Nói xong, bà ta quay người gọi Nhan Hạo đang ở trong sân: “Hạo Hạo, mau vào ăn cơm, hôm nay ba con xuống bếp, xem ra là rất đau lòng việc con nhập viện.”Nhan Hạo không có hứng thú ăn cơm, nhưng nghe nói ba ba ở nhà, cũng không dám làm ầm ĩ, không kiên nhẫn mà ném xe rồi đi theo vào nhà.Một nhà bốn người ngồi vào bàn ăn.
Triệu Điềm thoạt nhìn tâm tình có vẻ rất tốt, cười tủm tỉm khen Nhan Tê Trì nấu ăn rất ngon, nói về sau nếu có thời gian hãy nấu nhiều hơn.Nhưng Nhan Tê Trì chỉ lạnh mặt chăm chú ăn cơm, không phản ứng lại với lời bà ta nói.Triệu Điềm lại hoàn toàn không bị ảnh hưởng bởi điều đó, tiếp tục lải nhải không ngừng, điểm này Nhan Thiến rất ngưỡng mộ bà ta.Triệu Điềm nói về ông chủ của trang trại, không ngừng khen ngợi ông ta, nói rằng chị em tốt của bà ta thật tinh mắt, có một người chồng lớn lên giàu có, đẹp trai lại còn hào phóng.
Hoá ra bọn họ đã trả cho Nhan Hạo 20% tiền thuốc men.Nhìn người mẹ đĩnh đạc của cô, Nhan Thiến đột nhiên nảy sinh một cảm giác tội lỗi.
Mẹ cô vui vẻ như vậy, căn bản không biết người chồng xa cách và cô con gái ngoan ngoãn của bà ta, cách đây không lâu vừa vụng trộm thân mật ướt át trong phòng bếp.Người ba đem đầu vú của con gái ăn đến sưng tấy lên, quần lót của cô đến bây giờ vẫn còn ướt.Nhan Thiến biết cô là người có lỗi, mà cái lỗi phạm phải còn rất nghiêm trọng, rất nghiêm trọng.Mặc dù cô không hiểu tại sao ba ba luôn luôn thờ ơ lại cùng cô làm ra những chuyện như vậy, nhưng cô cũng không để ý, chỉ cần ba ba muốn, cô căn bản là không thể cự tuyệt, bởi vì trong lòng cô cũng rất khát vọng được làm như vậy.Cô muốn thân mật hơn với ba ba, giống như là bị nghiện vậy!Vào ngày cuối cùng của kỳ nghỉ bảy ngày này, Nhan Thiến nhận được tin nhắn từ lớp trưởng, nói rằng có một cuộc thi thư pháp trong trường, cô ấy nhớ rằng Nhan Thiến có thể viết các ký tự bằng bút lông, còn viết rất tốt.
Hỏi xem cô tham gia hay không.Nhan Thiến suy nghĩ, bài thi đều đã làm xong, bây giờ cô cũng rất có thời gian, liền lập tức đồng ý.Trong phòng làm việc của ba ba có sẵn bốn món bảo bối cần thiết cho việc viết thư pháp này rồi, cô có thể đi mượn.Vừa lúc hôm nay Nhan Tê Trì ở nhà, vì Nhan Hạo quá ồn ào, nên ông thường ở trong phòng làm việc, nơi này của ông là căn phòng có cách âm tốt nhất trong nhà.Nhan Thiến rất ít khi đến phòng làm việc của ba ba, cô chỉ thỉnh thoảng đến mượn sách để đọc, nhưng đều là lấy sách xong liền rời đi, hiếm khi ở lại.Cô muốn gõ cửa, nhưng trong lòng lại cảm thấy có chút bất an.
Lúc trước ở trong phòng bếp, hai người vụng trộm thân mật bị tiếng chuông báo thức của điện thoại cắt ngang.Hai ngày nay cả hai không có tiếp xúc với nhau, thậm chí nói chuyện rất ít, khôi phục lại hình thức ở chung giống như trước kia.Trong lòng Nhan Thiến có chút mất mát, nhưng mà sau khi nghĩ lại, nếu mối quan hệ ngoài tầm kiểm soát có thể trở lại đúng quỹ đạo cũng tốt.Dù sao hai người cũng là cha con ruột thịt thân thiết nhất, vốn không nên làm những việc như vậy.Nhẹ nhàng gõ cửa, Nhan Thiến hít một hơi thật sâu và yên lặng chờ đợi.“Có chuyện gì?”Giọng nói lạnh lùng của ba ba xuyên qua cánh cửa, có chút rầu rĩ và phiền muộn..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...