Cao H Đối Tượng Xem Mắt FULL


Thời điểm ngồi ở trong xe, Lục Chi đã sử dụng ghi nhớ trong điện thoại di động để ghi lại một số món đồ cần mua, phân chia theo từng loại rõ ràng, để lát nữa đi đến siêu thị mua đồ nhanh hơn.

Cô còn phải trở về nhà nấu cơm nữa.

Hình như ở gần đây có một siêu thị mới khai trương, nghe nói bọn họ vẫn đang có chương trình giảm giá, hơn nữa còn bán rất nhiều thứ.

Lục Chi kêu Giang Ngộ lái xe đến chỗ đó.

Bởi vì siêu thị này mới mở được một thời gian ngắn, hơn nữa buổi tối cũng có rất nhiều người đi dạo, khi hai người đi đến nơi mới phát hiện chỗ này có rất nhiều người.

Lục Chi khoác tay của Giang Ngộ, đi vào trong siêu thị, sau đó cô lấy một chiếc xe đẩy ở cửa ra vào của siêu thị.

Thấy trong này đông người quá, Lục Chi quyết định để Giang Ngô đi mua đồ dùng hàng ngày, còn mình thì đi chọn một ít rau củ quả linh tinh.

Lục Chi không ngờ, cô lại gặp được một người bạn học cũ ở trong siêu thị này.

Không đúng.


Chính xác hơn là một nam sinh học cùng lớp mà cô từng thích.

Địa phương nho nhỏ này chính là như vậy, tất cả bạn học cũ của cô đều sinh sống và làm việc ở nơi này, chính vì vậy thỉnh thoảng cô đi ra ngoài đi dạo cũng có thể gặp được bạn học cũ.

Ban đầu người đàn ông kia nhìn thấy Lục Chi còn tưởng mình nhìn nhầm, một lát sau anh ta mới gọi thử một câu.

“Lục Chi?”

Nghe thấy có người kêu tên của mình, Lục Chi quay đầu lại liếc nhìn người phía sau.

Vừa nhìn thấy cô, người đó rất vui vẻ.

“Tôi đây, Lý Cảng, đúng là cậu rồi, bây giờ lại trở nên xinh đẹp như vậy, lúc nãy đến gần cậu tôi còn không nhận ra nữa đấy.

Tại sao cậu lại ở chỗ này? Tôi nghe nói cậu đang làm việc ở Bắc Kinh, không hoà hợp với cuộc sống nơi đó lắm nhưng hình như công việc của cậu rất ổn nhỉ.”

Vừa nghe anh ta giới thiệu tên của mình, Lục Chi mới nhớ ra, hoá ra người này là bạn cùng bàn thời cấp ba của cô.

Lúc nhìn thấy anh ta, cô cũng chẳng nhận ra, bởi vì so với trước kia anh ta khác xa một trời một vực, cô biết rõ như vậy bởi vì hai người từng là bạn học thời cấp ba của Lục Chi cô.

Trước kia hai người là bạn cùng bàn, thời cấp ba tính tình của anh ta khá tốt, hơn nữa trông cũng rất đẹp trai, vì vậy lúc đó Lục Chi còn thầm thương trộm nhớ anh ta.

Nhưng không ngờ hiện tại… Anh ta lại thay đổi nhiều đến vậy sao?

Cô nghe nói anh ta không thi đỗ đại học, tốt nghiệp cấp ba xong liền ở nhà làm công, hơn nữa còn lấy vợ từ rất sớm, đã có hai đứa nhỏ rồi.

Không ngờ sau khi kết hôn, anh ta lại thay đổi nhiều đến như vậy, trước kia anh ta là một nam sinh rất đẹp trai, bây giờ tại sao lại trở nên dầu mỡ như vậy, đầu còn bị hói một chút, bụng thì càng ngày càng to.

Người ta thường nói đàn ông sẽ thay đổi rất nhiều sau khi kết hôn và có con, nhưng thay đổi như vậy cũng nhiều quá rồi, ít nhất anh ta cũng phải béo ra mấy chục cân, cả người phì lên rất nhiều.

Lục Chi bắt đầu cảm thấy nghi ngờ ánh mắt trước đây của mình, nhưng khi nhìn thấy bạn học cũ không dám nói lời nào, cô cũng chỉ đành chào hỏi và nói chuyện với anh ta một câu.



“À đúng rồi, cậu đã kết hôn chưa vậy? Cậu có bạn trai rồi sao? Mấy ngày trước tại sao cậu không đi họp lớp với mọi người vậy, bọn họ đều nói cậu vẫn chưa có bạn trai, có thật không vậy? Hình như trong lớp của chúng ta còn mỗi cậu độc thân thôi đấy, hơn nữa cũng đã đến tuổi này rồi, tại sao lại không có một người đàn ông nào muốn kết hôn với cậu thế?”

Lục Chi: "..."

“Cậu không hòa hợp được với cuộc sống ở Bắc Kinh nên quay lại đây làm việc sao? Nếu không tại sao cậu lại ở đây? Khi nào rảnh thì tôi mời cậu ăn một bữa cơm nha.”

Lục Chi: "..."

Cô thật sự nghi ngờ về ánh mắt trước đây của mình.

Hình như cô thích một người không ra gì lắm, phải không?

Lúc này cô mới nhận ra, Giang Ngộ đúng là cực phẩm trên thế giới này, cực phẩm duy nhất!

Lục Chi xấu hổ nói, “Ba mẹ của tôi già rồi, nên tôi muốn quay về chăm sóc bố mẹ, nhân tiện thi kỳ thi công chức luôn.

Tôi đã kết hôn rồi.”

Vừa nghe cô nói mình đã kết hôn, vẻ mặt của người đàn ông kia trở nên suy sụp, anh ta xấu hổ cười một tiếng.

Đúng lúc này, Giang Ngộ đứng phía sau gọi cô lại.

“Tiểu Chi.”


Vừa nghe thấy Giang Ngộ gọi mình, Lục Chi liền quay người lại, Giang Ngộ đang đẩy chiếc xe đẩy đến trước mặt cô.

Cô nhanh chóng chạy đến kéo tay Giang Ngộ, nói với anh.

“Ông xã, đây là bạn học thời cấp ba của em.”

Giang Ngộ hào phòng chào hỏi, nhìn thấy chất lượng và điều kiện của Giang Ngộ tốt như vậy, người đàn ông kia bị kích thích đến mức không còn mặt mũi mà nhìn hai người, lúc nãy anh ta còn chê cười Lục Chi nữa.

Sau khi chào hỏi với Giang Ngộ xong, anh ta quay sang hỏi Lục Chi.

“Ông xã của cậu làm nghề gì vậy? Tại sao lại ăn mặc như thế này?”

Mấy hôm nay Giang Ngộ phải đi khảo sát ở nông thôn, cho nên anh mặc toàn đồ màu đen, nhìn không trang trọng lắm, bên ngoài khoác một cái áo khoác tối màu, trông giống như mấy người cha vậy.

Lục Chi cũng không muốn nói thật với anh ta, cô chỉ nói một câu.

“Ông xã nhà tôi cũng là nhân viên công chức thôi.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận