Ninh Man nản lòng và xấu hổ.
Kế hoạch của cô trôi theo dòng nước.
Vốn tính qua đêm với Đàm Chá sau khi xem buổi biểu diễn, và tận dụng những gì đã xảy ra với buổi biểu diễn đồ lót nóng bỏng gợi cảm, để nắm chặt người đàn ông một khi bỏ lỡ là không tìm được này.
“Thật không ngờ Tiểu Đàm lại truyền thống vậy, giao Man Man cho con ta rất yên tâm.
Ta biết chủ nhật sẽ có một bữa tiệc, hai con không đi xem show thì vừa hay.”
Đàm Chá vẫn cau mày không nói gì, giống như đang ngầm đồng ý.
Cuối cùng anh cũng buông viên thịt đang sưng đỏ, đến bên miệng huyệt đang ứ nước của Ninh Ngôn.
Ngón giữa chậm rãi đút vào tiểu huyệt non nớt, đốt ngón tay gầy còm cào qua nấc thịt mềm mại, biên độ nhẹ nhàng mà cọ xát đút mút.
Kích thích quá chừng.
Nhưng vào lúc này, máy trứng rung ở trong tiểu huyệt đột nhiên rung lên.
Chạm vào chỗ nhạy cảm sâu nhất, vừa lắc vừa trêu chọc, Ninh Ngôn cúi đầu, suýt chút nữa đã bẻ gãy đôi đũa.
“Gia Đại chủ nhật có lễ hội đọc sách, có triển lãm văn học là do tôi thuyết tình.
Tôi không bỏ qua được.”
Đàm Chá mặt không chút thay đổi nói, dưới gầm bàn nơi không nhìn thấy, anh cũng đút ngón tay thứ hai vào.
Trong tiểu huyệt ấm và ướt át, khi anh đi sâu hơn, sờ được sợi dây dẫn đến máy trứng rung mà anh ấy đã bật.
Anh cố gắng rút ra, huyệt thịt vừa hút vừa co lại.
Anh sợ Ninh Ngôn sẽ đau, lại buông tay ra, quả nhiên lại bị nuốt trở về.
“Chủ nhật sao? Em có thể đi xem được không?” Ninh Man sốt sắng mở miệng.
Ngón tay Đàm Chá đang đút trong tiểu huyệt cô, khi nói chuyện với Ninh Man, anh cố gắng che đậy dục vọng trong mắt bằng nụ cười: “Không cần phải đến cỗ vũ cho tôi, nghiên cứu sinh rất bận, nếu không có hứng thú, đến tham dự sẽ khá nhàm Chán.”
Anh lại đi kéo dây dẫn, rút ra rồi nhét lại.
“Hu hu hu…”
Ninh Ngôn cảm thấy rằng cô bị đâm cao trào bởi những ngón tay và máy trứng rung.
Trước mặt mẹ và chị, cô vốn căng thẳng, ngậm trứng rung và ngón tay không khỏi co rút, khoái cảm dâng trào lên gấp mấy ngàn vạn lần.
Dâm dịch tràn dọc theo miệng huyệt, quần lót và giữa chân lần nữa lại bị ướt.
“Ninh Ngôn có chuyện gì sao?” Hứa Nghi Nhàn nghe thấy động tĩnh phía Ninh Ngôn liền khiển trách: “Bữa ăn không hợp khẩu vị của con sao? Lầm bầm cái gì vậy?”
“Á, con, con muốn đi.”
Khi cô mở miệng nói, Đàm Chá đã chọc mạnh vào chỗ nhạy cảm nhất của cô, và cô không kìm được cao trào.
Khoái lạc cộng với sự kích thích làm chuyện xấu khiến Ninh Ngôn đỏ mắt khỏe mắt cô đỏ lên, gần như nức nở: “Con muốn đi xem triển lãm văn học.”
“Này, vừa hay, Ninh Ngôn và Man Man đi cùng nhau.”
Hứa Nghi Nhàn trong đầu óc đang suy nghĩ về việc kết hợp hai người, hoàn toàn không để ý đến sự khác thường của Ninh Ngôn.
Ninh Man cũng không bận tâm, chỉ cần có thể gặp Đàm Chá là được.
“Ừm.” Đàm Chá không nỡ rút ngón tay ra, nhưng Ninh Ngôn đã đứng dậy muốn bỏ trốn rồi.
“Em, em đi nhà vệ sinh.”
Sau khi Ninh Ngôn rời đi, Ninh Man lại bắt chuyện một số chủ đề khác, Đàm Chá im lặng mà dùng xong bữa, liền hỏi: “Ninh Ngôn có phải đi lạc không? Tôi sẽ đi tìm em ấy.”
Anh nhắc Ninh Man nhanh ăn sashimi trước mặt.
Nó sẽ không ngon trong lát nữa.
Trong nhà vệ sinh, Ninh Ngôn cầm cái máy trứng rung đã bị bóp ra trong cao trào, vẫn đang nhảy vo ve, cảm thấy xấu hổ không biết làm sao.
“Nhét trở vào.”
Đàm Chá bước vào nhà vệ sinh, khóa lại, thấp giọng nói: “Hay là em muốn mang cái này về nhà?”
“Anh không tắt được à?” Ninh Ngôn trốn ra sau, bị Đàm Chá đè vào bồn rửa mặt.
“Không được.”
Đàm Chá khi đến đã kiểm tra qua, cửa hàng chỉ mới sửa sang xong, còn chưa kịp lắp đặt camera giám sát.
Anh cúi người cắn lỗ tai cô, vén chiếc váy dài đến đầu gối lên, lộ ra cặp đùi trắng nõn và vùng ẩm ướt giữa hai chân, “Em muốn anh giúp không?”
Ninh Ngật mặt đỏ bừng: “Anh vào phòng vệ sinh nữ làm gì vậy?”
“Đút tiểu huyệt em ăn trứng rung.” Đàm Chá dẫn dắt tay cô ấn xuống dưới đũng quần căng phồng của cô, “Hay là em muốn ăn gậy thịt? Hả? “
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...