Cái gì cũng không nhìn thấy, hoảng sợ như sắp chết đuối, và giọng nói của Đàm Chá như là một khúc gỗ trôi dạt duy nhất.
Tay anh thật ấm, khi cọ xát vào da thịt gợi dậy từng cơn rùng mình và nhột nhạt.
Dường như từng tấc da thịt được anh chạm vào đều trở thành điểm nhạy cảm.
Trên chiếc giường êm ái màu trắng tinh, lồng ngực cô gái nhỏ non nớt nhấp nhô vô định, cảm xúc chi phối mỗi khi anh chạm vào.
Anh dường như có thể chi phối mọi thứ về cô.
Anh đứng bên giường quan sát nó và nghĩ vậy.
“Ngôn Ngôn.” Anh cúi người đi đến giữa chân cô, giọng trầm thấp và hơi khàn: “Còng em ở đây cả đời, được không?”
“Ư…”
Thực tế này quá kích thích đi.
Ninh Ngôn muốn trốn tránh, lại cũng muốn cuộn mình kháng cự, trong đầu lướt quá thanh âm dâm dục mỗi ngày của anh.
Bất cứ lúc nào đều có người đàn ông cô thích bên cạnh vuốt ve và hôn cô.
Nó thực sự giống như một giấc mơ.
Dù là mơ xuân cũng được, hay là mơ dâm dục cũng thôi, đều khiến cô muốn được nán lại, mong muốn được chìm đắm ...
“Không được.” Cô rụt rè từ chối “Chỉ có đêm nay.”
“Ừm.”
Lại là câu trả lời như vậy, Đàm Chá đã quen với lạc lỏng.
Suy cho cùng cô gái nhỏ cái gì cũng không biết, cô ấy vẫn có thể thích mình chính là điều may mắn nhất.
Nếu anh thực sự nhốt cô, cô sẽ phát điên mất.
Đàm Chá vuốt ve thịt non giữa hai chân trắng nõn của cô, dùng hai ngón tay cái ấn vào miệng huyệt, môi âm hộ mềm mại bị kích thích bởi ấn vào, thân thể vốn non nớt nhiều nước lại càng ẩm ướt.
“Ướt nhẹp rồi.”
Đàm Chá cầm lên một thứ gì đó, “Ướt như vậy, nếu trực tiếp đút vào có đau không?”
Ninh Ngôn xấu hổ không nói nên lời, chỉ giang hai chân ra.
Cô vốn tưởng là dương vật của Đàm Chá trực tiếp đi vào, cứ thế tiến vào trong tiểu huyệt cô ngay bóng tối cùng cô mây mưa hoan ái, nhưng miệng huyệt lại không cảm nhận được nhiệt độ nóng ấm của thân nhiệt.
“Ưm, cái gì vậy?”
Một thứ mềm mại và trơn trượt đang làm xằng làm bậy bên miệng huyệt của cô.
Khoảng chừng hình dạng của quy đầu được Đàm Chá cầm lấy, từng chút một đút vào trong cơ thể.”
“Ưm ư, thật kỳ lạ quá..."
Bên trong huyệt nhột nhạt, bên trên có những chấm nhỏ, khi cọ xát trong huyệt thịt thì ngứa ngày khắp người.
Ninh Ngôn duỗi thẳng chân, nhưng Đàm Chá lại cứ đẩy trong khi vừa vuốt ve hột le của cô, vùng kín của cô bị anh làm chảy nước không ngừng, ẩm ướt chèm nhẹp.
Cô không muốn cái thứ dồ này, thật là xấu hổ và đáng ghét, nhưng cô không thể tránh né được.
“Chỉ là cây gậy massage thôi.
Gần giống như cây trong phòng làm việc lúc ngày đó.”
Đàm Chá nhìn chằm chằm vào miệng huyệt được cắm đút của cô, đôi môi thịt hồng múp ngậm một cây gậy rung màu hồng phấn, những hạt nhỏ dâm dịch trong suốt đang uốn lượn quanh co.
“Cái cây lúc ban ngày là cỡ nhỏ nhất.
Cái chuẩn bị trong khách sạn là cỡ vừa.”
Đàm Chá vốn tính đợi cô quen thuộc với anh hơn, mới đưa cô đi dạo chơi ven hồ mua sắm.
Sau đó đưa cô đến khách sạn mây mưa một đêm.
Đâu ngờ kiếp này, Ninh Ngôn lại chủ động táo bạo không ít, chủ động ngỏ ý muốn vào khách sạn cùng anh.
“Thích không?” Đàm Chá nhấn công tắc, cây gậy mềm mại màu hồng phấn lập tức xoay chuyển nhấp đút, thịt non bên miệng huyệt bị làm trở nên trắng muốt, từng làn dâm thủy tràn ra ngoài từ khe hở từ nơi se khít
“Uh-huh ……”
Lần đầu tiên trong tiểu huyệt được lấp đầy bởi thứ khác ngoài của anh ta, và Ninh Ngôn không thể trả lời với niềm khoái lạc không thể diễn tả được.
Rõ ràng rất ghét, nhưng rất tuyệt.
Giống như trộm tình cùng anh rể tương lai, rõ ràng không đúng, mà lại muốn được anh lấp đầy Manh bạo ...
“Tôi đã nói là em sẽ thích nó, em nhìn xem, nhiều nước thế kia.”
Đàm Chá đẩy gậy rung trở vào, và đưa ngón tay dính dâm dịch vào miệng cô.
Chiếc lưỡi mềm mại ngay lập tức quấn lấy nút mút, bú liếm chụt chụt.
Tiếng uh a rất nhẹ.
“Muốn rồi sao?” Đàm Chá quỳ xuống bên cạnh cô, nhìn thấy dâm dịch đang lủng lẳng trên bờ môi cô.
Cô không nhìn thấy anh, nhưng anh có thể nhìn thấy cảm xúc khiêu gợi trên khuôn mặt của cô.
Cơ thể mảnh mai trắng nõn đầy đặn, không ngừng vặn vẹo, cả người run rẩy không có được bất kỳ sự vuốt ve, hai đầu núm vú đung đưa trong không khí, Đàm Chá nhéo nhẹ một phát, cô phát ra tiếng rên rỉ trầm thấp.
“Muốn……”
Ninh Ngôn nhổ ngón tay ra, cọ mặt vào tay anh, trong bóng đêm không còn xấu hổ: “Muốn mà.”
“Muốn gì? Tiểu huyệt không phải đã bị đút đầy rồi sao?”
Đàm Chá cười nhẹ vuốt ve cặp vú của cô, với giọng điệu phiền não và những lời lẽ xấu xa.
Cảm thấy bị bắt nạt, hai má Ninh Ngôn đỏ bừng.
Giữa hai chân rộng mở của cô lúc này hoa huyệt mọng nước đang được cây gậy rung liên tục xoay tròn nhấp đút, huyệt thịt bị đút nhột nhạt khó chịu.
Đỉnh của gậy rung chạm hoa tâm non nớt quyến rũ của cô, không ngừng kích thích thịt non nơi sâu nhất của cô.
“Hụ hụ ...!Em không ...”
Khoái cảm ngày càng nhiều, Ninh Ngôn khẽ mở miệng, cô còn không biết huyệt thịt dưới thân đang siết chặt.
“Em……Em……”
“Hửm? Muốn hay không muốn?”
Đàm Chá đột nhiên nắm lấy gậy rung động được chèn ép ra một ít, tốc độ cực kỳ nhanh mà cắm đút vào trong huyệt non của cô.
“Ahhh ...!Đàm Chá...!Ừm ...!Em không...”
Có sóng dâm thủy tung bay, và âm thanh rung vo ve nối liền với âm thanh của nước trong tiểu huyệt, khi cao trào lại cứ bị đút sâu đến mức có thể, cô gần như dựng đứng thân thể và vặn vẹo.
Gậy rung bị rút ra và một vật lớn hơn xoay chuyển đút vào.
“Anh......!Đừng...”
Ninh Ngôn chắc chắn rằng cô sắp khóc, “Anh đừng đâm em như thế này...”
“Nhỏ hơn chút so với của anh, không đau đâu.” Đàm Chá xoa dịu cô: “Tiểu huyệt của em cả của anh còn có thể nuốt vào, thì cái này sẽ không thành vấn đề.”
“Em không muốn.” Ninh Ngôn định đá anh, Đàm Chá lập tức điều chỉnh độ rung đến mức tối đa, cô không còn sức lực, ngón chân bíu chặt vào nhau.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...