Cao H Ám Hỏa


Bên tai lúc này giống như đang có người nhỏ giọng nói chuyện, lại giống như đang thở dốc, ông muốn duỗi bàn tay của mình ra ôm lấy người đó, nhưng mà người đó lại trơn trượt y như một con cá, làm thế nào cũng không thể nào bắt lấy được.

Ông trở nên nóng lòng hơn, thân thể cũng trở nên khô nóng, dương vật ở giữa hai chân đã cương cứng đến phát đau.

"Chồng ơi ! " Người phụ nữ ấy nũng nịu mà gọi ông.

Là Triệu Điềm sao?Hình như đã rất lâu rồi bọn họ chưa làm tình với nhau, có phải là bà ấy cũng rất muốn mình đúng hay không?Nhan Tê Trì duỗi thẳng cánh tay ôm lấy cơ thể của cô, ngoài ý muốn lại phát hiện cơ thể của cô ngay lúc này đã không còn mặc cái gì cả, lộ ra hết toàn bộ cơ thể, làn da trơn trượt mềm mại giống như là thiếu nữ ở độ tuổi 18.

Vào lúc ý loạn tình mê giống như vậy, Nhan Tê Trì dùng một tay lật người của cô qua, muốn đối mặt với cô rồi cắm vào.

Cho đến khi ông nhìn thấy rõ khuôn mặt ấy, liền bị giật mình: "Nhan Thiến!"Nhan Thiến trần truồng nằm ở trong lòng ngực của ông, cơ thể nhu nhược bất lực, đôi mắt ướt đẫm nước mắt, trợn tròn, không ngừng nhỏ giọng kêu ông:"Ba ba, ba ba ! Con xin người!.

.

Ba ba!.

Đừng mà.


"Đầu óc của Nhan Tê Trì ngay lập tức cứng đờ, căn bản là không thể nào phản ứng ngay lại ngay lúc này, không phải là Triệu Điềm sao? Chính xác là khi nãy Triệu Điềm gọi ông là "Chồng ơi" mà? Làm sao lại biến thành Nhan Thiến được chứ?Giọng nói mang theo tiếng khóc nức nở của Nhan Thiến, không ngừng truyền vào trong lỗ tai của ông.

"Ba ba, ba ba ! Không thể được, chúng ta không thể làm như vậy được.

""Ba ba ! Không được đâu! Ba ba"Thanh âm đáng thương đến như vậy, không chỉ không thể làm cho ông có thể bình tĩnh lại, mà ngược lại càng kích thích dục vọng sâu bên trong cơ thể của ông khiến nó bùng cháy một cách mạnh mẽ, ông thở sâu một hơi, duỗi tay xuống sờ lên tiểu huyệt của con gái, bàn tay sờ vào ngay lập tức bị mật dịch dính đầy.

Lúc này ông liền bất chấp tất cả, tách hai cái đùi của cô ra, hạ thấp eo xuống, dùng sức mà cắm vào bên trong.

Sướng quá ! !.

.

Khi mà Nhan Tê Trì tỉnh dậy, đầu óc có hơi đau nhức, ông nằm ở trên giường một hai phút, sau đó mới xoay người đi xuống giường.

Tối hôm qua ông có uống một chút rượu, nhưng mà lại không uống đến độ sẽ bị say đến bất tỉnh nhân sự, cho nên việc này hoàn toàn không có ảnh hưởng đến việc hôm nay ông tiếp tục đến trường làm việc.

Thời điểm đi vào trong phòng tắm rửa mặt, ông đứng đối diện với chiếc gương nhìn vào gương mặt của chính mình.


Đột nhiên, ông giơ tay lên, dùng lực thật mạnh tát lên mặt của mình một cái.

Ông thế nhưng lại có thể mơ một giấc mơ giống như vậy, đúng thật là quá đáng mà!.

.

Khi mà Nhan Thiến tỉnh dậy rời giường, ba ba đã ra khỏi nhà, cô liền đơn giản làm một phần đồ ăn sáng cho chính mình, sau đó đi dọn dẹp nhà một chút, mới quay về phòng của mình học bài.

Ngồi vào trên bàn học, cô cầm lấy điện thoại của chính mình gửi tin nhắn cho mẹ cô, hỏi thân thể của em trai bây giờ như thế nào rồi, đợi một hồi lâu, cũng không có nhìn thấy tin nhắn trả lời của đối phương.

Cô chỉ có thể buông chiếc điện thoại trong tay mình ra, cầm lấy bài ôn thi của mình ra làm tiếp.

Câu nói không đầu không đuôi ấy của ba ba nói ra vào tối ngày hôm qua, cô có chút không thể nào hiểu được ý nghĩa của nó.

"Đừng có nhìn ba giống như vậy.

"Nhìn như vậy là nhìn như thế nào chứ?Nhan Thiến cũng không thể biết được ánh mắt lúc cô nhìn ba ba đó là loại ánh mắt gì.

Nhưng mà lúc sau ba ba đã đứng dậy đi về phòng của mình, cũng không có trả lời câu hỏi ấy của cô.

Thôi vậy, không nghĩ ra được vậy thì khỏi cần nghĩ đến nó nữa.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận