ đợi, doggy chục cái rồi lại thả ra, chỉnh lại quần áo.
Lẽ ra Ân có thể xuất tinh luôn chỉ trong vài cái dập, vì cơn nứng lên tới gần đỉnh điểm rồi, nhưng anh ra mà nàng chưa kịp thỏa mãn thì không công bằng lắm, đành ngậm ngùi ôm dái tức bực đi lên.
Anh yêu nàng, nên anh cũng muốn nàng cũng phải thỏa mãn.
Không thì cả hai cùng chia sẻ nỗi rấm rứt này.
Thôi chà lết nhà nàng chút nữa cho nàng vui rồi về vậy, cái không khí gia đình ấm áp cũng làm cơn hứng tình dịu lắng.
Đến khoảng 21 giờ 30 phút thì Thiên Ân xin phép ra về.
Trinh tiễn anh ra ngoài cổng, cơn gió lạnh thoáng qua khiến cả hai rùng mình.
Bước cùng nàng ra đến giữa sân, ngó nghiêng thấy có vẻ an toàn nên Thiên Ân kéo nàng khuất sau chậu cây si to to, đứng ở vị trí này thì người trong nhà nhìn ra không thấy, hang xóm nhìn vô cũng chưa chắc thấy bởi hành rào nhà nàng cũng khá kín kẽ, với lại trời vừa tối vừa lạnh chẳng ai muốn ra đường giờ này đâu.
Thiên Ân tốc váy Trinh lên, luồn tay thọc vô lỗ âm đạo chà mạnh hàng chục cái rồi đưa một ngón tay vô xóc, nàng cắn nhẹ vô vai Thiên Ân chịu đựng, nàng nứng lắm, nhưng biết làm sao.
Chỉ biết đứng im chịu trận và thụ hưởng cảm giác sung sướng này.
Nước nàng ra nhiều lắm, chắc hẳn ướt hết một góc quần lót của nàng rồi.
Xóc côn thịt vài cái cuối rồi đưa tay lên miệng mút, nàng nhìn thấy anh như vậy liền kéo đầu anh lại hôn khí thế.
Anh thương nàng lắm!
Nhìn Thiên Ân lên xe mà nàng bịn rịn như không muốn anh về!
Về nhà mà côn thịt tưng tức, bật laptop lên lướt web, facebook theo thói quen mỗi ngày.
Định bụng ngồi chới tí rồi đi ngủ mà thấy vẫn còn khó chịu, hai túi trứng cứ căng cứng mãi, kiểu này không xuất ra được thì khó ở lắm.
Lấy smartphone nhắn tin cho Trinh, hỏi nàng đang làm gì, nhớ anh không… Nàng nói nhớ anh quá trời luôn, nếu mà trốn nhà được chắc nàng cũng trốn ra để gặp anh ngay.
Lấy smartphone chụp côn thịt đang nửa cứng nửa mềm gửi qua cho nàng.
Cho nàng bứt rứt cả đêm luôn.
Chưa đầy một phút sau thì nàng nhắn tin.
Trinh: “Trời, anh làm em khó chịu quá, bắt đền, huhu.”
Ân: “Anh cũng khó chịu lắm nè, nãy ở nhà em làm anh hứng phấn quá.’
Trinh: “Hic, không biết đâu.”
Ân: “Chụp của em rồi gửi qua cho anh xem với, thèm quá.”
Trinh: “Nhưng mà giờ em nằm trên giường, tắt điện rồi.”
Ân: “Thì bật lên rồi cho anh một tấm đi.”
Trinh: “Một tấm thôi nha.”
Ân: “Uh, một thôi là đủ làm anh sung sướng rồi.”
Khoảng năm phút sau nàng gửi cho Thiên Ân một tấm nàng đang trong tư thế ngồi chồm hổm, hai chân hơi dạng ra làm hiện lên mép lỗ âm đạo rõ mồn một, một chút dịch màu trắng đục vương lên trên đám lông mu đen tuyền.
Muốn húp cái âm hộ này ngay và luôn quá.
Anh cứ dán mắt vô cái màn hình smartphone mà sục liên hồi.
Bởi cái ảnh kích thích quá, Thiên Ân chụp đáp lại nàng một hình cây thịt cứng ngắc đang rỉ nước.
Trinh rên rỉ với anh trong mỗi tin nhắn, lát sau nàng bảo đi ngủ chứ không nói chuyện nữa, bởi mỗi lúc nàng càng chịu không nổi sự kích thích này, chỉ có giấc ngủ mới giải phóng được cơn khát tình đang bùng cháy.
Nàng ngủ được, chứ Thiên Ân thì ngủ kiểu gì cho xong bây giờ.
Mở vội folder đen chứa những tập tin nhạy cảm của chị Trâm để quay tay, bật một tấm hình lên, tấm hình chị đang nằm ngủ nghiêng người, cặp mông cong vút với cái lỗ âm đạo đen thấp thoáng.
Bật tiếp cái clip chị đang mút côn thịt, đoạn clip dài gần năm phút vừa hết cũng là lúc tinh trùng bay vèo vèo.
Mọi ham muốn đều tan biến sau cơn thủ dâm, thu dọn hiện trường rồi đi ngủ, kết thúc một ngày mưa gió.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...