Cảnh Sát Chu Của Tôi FULL


Cuối tuần, mười hai giờ đêm...

Nằm trên con đường ăn chơi sầm uất bậc nhất ở thành phố H, bên trong Night Club Heaven lúc này không những ồn ào náo nhiệt mà còn cháy bỏng kích thích.

Đối với Night Club mà nói thì đây mới là thời gian bắt đầu!

Trương Quân Dao mặc một chiếc váy len ôm cao cổ màu đỏ rượu vang kết hợp với đôi bốt đen cao cổ, bên ngoài khoác chiếc áo khoác dáng dài màu đen, set đồ tuy vô cùng đơn giản trong mùa đông nhưng khi mặc lên người cô lại toả ra khí chất nữ vương cùng đường cong mềm mại, uyển chuyển.

Khi cô vừa  đẩy cửa bước vào, ngay lập tức đã hấp dẫn vô số ánh mắt dõi theo.

Từ nhỏ với vẻ ngoài xinh đẹp hơn người, Trương Quân Dao đã quá quen thuộc với những cái nhìn có ngưỡng mộ, có ganh tị kia.

Không quản tới suy nghĩ của đám người đó, cô tập trung làm việc của mình.

Đảo mắt tìm kiếm quanh một lượt, rốt cuộc cũng tìm thấy người.

Vội vã bước nhanh về phía trước, con bé hư hỏng này, biết chỗ này phức tạp như thế nào không mà lại ngồi uống rượu một mình?!


Ở quầy bar, Lộ Khiết cả người không còn chút sức sống dựa vào bệ đỡ, vừa ngửa đầu uống cạn ly rượu, sau đó lại lập tức rót ra thêm, hành động vụng xiêu vẹo, chứng tỏ cô đã uống không ít.

"Đàn ông đúng là lũ khốn nạn, dám cho tôi đội nón xanh sao?"

Một tay chống đầu, một tay lắc lắc ly rượu, trong tim tràn ngập đau đớn, chuẩn bị đưa ly rượu vào miệng uống tiếp thì đã bị một cánh tay vươn tới giật lại:

"Uống vậy đủ rồi, theo mình về nhà đi!"

Trương Quân Dao dứt khoát cầm chai rượu cùng ly rượu mà cô mới vừa đoạt lấy để sang một bên.

Nhìn bạn tốt tự hành hạ bản thân vì tên bạn trai phản bội kia, cô cũng cảm thấy tức giận thay.

"Dao Dao của tớ tới rồi! Chỉ có cậu là tốt với tớ nhất thôi! Nào, mau ngồi xuống uống với tớ tiếp đi..."

Lộ Khiết ngây ngô cười nói.

"Được, nếu muốn uống tiếp thì chúng ta về nhà uống, tớ bồi cậu được không?"

Cả người dùng sức đỡ bạn tốt đứng dậy, con ma men này, sao lại nặng vậy chứ?

"Cậu hứa nhé! Không được nói dối mình như tên Lâm Dật thối tha kia, tớ sẽ băm chết hắn rồi đem cho chó ăn..."

"Hôm nay Lộ tiểu thư muốn gì tớ sẽ đều làm theo!"

"Haha...ngoan lắm, nào lại đây để quan gia thơm ngươi một cái..."

Night Club cuối tuần khách ra vào đông như trẩy hội, đã thế ánh sáng lại chớp nháy mờ ảo, khó khăn lắm Trương Quân Dao mới đưa Lộ Khiết di chuyển ra tới gần cửa, còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm thì đã xảy ra sự cố.

Lộ Khiết lúc này say mèm, cả người đều dựa vào Trương Quân Dao, ở cửa ra vào có một bậc thang xuống, do không nhìn thấy nên cả hai đều bị hụt chân, cơ thể lảo đảo mà lao về phía trước.

Chỉ kịp la lên một tiếng, trong đầu đinh ninh thể nào cũng ngã sấp mặt, nhưng ngay lúc ấy bất ngờ có một cánh tay vươn ra nắm chặt lấy eo của Trương Quân Dao, thân ảnh cao lớn nhanh nhẹn xoay chuyển một vòng, thuận lợi đem cả ba đứng thăng bằng trở lại.


"Xin lỗi, tôi không cố ý, anh có bị ...."

Tim đập thình thịch, lời còn chưa nói xong, Trương Quân Dao đã bị nghẹn lại khi thấy người sát ngay trước mặt mình.

Khoảnh khắc này cả người cô lập tức chấn động, khuôn mặt biến sắc, sợ hãi quấn chặt lấy từng sợi dây thần kinh.

Chu Thiệu Huy, sao lại là hắn ta?!

Bốn mắt chạm nhau, Chu Thiệu Huy cũng sửng sốt không kém.

Con người sắc bén khẽ nheo lại, giống một chim ưng đang nhìn chằm chằm vào con mồi.
Người phụ nữ lừa gạt này, cuối cùng cũng chịu trở về rồi sao??

"Cảm...cảm ơn, nếu anh không sao chúng tôi đi trước!"

Mí mắt hạ xuống, Trương Quân Dao nắm chặt tay, thân thể nhịn không được phát run, lắp bắp nói.

Cái nhìn của hắn ta mang theo cảm giác áp bách cùng cực, giống như muốn ăn tươi nuốt sống cô vậy.!

Vừa hay lúc ấy có một đám người từ bên ngoài đi vào, thừa dịp Chu Thiệu Huy đang phân tâm Trương Quân Dao liền dứt khoát đem bàn tay to đặt trên eo mình đẩy ra, sau đó vội vàng đem Lộ Khiết say khướt không biết trời trăng mây gió gì đi ra ngoài.

Đảo mắt nhìn quanh một lượt, Trương Quân Dao liền nhanh chóng chủ động nở một nụ cười ngọt ngào tiến lại gần chàng trai trẻ mới vừa mở cửa xe taxi chuẩn bị ngồi vào ở trước Night Club, vẻ mặt ngượng ngùng xen chút áy náy khẽ nói:


"Làm phiền anh chút, bạn tôi say quá, anh có thể nhường cho chúng tôi đi trước được không?"

Chàng trai trẻ sững sờ mất mấy giây, nhưng rất nhanh liền đứng sang một bên, bàn tay đưa ra thay cho lời mời, hóm hỉnh đáp lại:

"Người đẹp muốn gì đều được!"

"Cảm ơn anh! Anh thật tốt."

Không quên tặng cho chàng trai thêm một nụ cười, Trương Quân Dao nói rồi lập tức đem Lộ Khiết ngồi vào xe, còn chưa kịp ổn định chỗ ngồi của cả hai đã gấp gáp đóng cửa xe lại, hoảng hốt nói bác tài mau chóng lái xe đi.

Dù xe đã chạy được một đoạn, trái tim cô vẫn còn đập thình thịch liên hồi, lòng bàn tay lạnh toát rỉ đầy mồ hôi, trong đầu chợt hiện lên khuôn mặt thâm trầm sắc lạnh của người đàn ông kia.

Thời gian trôi đi cũng thật nhanh, mới đó mà đã
bốn năm trôi qua kể từ khi cô giấu mọi người, một thân một mình lén bỏ sang Pháp để học lên thạc sĩ chuyên ngành mỹ thuật hội hoạ, không nghĩ tới vừa về nước không bao lâu, nhanh như vậy bọn họ đã chạm mặt nhau.

Chu Thiệu Huy, tôi và anh tốt nhất là không nên gặp lại!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận