Cảnh Sát Chu Của Tôi FULL


Reng!!!

Tiếng chuông báo thức khiến Trương Quân Dao giật mình, từ trên giường ngồi bật dậy.

Aizzz, chưa gì đã bảy giờ rồi sao? Đêm qua vì mải nghĩ về chuyện cũ mà tới ba giờ sáng cô mới chợp mắt được.

Lấy hai tay vò mái tóc rối tung, điên mất thôi, chuyện chính còn chưa xử lý xong, giờ lại phải đau đầu suy nghĩ làm sao để đối phó với người đàn ông đáng sợ kia.

Cũng tại Lộ Khiết đáng đánh đòn, nếu không tới quán bar đó uống rượu tới say mèm rồi gọi cô tới đón thì cô đã không phải chạm mặt Chu Thiệu Huy.

Hít sâu một hơi, dù sao cũng đã gặp nhau rồi, mọi chuyện sau này coi như cứ thuận theo ý trời đi.
Có lẽ lúc này tập trung vào công việc mới có thể giúp bản thân không còn suy nghĩ quá nhiều nữa!

-----


Một tuần sau,

Trước cửa vào khu chung cư Sky Center,

"Cảm ơn thầy Tôn nhiều nhé! Phiền anh quá!"

Bước xuống xe, cả người Trương Quân Dao có hơi mất thăng bằng, nhưng rất nhanh đã điều chỉnh lại tư thế đứng thẳng người, đầu hơi cúi thấp, nhẹ nhàng nói.

Hôm nay ở khoa bọn họ tổ chức một bữa tiệc nhỏ để chào đón giáo viên mới.

Thân là nhân vật chính nên trong bữa ăn khi được mọi người mời rượu Trương Quân Dao đã phải uống không ít.

"Không có gì! Chúng ta là đồng nghiệp, đây là chuyện đáng phải làm mà! Đêm hôm khuya khoắt thế này tôi không yên tâm khi để một cô gái xinh đẹp như cô giáo Trương đây đi về một mình."

Tôn Nhật Duệ một thân quần áo thẳng tắp, cử chỉ lịch sự nho nhã, mỉm cười đầy dịu dàng nhìn Trương Quân Dao.

"Hôm nào thầy Tôn rảnh, tôi nhất định sẽ mời anh một bữa, xem như là lời cảm ơn của tôi vì tối nay!"

"Dù sao cũng tiện đường, cô giáo Trương lại khách sáo rồi! Phải rồi, cô giáo Trương tự mình vào nhà được chứ? Tối nay tôi thấy cô uống khá nhiều rượu, có cần tôi giúp không?!"

Tôn Nhật Duệ tinh ý phát hiện cả người Trương Quân Dao đứng có hơi ngả nghiêng trên đôi giày cao gót thì liền lo lắng đề nghị.

"Ân...không cần phiền phức vậy đâu, tôi có thể tự mình đi được.

Cũng khuya rồi, thầy Tôn mau về đi, đi đường cẩn thận."


Cười cười khoát tay từ chối, đêm hôm thế này, cô mà để một người đàn ông không thân thiết lắm dẫn lên nhà thì ai mà biết được sẽ phát sinh chuyện gì chứ?! Tuy có hơi đa nghi, nhưng an toàn của bản thân vẫn là trên hết.

"Được, vậy cô giáo Trương cũng đi cẩn thận! Tạm biệt, gặp lại sau."

Có chút không nỡ, nhưng đàng gái đã từ chối, Tôn Nhật Duệ cũng không mặt dày mà ở lại, vì thế nói xong thì lên xe rời đi.

Phù!!!

Xe của Tôn Nhật Duệ vừa rời đi, Trương Quân Dao liền thờ phào một cái.

Cả tối nay cô cứ phải cười cười nói nói, đi chào hỏi mọi người, mệt chết đi được!

Xoay người chậm rãi đi vào trong toà nhà, thời tiết hôm nay thật dễ chịu a! Khoé môi Trương Quân Dao khẽ nhấc, tâm trạng thả lỏng tận hưởng bầu không khí mát lạnh.

Nhưng đi còn chưa được bao lâu, cô liền bị ánh mắt tối đen như mực ở phía trước làm cho giật mình mà đứng sững lại.

Người đó tuy đứng ngược sáng, ánh đèn đường ban đêm lại mờ ảo mông lung, thế nhưng với vóc dáng cùng khí chất áp bức vô cùng nổi bật kia...

Chu...Chu Thiệu Huy, là Chu Thiệu Huy! Sao hắn lại biết cô ở đây chứ?!


Mà ở phía đối diện, sắc mặt Chu Thiệu Huy cực kỳ âm trầm, bàn tay to siết chặt lại thành nắm đấm, gân xanh nổi lên giật giật.

Chứng kiến toàn bộ cảnh cô cùng người đàn ông khác đứng bên cạnh nhau nói cười ngọt ngào, đã thế lúc chia tay nhau ra về còn lưu luyến không rời khiến phẫn nộ trong lòng hắn núi lửa phun trào.

Thật chướng mắt! Chỉ hận bản thân không thể lao tới đấm cho tên kia mấy cái.

Này, vẻ mặt kia của hắn là thế nào? Giác quan thứ sáu nói cho Trương Quân Dao biết, tình huống này phải tránh xa người đàn ông kia càng xa càng tốt.

Hai chân bất giác lùi về sau, chỉ tiếc là phản xạ của cô lại chậm hơn so với hành động tiếp theo của Chu Thiệu Huy.

Mới bước được mấy bước nào, cánh tay của cô đã bị bàn tay to của Chu Thiệu Huy nắm lấy rồi kéo vào trong lòng hắn.

"Muốn trốn nơi nào, hửm?! Vị hôn thê của tôi!"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận