Cao H Em Là Bánh Ngọt Ngon Nhất Của Anh


Về giường nằm, Thúy Kiều và Thiên Ân tỉ tê thêm vài phút nữa.

Lúc chia tay, hai người ôm nhau hôn thắm thiết, Ân bịn rịn không muốn rời khỏi phòng Thúy Kiều nhưng lòng anh vẫn hướng đến cô nàng họ Mã nên cuối cùng dứt khoát rời khỏi đây.

Sực nhớ có mấy cái đồ chưa lấy nên Ân nhanh chân đi lấy rồi trở về phòng của mình.

Vô phòng thì Bích Trâm vẫn đang nằm trên giường, có lẽ chị cũng mới tỉnh nên nghe tiếng động thì chị mở mắt ra nhìn.

Thấy chị nhìn tự nhiên Thiên Ân giật mình chút, cảm giác như kẻ trộm bị bắt quả tang vậy, côn thịt đang nứng cũng xìu xuống luôn.

Thiên Ân: “Em ra lấy đồ chứ không tí lại quên.”

Bích Trâm: “Ừ.”

Vứt mấy cái áo lên ghế, Thiên Ân nhảy lên giường ôm chị, thủ thỉ: “Vậy là hết được ngủ với chị rồi.”

Bích Trâm: “Ừ.”

Thiên Ân: “Ngày mai em sẽ nhớ chị lắm đó.”

Bích Trâm: “Sẽ hết thôi mà.”

Thiên Ân: “Em sẽ nhớ cái vú, cái âm hộ này lắm đó.”

Bích Trâm: “TThúy Kiều quỷ…”

Thiên Ân ôm chị thật chặt như sợ chị bay mất.

Sẽ chẳng còn những lúc trần trụi nằm ôm nhau nữa rồi.

Trong đầu hiện lên bao nhiêu là suy nghĩ, còn đôi tay thì mò mẫm trong vô thức trên người chị, bóp vú, sờ mông sờ âm hộ lung tung.

Thời gian như trôi qua mỗi lúc một nhanh hơn.


Tự nhiên lại nhớ tới Thúy Kiều.

Bích Trâm: “Thôi đi tắm rồi thu dọn đồ đạc đi em, coi chừng trễ đó, tí ra bến xe còn kiếm gì ăn chút nữa cho khỏi đói bụng.”

Thiên Ân: “Vâng.”

Đang nứng côn thịt và nhớ tới Kiều, đang tính bú liếm rồi chơi chị mà chị lại nói vậy làm tuột khí thế.

Lọ mọ xếp đồ đạc.

Xem xét coi thử còn sót gì không.

Chị tắm xong thì vừa lau người vừa bước ra.

Chị chọn lấy một bộ để mặc rồi xếp tất cả vào vali.

Thiên Ân cầm quần áo rồi tự tay mặc cho chị, vì sau có lẽ cũng hết cơ hội rồi.

Cũng lại hôn lên mu lỗ âm đạo chị một cái rồi kéo quần chị lên.

Chị cứ mỉm cười với hành động đó.

Tức dái quá nhưng phải lo chuẩn bị về, thôi đành cố gắng nhịn.

Thiên Ân và chị mang hành lý xuống chỗ lễ tân làm thủ tục trả phòng, trả tiền.

Từ nãy giờ hình ảnh Kiều làm côn thịt khó chịu, giờ lại thêm chị lễ tân trong bộ áo dài đỏ nữa, mướt rượt, nứng tợn.

Không xả được chắc bứt rứt tới mai luôn.

Thiên Ân: “Chị lên bưng với em cái vali này nữa là xong.



“Vali nào?“ Chị Trâm đang phân vân, chưa hiểu đó là ý đồ của Thiên Ân.

Thiên Ân nắm tay chị đi lên, ra vẻ tự nhiên nhất có thể.

Cánh cửa phòng vừa khép lại, Thiên Ân ép chị vô tường, hôn hít sờ mó đủ kiểu.

Bích Trâm: “À, thì ra…”

Thiên Ân mở cúc quần chị ra, tuột cái quần jean xuống gần gối, đám lông mu hiện ra đen nhánh, mướt rượt.

Thiên Ân úp mặt vô háng chị bú liếm chùn chụt, xoay người chị lại úp mặt vô cặp mông no tròn hà hít, liếm lỗ hậu môn.

Bích Trâm: “Coi chừng… trễ giờ… em.



Thiên Ân: “Em nứng quá… nhanh thôi chị… không sao đâu.”

Vội vã rút côn thịt ra nhét vô lỗ âm đạo, côn thịt vừa đâm lút là Thiên Ân dập phành phạch tới tấp.

Đang trong cơn nứng, hình ảnh Thúy Kiều hiện lên, cái hình ảnh mà tay Thiên Ân thọc vô quần bóp mông Thúy Kiều làm anh nứng gê gớm.

Cơn nứng đó được xả ra hết lên âm hộ lên mông chị Trâm, Thiên Ân doggy chị rầm rầm sảng khoái, luồn tay vô áo bóp vú, se se cái núm làm chị đau và sướng, chị không thể không sướng bởi cơn nứng mạnh mẽ này của Thiên Ân.

Bích Trâm: “Đã… quá… em… chị ra…”

Làm tình gấp gáp thật kích thích dữ tợn, Thiên Ân chịch chị mới vài chục cái mà đã muốn ra luôn.


Xoay người chị lại, bắt chị mút côn thịt, chị cũng không ngại nước khí nhơ nhớp, cứ thế mà ngậm mút làm Thiên Ân phê tái tê.

Khi dâm khí trên côn thịt được chị mút sạch thì anh kéo chị dậy, chơi đứng, mặt đối mặt.

Bóp hai bên mông chị làm điểm tựa rồi phang rầm rập, chị gục đầu lên vai Thiên Ân rên rỉ, chơi kiểu này tiếng da thịt va vào nhau nghe bạch bạch to và liên hồi.

Chơi kiểu này sướng thật.

Thiên Ân: “Em… ra nè…”

Bích Trâm: “Đừng ra trong đó… để chị.”

Thiên Ân đang định bắn tinh vô lỗ âm đạo của Bích Trâm thì chị vội rút ra, ngồi thụp xuống, nắm côn thịt và đưa vô miệng, Thiên Ân chuẩn bị xuất nên ôm đầu chị mà nhấp, tinh trùng tuôn ra cuồn cuộn năm, sáu đợt tống thẳng vô miệng chị, chị mút lấy mút để không sót giọt nào.

Nuốt hết tinh rồi chị còn liếm cho sạch thân côn thịt.

Anh nhìn chị mút côn thịt mà hạnh phúc khôn tả.

Chị Trâm bú xong thì Thiên Ân kéo chị đứng lên, vục lưỡi vô liếm sạch sẽ lỗ âm đạo của chị, dư âm cơn sướng vẫn chưa tan nên chị cứ ú ớ khi Thiên Ân bú lỗ âm đạo.

Khi háng chị sạch sẽ thì cũng là lúc cả hai mặc lại quần rồi bước ra cửa.

Chỉ trong khoảng bảy phút thôi, nhưng đó là bảy phút khoái lạc ngất ngây.

Chị lễ tân thi thoảng liếc liếc tỏ ra nghi ngờ điều gì đó.

(Tại vì kêu lên xách đồ xuống mà khi xuống chả thấy mẹ gì).

Cơn hứng tình đã qua, hai túi trứng nhẹ nhõm hẳn, Thiên Ân và chị lên xe và trở về nhà, trở về cuộc sống cũ của mỗi người.

Cái xe giường nằm hai tầng hôm nay thật ít khách, Thiên Ân và chị yên vị ở hai cái ghế gần phía sau đuôi xe.

Cả hai nắm tay nhau, nhìn ra cửa sổ, dòng người vẫn hối hả trong màn đêm.

Thiên Ân: “Chuyến đi này chị có vui nhiều không?”

Bích Trâm: “Có chứ, chị như được sống lại thời trẻ, do có em đó.”

Thiên Ân: “Thì ở với trẻ trâu nên phải vậy thôi, hê hê.”

Bích Trâm: “Nhưng mà… lẽ ra chị không nên thế này, thấy có lỗi và dằn vặt khi nghĩ tới anh ấy.”


Nói tới đây thì nét mặt chị chùng xuống, u ám lại.

Cả hai chơi trò chơi ái tình sau lưng người mình yêu thương, lẽ ra không nên như vậy.

Nhưng… ừ thì cuộc sống vẫn hay có những chữ “nhưng” mà.

Thiên Ân ôm chị, vuốt ve mái tóc dài óng ả như đồng cảm cho tâm trạng của chị.

Bánh xe vẫn bon bon trên con đường dài thăm thẳm.

“Em mời anh chị dùng nước.” Cậu nhân viên của xe mang tới hai chai nước cho chúng Thiên Ân.

“Ừ, cảm ơn em.” Bích Trâm nhổm người tới cầm lấy hai chai nước, ánh mắt cậu nhân viên dường như bất động và tập trung ở một điểm nào đó trên người chị.

Thì nhìn khe vú của chị chứ còn nhìn gì nữa.

Tuy ánh nhìn đó trôi qua rất nhanh nhưng với khả năng quan sát và phán đoán thì Thiên Ân hiểu được bản chất của sự việc ngay tức thì, cũng chả giỏi giang gì vì nếu Ân là cậu chàng đó thì anh cũng nhìn như vậy thôi.

Làm sao có thể cưỡng lại cái vẻ đẹp của chị Trâm và cái khe ngực sâu huyền bí kia được.

Cậu ta vừa quay đi thì Thiên Ân soi ngay vô ngực chị, xem thử có hở chỗ nào chăng? Hở thì chả hở gì, chỉ là cái áo ngực chị mặc nó ép hai bầu vú vun cao lên một chút thôi.

Bích Trâm: “Nhìn gì vậy hả?”

Thiên Ân: “Nhìn ngực chị chứ nhìn gì, nó đẹp quá.”

Bích Trâm: “Nhìn rồi sờ bao nhiêu lần rồi mà giờ mới biết nó đẹp sao.”

Thiên Ân: “Tại mấy lúc đó em mải mê bóp chứ không nhìn kỹ lắm.

Hê hê.”

Bích Trâm: “Cái mặt dâm dê thấy ớn.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui