Cảnh Sát Trưởng, Em Yêu Anh
Tại căn cứ bí mật BlackWolf,
Sau khi bị Devil phát hiện và mượn danh nghĩa để trừ khử Tô Dịch Nhi, Giản Đan dường như rơi vào tình trạng suy sụp trầm trọng. Đã mấy ngày qua Giản Đan tự giam mình trong một góc không ăn không uống khiến James vô cùng lo lắng.
"Giản Đan, ăn chút gì đó đi, cô cứ như vậy…sẽ chết đấy"
James cầm bát cháo trên tay đến trước mặt Giản Đan để khuyên nhủ nhưng Giản Đan lại lắc đầu:
"Tôi không đói"
"Cô đừng cứng đầu như thế có được không? Cô phải ăn để sống còn gặp lại gia đình cô chứ"
"Bị nhốt ở đây…thì làm gì còn cơ hội trở về để gặp họ chứ?"
Nghe Giản Đan nói vậy James chột dạ. Devil là người xảo quyệt chắc chắn sẽ không bao giờ thả tự do cho người nhà họ Giản.
"James, anh giúp tôi một việc có được không?"
James đặt bát cháo lên bàn ngồi xuống đối diện với cô trả lời:
"Cô nói đi"
"Có thể cho tôi gặp ba của tôi không? Tôi biết là anh biết ba tôi ở đâu mà"
Nhìn gương mặt đáng thương, tuyệt vọng của Giản Đan James không thể không giúp được. Để Giản Đan đi gặp ba mình tuy không phải chuyện khó nhưng…
Thấy James lưỡng lự Giản Đan liền cười trừ:
"Nếu không thể thì thôi vậy"
Đột nhiên James nắm lấy tay Giản Đan kéo đi:
"Đi theo tôi"
James dẫn Giản Đan tới tầng hầm - nơi Giản Võ và Tô Đại Từ đang bị giam cầm. Đi qua cổng canh gác chỉ có vỏn vẹn hai tên đứng canh nhưng khi thấy James và Giản Đan bước đến bọn chúng liền chặn lại:
"Nơi này không thể vào, thiếu gia mời người về cho"
James lườm nguýt bọn chúng, dù gì thì cũng là thiếu gia lại không được những kẻ dưới quyền tôn trọng.
"Tránh ra, ngay đến cả bổn thiếu gia các ngươi cũng dám cản sao?"
Khuôn mặt của Giản Đan bắt đầu lo sợ, sợ đám người kia đi báo cáo với Devil thì James sẽ bị phạt. Giản Đan định ngăn James lại nhưng có vẻ James rất quả quyết cứ nắm chặt lấy tay Giản Đan.
Hai tên đứng canh nhìn nhau một lúc rồi cũng tránh đường để hai người họ vào bên trong. James lập tức kéo Giản Đan vào trong…
Bên ngoài chỉ có hai tên nhưng không ngờ bên trong lại có nhiều người đến như vậy. Đi đâu cũng toàn thấy người bị nhốt không ngờ kẻ gây thù chuốc oán với Devil lại nhiều tới như thế. Giản Đan có vẻ hơi sợ hãi nhưng có James bên cạnh nỗi sợ ấy lại giảm được một phần.
"Giản…Giản Đan!"
Giản Võ nhìn thấy Giản Đan bèn cất tiếng gọi. Tên phụ trách tuần tra nghe thấy tiếng gọi bèn quay người lại, thấy hai người họ tự tiện xông vào bèn chạy đến:
"Hai người không được vào đây"
"Khôn hồn thì mau mở cửa phòng này nếu không đừng trách bổn thiếu gia"
Tên tuần tra sợ hãi mở cửa cho hai người họ. Giản Đan được gặp ba mừng rỡ chạy ngay đến ôm lấy ba mình. Nhìn ba con họ đoàn tụ người ngoài nhìn cũng thấy cảm động.
James nhìn cảnh tượng ấy có chút động lòng nhưng đột nhiên lại nhớ tới lời ba nói với mình:
"Chỉ cần con khiến con bé Giản Đan kia nói ra nơi cất giữ cuốn sổ thì ba sẽ tha cho cả nhà họ Giản và sẽ không bao giờ động tới bọn họ"
James không muốn Giản Đan gặp nguy hiểm cho nên đã hứa với Devil là sẽ tìm mọi cách để biết được cuốn sổ đang ở đâu.
"Ba, con lỡ tay hại chị Dịch Nhi rồi, con phải làm sao đây?"
Nghe thấy tiếng người Tô Đại Từ từ trong đi ra hỏi:
"Cái…cái gì?"
"Bác Tô"
"Con vừa nói cái gì? Dịch Nhi nó làm sao?"
"Đám người của Garrick nói là sẽ trừ khử chị Dịch Nhi bằng mọi giá. Bọn chúng dùng danh nghĩa của con để hẹn gặp chị ấy rồi thực hiện âm mưu…con thực sự…thực sự không thể làm gì được"
Tô Đại Từ ngã quỵ, Giản Võ liền lập tức lao đến đỡ ông dậy.
"Đại Từ, tôi tin là Dịch Nhi không sao đâu. Bên cạnh nó còn có cảnh sát Lục, chắc chắn sẽ không sao đâu"
James nhìn hoàn cảnh của họ cảm thấy thật khó xử. Đột nhiên James quỳ xuống nói lời xin lỗi:
"Tôi thay mặt ba tôi xin lỗi mọi người, tôi thực sự xin lỗi mọi người"
"Cái gì? Cậu là con trai của lão ác quỷ đó sao?" - Giản Võ trợn trừng mắt nhìn James.
Giản Đan vội vàng phân bua:
"Ba, anh ấy là người tốt, anh ấy không giống như ba mình, anh ấy là người đã cứu sống con đấy ba"
Con của ác quỷ cũng là ác quỷ, tuy giận dữ nhưng Giản Võ cũng không nỡ ra tay, nhìn qua thì thể chất của cậu ta cũng có vẻ rất yếu gương mặt hiền lành không có một chút gì giống ba mình cả. Giản Võ từ từ hạ nắm đấm, nguôi giận.
[…]
Một tiếng sau khi trò chuyện biết ba mình và Tô Đại Từ không sao Giản Đan cũng an tâm hẳn nhưng cũng không khỏi lo lắng vì nơi này giống như địa ngục vậy.
"Giản Đan này, cuốn sổ mà mọi người vừa nhắc đến là gì vậy?"
"Tôi không biết nhưng nó là thứ vô cùng kinh khủng, thứ mà cả ba tôi và bác Tô liều mạng để bảo vệ"
"Vậy…cuốn sổ đó đâu rồi?"
"Chị Dịch Nhi đang giữ nó, tôi thật sự rất lo lắng nếu như bọn chúng biết chị ấy đang giữ cuốn sổ sẽ làm hại đến chị ấy, nhưng mà…chị ấy còn sống hay đã chết tôi cũng không biết nữa"
Trong phút lơ là Giản Đan đã nói ra người đang giữ cuốn sổ cho James biết.
Sau khi rời khỏi tầng hầm Giản Đan nói là muốn tới phòng bếp một chút nên đã rời đi trước. James đang loay hoay không biết có nên nói cho ba mình biết tin này hay không thì gặp Garrick, hắn nhìn James mỉm cười:
"Thiếu gia, có vẻ như cậu đã tìm được chút thông tin béo bở nhỉ? Ba cậu đang đợi cậu trong phòng ông ấy, cậu tới đó một chút đi"
James thực sự không muốn hại người phụ nữ họ Tô đó nên đã từ chối:
"Bảo với ba tôi vẫn chưa có gì cả, đợi thêm một thời gian nữa tôi sẽ đến gặp ông ấy"
Garrick không ngu như vậy đương nhiên hắn sẽ không tin lời của James. Garrick giữ chặt tay James, đe dọa:
"Thiếu gia, cậu không nghĩ cho nhà họ Giản thì cũng nên nghĩ cho con bé Giản Đan kia chứ. Sẽ ra sao nếu như ba cậu đổi ý mà ra tay với nó?"
Nghe Garrick nói vậy James lại thay đổi ý định lập tức đến phòng gặp ba mình để báo cáo tình hình. Nhìn thấy dáng vẻ sợ người con gái mình thích gặp nguy hiểm mà răm rắp nghe theo lệnh của James khiến Garrick phì cười:
"Đúng là ngu ngốc"
…
Ở quán ăn Kida,
Giản Phong mấy ngày nay không thấy tin tức về BlackWolf bèn sợ rằng sẽ mất dấu nên đã chủ động nói chuyện với cô. Hai người hẹn gặp nhau để bàn về kế hoạch truy lùng căn cứ bí mật của chúng.
"Dịch Nhi, anh không thể chờ thêm được nữa. Lần trước có tin về Giản Đan anh đã rất hi vọng là cả ba và con bé không sao hết nhưng đã qua một thời gian rồi tất cả tin tức về bọn chúng đột nhiên biến mất như vậy anh rất lo lắng"
Nhìn thấy Giản Phong lo lắng cô mới cảm thấy bản thân tội lỗi vì mấy ngày qua cô mải lo chuyện của Ngô Tuyết Lan mà quên béng mất chuyện này.
"Giản Phong anh yên tâm, em chắc chắn sẽ tìm cho ra bằng được nơi bọn chúng ở. Nếu phải đánh đổi tính mạng một lần nữa em nhất định sẽ…bám đuôi bọn chúng đến cùng"
"Dịch Nhi, lần trước bám đuôi chúng anh phát hiện bọn chúng và đồn cảnh sát Thiên Tân có dính dáng với nhau. Em thử xem liệu cái tên họ Hoàng kia có biết gì về BlackWolf không?"
"Hoàng Mặc Dương sao?…Em sẽ thử moi thông tin từ hắn"…
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...