Lục Chi hoảng sợ, cô không gọi đồ ăn ngoài, làm sao lại có đồ ăn mang tới tận nhà.
Giang Ngộ không có ở nhà, cô đi tới trước cửa lòng có chút lo lắng, vừa nhìn qua khe nhỏ trước đúng là anh đồ ăn , nhưng tại sao anh lại cầm a.
..bó hoa hồng lớn, Lục Chi cảm thấy lạ, qua khe cửa nói: "Anh gửi nhầm à?Tôi không gọi đồ ăn ngoài, cũng không đặt hoa hồng."
“Anh chàng giao hàng nhìn đơn hàng và nói:“ Dạ đây, anh Giang Ngộ đặt hàng rồi ạ.”
Nghe nói đó là Giang Ngộ, Lục Chi mở cửa ra ký tên, trong đó có một bó hoa hồng lớn và một lương lớn đồ lặt vặt, trên đó có ghi khẩu lệnh: Bà xã giận, tôi không ở nhà giúp anh giao đến tận nhà và giúp tôi chuyển lời tới cô ấy” Vợ ơi, đừng giận.”
Lục Chi vốn dĩ rất tức giận, nhưng khi nhìn thấy nội dung tờ giấy này, cô như muốn nghẹt thở, ngọt ngào đến nghẹt thở, lời này của Giang Ngộ thật mùi mẫn!!!
Anh gọi món giao tận nơi cho cô , cô đặc biệt thích ăn tôm luộc ở quán này, anh dặt cho cô một phần lớn.
Lục Chi cảm ơn anh giao hàng rồi mang vào nhà, cô nhìn hoa hồng trong tay và đưa lên ngửi thử, thơm quá.
Đây là Lần thứ hai Giang Ngộ tặng hoa cho cô ấy.
Lần đầu tiên anh tặng hoa là vào ngày đầu tiên họ hẹn hò, sau khi Giang Ngộ đi hẹn hò bí mật một ngày sau khi anh rủ cô đi ăn tối và xem phim, tôi.
Chuẩn bị sẵn một bó hoa hồng trong cốp xe., lấy hoa hồng ra đưa cho cô, nói là tặng cô, lúc đó Lục Chi cảm thấy Giang Ngộ ga lăng!
Bây giờ cô lại càng mê mẩn Giang Ngộ, cũng may Giang Ngộ Bận rộn công việc, nếu không thì không biết là so độ ga lăng lại anh .,
Như nhớ ra điều gọi điện cho bạn thân rồi kể cho bạn thân chuyện vừa xảy ra rôi cô kết luận lại bằng một câu “Cậu có nghe không!”
Giang Ngộ thật tuyệt! Giang Ngộ như là một thiên sứ! Mình thật sự là không cưới nhầm người! "
Bạn thân:" ...!Biến đi.
"...
Giang Ngộ đang trên đường đến khách sạn sau khi anh xuống máy bay,mở điên thoại ra ra trạng thái của Lục Chi , thấy dòng trạng thái mới nhất của cô vừa đăng, chắc chắn rằng cô sẽ không tức giận nữa.
Lục Chi đã đăng lên bó hoa hồng anh tặng cùng với lời nói:” Đàn ông thẳng thắn khá tốt,,
Giang Ngộ gửi tin nhắn cho cô ấy rồi nói vâng, khi Liên Tiếu ở đằng sau nhìn thấy điều này, cô không khắc chế được gửi cô Lục Chi bứa ảnh chụp lưng của Giang Ngộ kèm một dòng tin nhắn.
[Chị dâu ah! Giang đại ca và em đã đến nơi rồi! Hiện tại chúng em chuẩn bị nhận phòng , mọi chuyện ổn thỏa, chị dâu cứ yên tâm, em sẽ chăm sóc Giang đại ca thật tốt.]
Lục Chi mặc kệ người này bởi vì sợ bản thân giận quá không chịu nổi chửi tục, kết quả là người này cố ý cầu xin đánh cũng giống như cố ý chọc tức nàng Lục Chi muốn mắng.
Đến là chuyện của cô, còn chồng của cô không nhọc lòng cô ta chăm sóc?
Nhưng vừa nghĩ , cô ấy là con của nhân vật trong chánh điện, hơn nữa Giang Ngộ cũng đã thăng quan tiến chức mấy năm, hiện tại vẫn chưa biết, cô ngàn vạn không nên xúc phạm cô ấy, kẻo ảnh hưởng đến sự nghiệp của Giang Ngộ,
Lục Chi đã đáp lại cô ấy với lời nói ngược tâm: [Cảm ơn cô Liên Tiếu, vừa rồi tôi bận không xem tin nhắn, mong quan tâm đến Giang Ngộ.
Nhưng đừng quá lo lắnh, anh ấy chân tay khỏe mạnh, không phải trẻ con, có thể tự lo được, đừng lo lắng cho anh ấy, chỉ nhọc cô thêm thôi.]
Liên Tiếu nghĩ Lục Chi khá có năng lực.
Không khỏi tức giận, chẳng trách cô ta có thể hạ gục Giang Ngộ, Liên Tiếu như nghĩ ra điều gì đó liền gửi tin nhắn cho anh họ: [Anh họ, anh thế nào rồi? Bây giờ là cơ hội tốt để anh nắm bắt đó biết không?] .
Người bên kia đầu dây nhanh chóng trả lời cô: [Còn chưa được, Giang Ngộ là một kẻ đáng gờm, anh ta là phó sảnh, thân phận của tôi là gì? Nếu tôi là Lục Chi, tôi sẽ không từ bỏ một người chồng tốt như vậy.]
Liên Tiếu thấy tin nhắn này của anh có chút áy náy, bèn trả lời với Giản Lâm: [Vậy để anh quan hệ với cô ấy sau khi uống rượu, chụp ảnh giường chiếu yêu cầu cô ấy ly hôn với Giang Ngộ, hoặc là phát tán ảnh ra ngoài.
nếu không ly hôn, cô ấy nhất định sẽ ảnh hưởng đến thể diện của Giang Ngộ, mấy năm nữa Giang Ngộ sẽ thăng, cô ấy nhất định sẽ không vựng nổi sau scandal này, nếu không làm chuyện này, cô ấy sẽ không từ bỏ cứ một mực quấn lấy Giang Ngộ.]
Giản Lâm nghĩ ngợi rồi nói: [Được rồi, tôi sẽ thực hiện, càng sớm càng tốt.]
[Gần đây em đang đi công tác với Giang Ngộ, Giang Ngộ không có ở nhà, thời gian vừa chuẩn, anh họ, anh ở độ tuổi này, anh có thể đợi được bao lâu mà cứ chần chờ mãi? Nếu em nói với cha em, anh sẽ có cơ hội thăng tiến tiếp theo dành cho anh.
Anh không phải đang giúp em , anh là đang giúp chính mình.
]
Giản Lâm: [Đã hiểu.
] ...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...