Nước mắt nàng rơi ướt đẫm khăn trải giường, chỉ nhắm chặt môi, sợ đánh thức Tiểu Bảo.
Nhưng Tiêu Thừa bẻ kẽ mông nàng ra, từ phía sau đem côn thịt khảm tiến vào huyệt, chỉ thúc vào một chút, lại đỉnh mở tận cung khẩu.
Nàng kêu lên một tiếng, cắn đệm giường dưới thân, vùi đầu trong khuỷu tay mình.
Không ngờ, hắn túm lấy tóc nàng cuốn vào tay vài vòng, ép nàng ngẩng đầu lên, mỉa mai nói: “Ngươi xấu hổ cái gì?”
Tiểu Bảo nằm cách nàng chưa đầy một cánh tay, ngủ ngon lành, không hề biết mẫu thân đang bị làm.
Nhi tử nàng ở ngay bên cạnh, nên vô cùng xấu hổ, âm hộ siết chặt vào, rồi lại phun ra.
Đường vào vốn đã không thông thuận, huyệt đạo khô khốc làm hắn đi vào cũng khó chịu, hắn vừa định dừng lại, nữ tử đã lắc mông, lại phun ra một ngụm nữa.
Hắn giơ lên tay đánh vào mông nàng, dùng sức rất mạnh chỉ tát mười mấy bàn tay, đã đem thịt đánh đến đỏ bừng chuyển sang màu tím, nàng hơi sụp eo, mông phe phẩy muốn trốn sang bên cạnh.
Nam tử đè ở trên người nàng, côn thịt thẳng tắp chọc vào huyệt mềm, đem cung khẩu đều chọc đến buông ra, bọc hắn phun ra dâm dịch.
Hắn cúi xuống hôn cắn lên xương bướm của nàng, cắn chặt lại hàm răng, như muốn cắn đến đổ máu.
Tiêu Thừa nhét quy đầu vào khoang tử cung, sau khi thúc cho tử cung nhỏ đến mức lên men, lúc này mới thẳng lưng bắn đến sâu bên trong hoa huyệt.
Cơ thể Nhậm Khanh Khanh phát run, thở phào nhẹ nhõm, tóm lại là xong rồi.
Chỉ là vào giây tiếp theo, Tiêu Thừa rút côn thịt trong thân mình nàng ra, tinh dịch bắn vào bên trong chậm rãi chảy theo ra ngoài.
Hắn túm lấy tóc nàng, thấy đôi mắt nàng không rời Tiểu Bảo một giây, cười ha ha: “Nhi tử của ngươi không nhìn, không bằng đánh thức nó dậy?”
Nàng trừng lớn hai mắt, da đầu bị kéo đến phát đau,cầu xin hắn: “Đại nhân, không cần……”
Hắn túm nàng đến trên người, một đôi môi đỏ mọng đối diện với côn thịt đang gắng gượng, lạnh giọng hạ lệnh: “Liếm.
”
Cự vật dữ tợn, quy đầu cực đại to như quả trứng ngỗng.
Bên trên sáng đến bóng loáng, đó là dâm dịch của hai người họ.
Nàng cực kỳ kháng cự, nhưng nam tử đã duỗi tay sờ lên mặt Tiểu Bảo, nàng đành phải hé miệng, một chút một chút đem côn thịt nuốt vào trong miệng.
Dường như miệng nàng phải bị căng đến vỡ ra, tuy lần trước ăn qua một lần, nhưng mà cũng không có kinh nghiệm, chỉ ngậm lấy nửa căn của hắn, trong mắt chứa đầy nước mắt.
Tiêu Thừa bóp đôi vú thịt của nàng, ấn đầu vào càng sâu.
Âm mao thô cứng chọc ở trên mặt nàng, vừa rát lại đau.
Giữa mũi tràn đầy hương vị tanh nồng, miệng bị hắn bịt, không ngừng nuốt nước miếng xuống.
Tinh dịch vẫn còn đang dính trên côn thịt, tất cả đều bị nàng nuốt vào.
Cổ họng trước đó đã bị hắn bóp, trên đó còn in dấu tay, hắn liền gấp không chờ nổi đem côn thịt thẳng tắp đỉnh vào yết hầu nàng , chỗ đó kẹp lại, hắn nắm đầu nàng bắt đầu ra ra vào vào.
Tay nàng đặt trên đùi hắn, mặt bị đâm cho sinh đau, lại không thể không cố nén.
Nhưng mà, phía sau nàng bỗng nhiên truyền đến tiếng Tiểu Bảo: “Nương……”
Cả người Nhậm Khanh Khanh cứng đờ, lòng như đông cứng.
Vậy mà nàng bị hài tử nhìn thấy…
Nam tử kéo chăn qua đắp lên người nàng, cười lạnh: “Tỉnh cũng nhanh thật.
”
Tiểu Bảo mới một tuổi rưỡi, chuyện gì cũng không hiểu, chỉ nhìn mẫu thân mình đang chôn ở giữa chân hắn, cả khuôn mặt đều bị che khuất, không biết đang ăn cái gì.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...