Cảnh Sát Chu Của Tôi FULL


Sáng hôm sau,

Ánh sáng len lỏi theo kẽ hở của chiếc rèm cửa chiếu rọi từng tia nắng ấm áp vào bên trong  phòng ngủ.

Ở trên giường lớn, Trương Quân Dao bị cảm giác nóng rực đè nặng ở trước ngực làm cho khó chịu mà tỉnh giấc.

Khuôn mặt vẫn còn ngái ngủ hé mở mắt nhìn xuống phía dưới quan sát một vòng, tới khi nhận thức được tình huống hiện tại của bản thân, trái tim bỗng giật nảy một cái, cơn buồn ngủ cũng hoàn toàn tan biến.

Trên ngực cô lúc này là một cánh tay cứng rắn như sắt đang vắt ngang qua, phía dưới thì bị một chân dài như vòi bạch tuộc quấn chặt lấy, đem cả người cô giam cầm chặt chẽ trong lồng ngực kiên cố của hắn.

Thân thể hai người trần trụi thân mặt dán chặt vào nhau, thậm chí cô còn cảm nhận được côn thịt của người đàn ông còn đang cọ cọ vào hai mép âm hộ ẩm ướt của mình.

Ai....xấu hổ chết mất!

Cơ thể Trương Quân Dao bất giác run rẩy vì đụng chạm kích thích này.

Tối qua bọn họ lăn lộn triền miên tới nửa đêm thì cô đã ngất đi, chuyện còn lại xảy ra như thế nào cũng chỉ có trời biết, đất biết và người đàn ông đang ngủ say như chết này biết.


Cô thật sự nghi ngờ hắn có phải uống nhầm xuân dược hay không mà lại ở trên cơ thể cô đòi hỏi điên cuồng hết lần này tới lần khác?!

Hít sâu một hơi, Trương Quân Dao bắt đầu nhẹ nhàng đem từng thứ, từng thứ đang đặt trên cơ thể mình xuống.

Tới khi đem cả người Chu Thiệu Huy đẩy sang một bên thì cả người cô đã thấm một tầng mồ hôi mỏng.

Cái tên đàn ông thối này, sao lại nặng như vậy chứ? Phù...mệt chết mất!

Đem chăn vén sang một bên, hai chân vừa đặt xuống mặt thảm dưới sàn, còn chưa kịp đứng lên thì bất ngờ bị một cánh tay từ phía sau vươn tới, bàn tay nắm chặt lấy eo nhỏ của Trương Quân Dao, kéo ngược cô trở lại giường lớn.

"Đi đâu, hửm?!"

Chu Thiệu Huy xoay người nằm đè lên cô, hai mắt híp lại, giọng nói trầm khàn vừa gợi cảm lại xen lẫn nguy hiểm.

"Anh...anh tỉnh từ lúc nào?"

Hai tay theo phản xạ đặt lên bả vai cứng rắn, Trương Quân Dao hoảng sợ, lắp bắp nói.

"Từ lúc em sờ soạng người tôi xong rồi lại vô tình phủi mông muốn rời đi.

Thế nào? Lần này 'ăn' xong em định trốn đi đâu?"

Khoé miệng Chu Thiệu Huy khẽ nhếch lên đầy chế giễu.

"Này, anh đứng lên đi, tôi không thở được.

Trốn...trốn gì chứ? Ai thèm trốn! Tôi đi đâu, làm gì là quyền của tôi, anh lấy tư cách gì mà đòi quản?"

Trương Quân Dao thẹn quá hoá giận, hung hăng trừng mắt nhìn lại hắn.

"Tư cách là chồng của em, như vậy đã đủ chưa?"

"Chồng...chồng gì? Tôi với anh kết hôn khi nào?"


Trương Quân Dao sửng sốt hỏi ngược lại, không hiểu câu nói của hắn có ý tứ gì.

Đầu óc hắn không phải có vấn đề rồi chứ? Bốn năm trước bọn họ chỉ mới làm lễ đính hôn, sau khi bị phát hiện ra việc cô chỉ đang lợi dụng hắn để trả thù mẹ con Bạch Hiểu Huệ thì đám cưới dự định sau đó một tháng còn chưa tới cô đã bay sang Pháp du học mất rồi!.

"Sẽ sớm thôi! Chẳng phải chuyện vợ chồng cần làm chúng ta cũng đã làm rồi sao? Đã thế, em còn rất hưởng thụ! Chỗ này cả đêm qua đã không ngừng ngậm mút lấy dương vật của tôi.

Em xem, mới chỉ chạm qua đã chảy nước, có phải thích tôi làm như vậy không? Đúng là huyệt nhỏ dâm đãng thích được thao!"

Thái độ xa lánh muốn phân rõ quan hệ của cô khiến hắn tức giận.

Ngón tay thon dài đột ngột chen vào giữa hai chân, thô lỗ đâm vào miệng huyệt khuấy đảo một vòng, sau đó rút ra, đem mấy ngón tay dính đầy dâm dịch trong suốt để trước mặt cô, giọng nói trầm thấp hư hỏng xen lẫn vô lại.

"Tôi...không..."

"Chứng cứ rành rành thế này còn muốn chối?! Tôi đã nói rồi, cái miệng nhỏ phía dưới thành thật hơn cái miệng bên trên rất nhiều, ít nhất là nó không biết lừa gạt ai? Cho nên, ngoan thì sẽ được thưởng..."

Trương Quân Dao còn chưa kịp tiêu hoá hết câu nói của Chu Thiệu Huy thì hai chân bỗng dưng bị mở bung ra khiến nơi tư mật yếu ớt hoàn toàn bại lộ trước mắt hắn.

"A...anh...biến thái, bỏ ra..."

Trương Quân Dao vùng vẫy, cố gắng đem hai chân khép lại, nhưng chống cự của cô không bõ bèn gì với sức lực của Chu Thiệu Huy.

Bây giờ là ban ngày ban mặt, thế mà cả người

cô lại không có gì che đậy nằm giữa giường lớn cho một người đàn ông tuỳ ý săm soi ngắm nhìn.

Dù lá gan có lớn đi chăng nữa, cô cũng không có mặt dày tới vậy a!

Bất chấp phản kháng của cô, Chu Thiệu Huy dễ dàng đem hai chân đang đạp loạn của cô ép lại
thành chữ M, đôi mắt theo bản năng nhìn về nơi suối nguồn dạt dào nước.

Đúng là cực phẩm thế gian!

Đêm qua lúc tàn cuộc, hắn đã giúp cô lau chùi đi dấu vết mà bọn họ lưu lại.

Tinh dịch tích luỹ lâu năm hoà với dâm dịch trong suốt cứ lau một hồi rồi lại trào ra.

Rốt cuộc hắn đã bắn nhiều cỡ nào?

Nơi xinh đẹp này, ngọt ngào này...đã bốn năm rồi hắn mới được nếm lại, khó trách...

Cô không yêu hắn, không sao? Cô lợi dụng hắn, được thôi! Nếu không chiếm được tình yêu của cô, ít nhất hắn cũng chiếm được thân thể xinh đẹp này, vậy thì cùng nhau dây dưa đi!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận