Cao H Em Là Bánh Ngọt Ngon Nhất Của Anh


Thiên Ân rúc vô khe ngực của chị và hôn một cái, mùi cơ thể phụ nữ thoang thoảng mê hoặc.

Chị vội đẩy ra vì sợ mấy người phía trước nhìn thấy: “Nè, coi chừng ai thấy kỳ chết.”

Thiên Ân: “Họ chết chứ mình chết đâu.”

Bích Trâm: “Đồ quỷ.”

Hai chị em dựa vào nhau nhìn ra bên cửa sổ, màn đêm tĩnh mịch khiến mọi thứ thật yên bình.

Rồi những tháng ngày tiếp theo sẽ như thế nào, thật chẳng biết nữa.

Có lẽ Thiên Ân và chị cũng không nên dây dưa hoài như vầy, sợ sẽ ảnh hưởng cuộc sống của chị, ừ nên như vậy thì hay hơn.

Chuyện gì cũng phải có điểm dừng của nó.

Những bóng đèn nhỏ trên xe cũng tắt hẳn, để mọi người dễ chìm vào giấc ngủ hơn.

Thiên Ân thì chưa ngủ được vì giờ vẫn còn sớm chán.

Thiên Ân: “Chị có mệt thì ngủ đi.”

Bích Trâm: “Chị cũng chưa muốn ngủ.”

Thiên Ân: “Uh.”

Bích Trâm: “À mà nè, đưa cho chị cái smartphone của em, nhanh.”

Thiên Ân chợt giật mình, nhớ tới những đoạn clip vẫn ở đó mặc dù đã sang chỗ an toàn khác, cái giọng của chị cũng quả quyết như ra lệnh.

“Đây, chị làm gì thế?”

Bích Trâm: “Em xóa mấy cái hình chưa vậy hả?”

“Chưa.”

Bích Trâm: “Hừ, sao ẩu thế, xóa đi lỡ ai thấy thì chết.”

“Vâng, chị xóa đi.”

Bích Trâm cầm lấy và tìm đến thư mục hình ảnh, một mớ những tấm hình nóng bỏng và gợi dục bày ra.


Mặt chị có vẻ hơi ngạc nhiên: “Trời, sao em chụp nhiều vậy.”

“Tại chị đẹp mà.”

“Chết chết, xóa gấp thôi.” Mặt chị ửng đỏ lên khi thấy chính bản thân mình trong những tư thế khó tin đó, những tư thế mà ai nhìn vào cũng muốn làm tư liệu quay tay ngay tức thì.

“Từ đã chị, trước khi xóa chị em mình xem qua lần côn thịtối đi.”

Bích Trâm: “Thôi, toàn hình gì đâu.”

“Thì hình chị em mình chứ ai đâu.”

Thiên Ân đưa ngón tay vuốt qua những tấm hình, toàn là hình đang quan hệ với nhau, một số thì hình chụp lén chị lúc ngủ.

Chị xuýt xoa trong miệng khi lướt qua những tấm hình đang mút côn thịt, những tấm hình tinh trùng vương vãi trên mặt làm chị xấu hổ nhiều hơn, tay chị bấu vô đùi anh như trả đũa.

Bích Trâm: “Em hư quá.”

“Hi, đợi em tí.” Nói rồi Thiên Ân lấy cái tai phone gắn vào smartphone rồi đưa chị một bên tai, Thiên Ân một bên tai, hai chị em cùng nghe và xem trong bóng đêm mập mờ, bật đoạn clip lên, cái đoạn mà chị đang BJ cho Thiên Ân, những âm thanh chop chép và rên nhẹ của hai nhân vật chính làm côn thịt Thiên Ân cứng ngắc.

Ai đời lại nghĩ Ân xem phim heo cùng chị, mà lại là phim của chính mình và chị nữa chứ.

Thiên Ân vòng tay trái qua eo chị và sờ soạng, thọc tay vô làn da bụng mát mẻ bóp bóp và xem phim: “Chị của em dâm quá.”

Bích Trâm: “Tại ai hả, hứ.”

Thiên Ân: “Em tung đoạn clip này lên mạng nha?”

Bích Trâm: “Đánh chết giờ.”

Thiên Ân: “Nhìn chị mút côn thịt đã quá.”

Bích Trâm: “Gớm òm, thôi xóa đi.”

Chị vội vàng xóa sạch sành sanh, anh yên chí vì đã có bản sao rồi.

Vẻ mặt chị vẫn còn ửng hồng vì ngại ngùng.

Ân thích thú nhất cái vẻ mặt đó, vì nó làm cho chị như là gái mới lớn, đầy thẹn thùng và e ấp.

Ôm cổ chị kéo lại nút lưỡi, chị cũng thích nhưng không dám kéo dài, lại đẩy Ân ra.

Thiên Ân lần tới khóa quần của chị mở ra, chị sợ hãi giữ lại không cho, lấy bàn tay chị đặt vô háng Thiên Ân, chị vẫn dùng dằng một lúc rồi thôi.


Thiên Ân: “Em sờ chị tí nhé.”

Bích Trâm: “Thôi, ai thấy thì chết.”

Thiên Ân: “Chị em mình ngồi đây ai thấy được.”

Bích Trâm: “Nhưng mà…”

Chị bắt đầu để im cho anh hành động, ánh mắt chị dáo dác về phía trước canh chừng.

Thọc cả bàn tay vô sâu bên trong, đám lông mu mướt rượt, cái mu mịn màng nằm lọt thỏm trong bàn tay Thiên Ân.

Móc âm hộ chị vài cái rồi thả ra, anh cởi khóa quần mình ra rồi lôi côn thịt đang cương lên cứng ngắc, bàn tay chị nắm lấy bóp nhẹ.

Hai chị em kích thích cho nhau mặc dù chị có vẻ miễn cưỡng lắm.

Nhưng mà ngồi bên Bích Trâm thì anh có thể nứng bất cứ khi nào.

Chỉ thương cho chị khi phải chiều theo ý của Thiên Ân.

Anh kéo quần jean của chị ra khỏi mông, lấy cái chăn che âm hộ lại, che luôn cả côn thịt.

Thiên Ân: “Chị nhổm mông lên để em đặt tay xuống dưới.”

Bích Trâm nhổm mông lên, Ân lòn tay xuống dưới rồi chị ngồi xuống, ở tư thế này anh có thể hoạt động bàn tay dễ dàng hơn, vừa móc lỗ âm đạo vừa móc hậu môn, chừng ba phút sau là dâm thủy rỉ ra ngay.

Cảm giác móc lốp cho nhau thật phê, nhất là trong hoàn cảnh này.

Xe cứ chạy, Thiên Ân và chị vẫn cứ làm tình, nhiều lúc sướng quá chị hơi nhổm hậu môn lên cho Ân móc ngoáy thỏa thích.

Hai chị em đang lâng lâng thì nghe tiếng bước chân, định rút tay ra nhưng không kịp, thế là để im luôn như vậy, chị sợ đến nỗi mặt hơi tái, bóp côn thịt thật mạnh và để im luôn như vậy, làm Thiên Ân phải chịu đau.

Cái thằng cha nhân viên lúc nãy nó đi xuống ghế cuối lấy đồ gì đó, Thiên Ân và chị ra vẻ tự nhiên khi nó đi ngang qua, ánh mắt nó liếc vô dòm chị một chút rồi đảo sang hướng khác.

Thiên Ân mặc kệ nó, thọc một ngón tay vô lỗ âm đạo chị rồi ngoáy, chị vừa sợ vừa sướng, thân hình hơi ưỡn ẹo chút.

Chẳng biết nó làm gì mà mãi gần năm phút sau nó mới đi lên, cây thịt của anh lúc này xẹp lép.

Khi nó vừa đi lên, Ân và Bích Trâm thả nhau ra, bàn tay anh ướt nhẹp dâm thủy.


Kéo đầu chị xuống ra hiệu cho chị mút côn thịt, chị dùng dằng không dám.

Thiên Ân: “Chị mút em xíu đi, em canh cho.”

Bích Trâm: “Thôi em, để lúc khác đi, chị sợ quá.”

Thiên Ân: “Không sao, tối lắm, không ai thấy đâu.”

Bích Trâm do dự nhìn lên nhìn xuống rồi cũng gục đầu xuống mút, dường như chị sợ nên ra sức mút nhanh và mạnh để Thiên Ân out sớm.

Côn thịt mềm xèo được chị chăm bẵm mút nên cứng lên nhanh chóng.

Luồn tay xuống hậu môn chị bóp lỗ âm đạo tiếp, tay còn lại đặt nhẹ lên tóc chị hòa theo nhịp gục gặc của cái đầu đang BJ.

Nhìn chị sao mà yêu thế, anh gồng người lên phóng hết tinh trùng ra, chị ngậm im côn thịt trong miệng nhận hết tinh khí đang tuôn trào.

Ực một cái rồi lẹ làng liếm mút cho sạch thân côn thịt, chị ngồi dậy thở hổn hển.

Khóe miệng chị còn sót lại một vết tinh trùng trào ra, Thiên Ân đưa tay chùi đi.

Hai chị em nhẹ nhàng kéo quần lên, dựa vào nhau hưởng thụ cảm giác sung sướng vừa rồi.

Thiên Ân: “Em yêu chị.”

Bích Trâm: “Chị sợ muốn chết, tim đập rầm rầm nè.”

Thiên Ân: “Đâu?”

Luồn tay vô áo chị, áp lên bầu vú trái, đúng là tim chị đang đập mạnh thật.

Mấy bữa nay do ảnh hưởng bão nên mưa suốt, công nhân cũng không làm được nên Thiên Ân nghỉ thêm ở nhà được vài bữa nữa.

Bảo Trinh biết Ân về thì háo hức lắm, ngặt cái mưa gió lớn ghê quá nên cả hai chưa gặp nhau được, có lẽ nàng rạo rực trong người lắm đây.

Về nhà rồi anh mới thấy mình cũng nhớ Trinh lắm.

Ở nàng là một nét đáng yêu của độ tuổi mới lớn, cái vẻ đáng yêu đó luôn làm Thiên Ân thổn thức.

Trinh tất nhiên hiện tại chưa có được cái vẻ mặn mà, sắc sảo như chị Trâm, nhưng sau này bằng tuổi chị bây giờ thì có lẽ Trinh cũng tựa như chị.

Đó là một vẻ đẹp rất tiềm năng.

Dù sao chị Trâm cũng là gái một con mà.

Mưa gió chẳng biết làm gì ngoài xem phim, chơi game cho hết giờ.

Cũng nhờ những ngày này nên Thiên Ân hồi phục thể lực sau những chuỗi ngày no nê tình dục.

Anh cầm smartphone lên gọi cho Bích Trâm, giờ này có lẽ chị cũng mới ở trường về.


Bích Trâm: “Alo, chị nghe.”

Thiên Ân: “Vợ của em đang làm gì đấy?”

Bích Trâm: “Ai vợ hả ku? Nằm mơ đó hả.”

Thiên Ân: “Hê hê.

Không chịu làm vợ thì thôi, chị đang làm gì đấy.”

Bích Trâm: “Chị mới đi dạy về, biết rồi còn hỏi.”

Thiên Ân: “Nhớ chị quá nè.”

Bích Trâm: “Kệ em.”

Thiên Ân: “Ông trời mất nết, bữa giờ mưa hoài nên em chưa đi làm được, làm không được gặp chị.”

Bích Trâm: “Mưa mấy bữa ấy mà.

Mà mấy thằng cha làm ở công trình mỗi lần chị đi ngang qua là hú hét, bực cả mình, toàn lũ dê.”

Thiên Ân: “Thì thấy gái xinh ai chả thế, chuyện thường ấy mà.”

Bích Trâm: “Nhưng mà thấy ghét.

Mấy chả nhìn chị cứ như là muốn ăn tươi nuốt sống luôn vậy.”

Thiên Ân: “Thì em cũng vậy mà, trách chi là họ.”

Bích Trâm: “Thằng quỷ, thôi chị nấu cơm cái đã, hai mẹ con đói bụng rồi.”

Thiên Ân: “Vâng, chị ăn cơm nhiều nhé, bữa sau gặp.”

Đúng là mới mấy bữa mà Ân thấy nhớ chị ghê, muốn ôm ấp chị vào lòng quá.

Mong sao trời mau hết bão.

Cơm nước buổi trưa xong xuôi lên facebook chém gió với lũ bạn, rồi la cà vài trang báo mạng.

Đọc mãi cũng mỏi mắt, lấy cáp gắn smartphone với laptop, dữ liệu nhạy cảm của chị cất vô laptop cho an tâm, sau đó chuyển hết lên lưu trữ đám mây.

Như vậy là không lo bị mất, sau này mấy chục năm nữa cũng có thể ngắm lại.

Ngẫm ra thì những tấm hình của chị thật sự đáng giá và hấp dẫn, từ những tấm chụp lén tới cuồng nhiệt, mê say, tấm nào cũng đẹp và gợi tình.

Đó là một chiến lợi phẩm vô giá trị trong cuộc đời Thiên Ân.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui