Nam tử đột nhiên dừng lại, côn thịt ngừng dừng ở giữa huyệt nàng, cứng đờ bất động.
Nhậm Khanh Khanh như mê mang, hai chân vòng qua eo hắn , cọ cọ vào eo.
Trái tim hắn như bị đông lạnh đến thấu xương, hắn ném nàng từ trên người mình xuống, tàn nhẫn nói: “Ngươi gọi ta là gì?”
Cổ Nhậm Khanh Khanh bị bóp mạnh đến đau nhức, nàng lắc lắc đầu một lúc mới tỉnh lại, sợ hãi nhìn hắn.
Tiêu Thừa gần như phát điên, trước đây hắn chưa từng dỗ dành nữ tử bao giờ, nàng là người đầu tiên hắn làm việc đó, vậy mà còn gọi tên nam tử khác dưới thân hắn !
Đôi mắt hắn đỏ lên, cúi xuống đến gần nàng, bàn tay rộng bóp trên cần cổ không ngừng buộc chặt, cắn chặt hàm răng.
Hắn cho nàng đồ ăn thức uống, thậm chí còn nuôi nhi tử của nàng, đối xử với nàng như vậy, nàng lại coi mình thành người khác?
Nàng bị bóp đến rướn cao cổ, yết hầu bị đè ép, đầu lưỡi không chịu khống chế phun ra ngoài.
Hắn thật sự có ý định giết nàng, chẳng qua chỉ là một nữ nhân, nếu chỉ mê luyến thân thể nàng, chỉ cần giết cũng không có lần sau.
Khóe mắt Nhậm Khanh Khanh chảy ra nước mắt sinh lý, đôi tay không có sức lôi kéo cánh tay hắn, sắc mặt nghẹn đến mức đỏ bừng.
Hắn giống như đao phủ: “Ngươi không phải không sợ chết sao, năm lần bảy lượt cầu xin ta giết ngươi, không bằng hôm nay ta sẽ thỏa mãn ngươi.
”
Nàng thật sự phải bị bóp chết, tròng mắt không ngừng đen lại, khuôn mặt nhăn nhó vì đau đớn, nàng dùng hết sức đánh đẩy hắn.
Nàng hé miệng nhưng không thể hít vào chút không khí nào, thậm chí còn có cảm giác đau âm ỉ ở ngực
Chỉ cần lại bóp đến chặt một chút, lâu hơn một chút, có thể sẽ chặt đứt không khí.
Bỗng nhiên hắn thay đổi chủ ý, nếu để nàng chết như thế này, hắn làm sao có thể vượt qua khuất nhục này?
Tiêu Thừa dừng sức mạnh ở tay, dán sát vành tai nàng, âm thanh lạnh băng: “Ngươi sẽ phân biệt rõ.
”
Nếu hắn đối xử với nàng tốt hơn, nàng sẽ đối xử với hắn như đối với Chu Tồn Phong.
Trong trường hợp này, tốt hơn hết là làm cho nàng luôn cảm thấy đau đớn.
Nhậm Khanh Khanh tai ù đi, nàng không nghe rõ hắn đang nói gì, nhưng nàng mơ hồ nhìn thấy thần sắc khó lường của hắn , trong mắt mang theo ác ý.
Hắn bóp lấy cổ nàng đè ở trên người, côn thịt đột nhiên cắm vào nộn huyệt.
Mới vừa rồi hắn làm mọi cách xoa nắn, mới đưa vào huyệt nhỏ làm cho ướt mềm.
Hiện giờ đi vào đã bị bao lấy chặt chẽ, eo nảy nảy , như muốn bắn ra tới.
Ánh mắt hắn thâm trầm, hơi hơi buông cổ nàng ra, nhân lúc nữ tử há mồm thở dốc khi, côn thịt thẳng tắp cắm vào chỗ sâu nhất, đồng thời lại bóp cần cổ nàng.
“Á——” Nhậm Khanh Khanh kêu rên, yết hầu đè ép cùng dưới thân tê dại một đường, làm cho đôi mắt nàng càng đen hơn, chỉ cảm thấy mình sắp tắc thở.
Tiêu Thừa cười lạnh một tiếng, cứ như vậy một bên bóp nàng một bên thúc vào huyệt, mắng: “Da^ʍ phụ! Nếu nhớ phu quân của ngươi, làm sao còn ở dưới thân nam nhân khác kêu dâm dục như vậy!”
Nàng vừa xấu hổ vừa bị sỉ nhục, cơ thể khẽ run lên, cổ họng đau rát vì sức mạnh bàn tay hắn , đôi mắt vô thần nhìn lên trên đỉnh đầu.
Côn thịt Tiêu Thừa như quất roi huyệt thịt, lúc này vừa lên tới là thúc vào thúc ra bằng sức mạnh, không cho nàng một chút giảm xóc.
Đã bị hắn thúc vào một thời gian dài, tiểu huyệt rất thèm thuồng, hiện nay bị côn thịt lớn thúc đến huyệt không ngừng chảy ra nước, huyệt tâm vô cùng đau đớn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...