Người nói chuyện là Phùng Trọng Bằng nên Triệu Tinh Thần cũng không dám đôi co với gã ta, đành phải không phục mà ngồi xuống.
Đỗ Long cười nói:
- Triệu Tinh Thần đưa ra ý kiến của mình rất tốt đấy, đáng được khen ngợi. Những người khác còn có ý kiến gì không?
Dưới sự cổ vũ của Đỗ Long, dần dần có nhiều người đứng dậy lên tiếng. Có thể biểu hiện một chút trước mặt Đại đội trưởng mới tới này, những người có năng lực tuyệt đối sẽ không buông tha cơ hội như vậy.
Đột nhiên, Triệu Thông Quốc đứng lên, lớn tiếng nói:
- Đại đội trưởng, tôi có biện pháp bắt được mấy tên khốn đó. Tuy nhiên cách này cũng không thể nói ra trước mặt mọi người được, nếu không sẽ mất linh.
Đỗ Long cười nói:
- Được lắm, họp xong thì cậu đến phòng làm việc của tôi báo cáo đi.
Mọi người thấy Đại đội trưởng dễ tính như vậy, nên không khí trong phòng họp càng lúc càng sinh động. Cho đến khi nghiên cứu và thảo luận vụ án xong, Đỗ Long tổng cộng đã gặt hái được hơn bảy mươi đề nghị và ý kiến.
Nhìn thấy Đỗ Long được hoan nghênh như vậy, trong lòng vài người bắt đầu khó chịu. Phùng Trọng Bằng vừa về phòng liền lập tức vào phòng của Hồ Thông Viễn, bảo với Hồ Thông Viễn:
- Tình huống có chút không ổn. Dương Xương Hiền sai người của lão không ngừng nhắc lại chuyện cũ. Đỗ Long mặc dù không có tỏ thái độ tại đó, nhưng nhìn vẻ mặt anh ta dường như cũng có khuynh hướng ủng hộ bọn Dương Xương Hiền đấy. Coi bộ muốn tra nội gian rồi. Ông nhanh chóng an bài những người kia trốn xa một chút, đợi việc bình ổn rồi trở về.
Hoá ra vụ án cướp xe này là do Hồ Thông Viễn và Phùng Trọng Bằng sắp xếp, mục đích của bọn họ là muốn quấy mù mịt lên hết, khiến cho Dương Xương Hiền đang chiếm ưu thế ở Đại đội trị an phải vì vụ án này mà sứt đầu mẻ trán, thậm chí xui xẻo một trận.
Từ khi Đại đội trưởng trị an và vài người gặp hạn, Dương Xương Hiền liền tiếp nhận không ít công việc. Trong đó anh ta chủ yếu phụ trách điều tra các vụ án. Thế nên Hồ Thông Viễn và Phùng Trọng Bằng liền cố ý gây chút chuyện. Đã hơn một tháng qua, Dương Xương Hiền còn không thể phá được án, quả thật là bị làm cho sứt đầu mẻ trán.
Mắt thấy kế hoạch có khả năng thành công, Đỗ Long lại đột nhiên chặn ngang đòi nhận phá vụ án này, thật khiến cho Hồ Thông Viễn và Phùng Trọng Bằng buồn bực không thôi. Hơn nữa Đỗ Long có danh tiếng phá án giỏi. Hồ Thông Viễn và Phùng Trọng Bằng chỉ có thể từ bỏ kế hoạch sắp thành công, tránh để cuối cùng chơi với lửa ***
Hồ Thông Viễn gật đầu, nói:
- Hồi trưa tôi đã gọi điện thoại bảo bọn chúng đi càng xa càng tốt, chỉ cần bọn chúng dừng tay lại thì việc muốn tra nội gian chỉ là chuyện đùa thôi. Cho dù cái tên họ Đỗ có năng lực thần thông cỡ nào, cũng đừng mơ tra được bất luận manh mối gì.
Phùng Trọng Bằng vẫn còn có chút lo lắng nói:
- Hy vọng là vậy, tên họ Đỗ này lai giả bất thiện (kẻ đến thì không thiện), thật không nghĩ rằng hắn vừa nhậm chức thì lập tức có hứng thú với vụ án đấy. Có khi nào Dương Xương Hiền cho hắn lợi lộc gì không nhỉ?
Hồ Thông Viễn cười lạnh nói:
- Không cần lo lắng, cho dù mấy tên côn đồ có bị bắt trở lại, bọn chúng cũng không tố cáo chúng ta được. Tôi cùng với người kia là đồng minh với nhau, tên đó mà bị bắt thì lôi chúng ta xuống nước cũng không có lợi gì cho mình. Để chúng ta ở trên bờ ít ra thì cũng có thể kéo lên giúp được.
Phùng Trọng thở phào nhẹ nhỏm, nói:
- Nói cũng có lý, xem ra là do tôi lo lắng quá.
Hồ Thông Viễn nói:
- Bây giờ nếu cái tên nhóc đó đã tiếp nhận việc tra án rồi thì ông cũng coi như không có chuyện gì xảy ra đi. Chỉ cần đứng một bên xem náo nhiệt là được rồi ...
Lúc Hồ Thông Viễn và Phùng Trọng Bằng còn đang thảo luận đối sách thì trong phòng làm việc của Đỗ Long, Triệu Thông Quốc cũng đang trình bày ý kiến của mình cho Đỗ Long nghe.
Triệu Thông Quốc cũng không có nói cho Đỗ Long là làm thế nào để tìm ra nội gian, mà trực tiếp nói cho Đỗ Long biết: nội gian chính là Hồ Thông Viễn và Phùng Trọng Bằng!
- Tôi đã sớm bắt đầu hoài nghi bọn họ rồi.
Triệu Thông Quốc nói:
- Vì tranh quyền đoạt lợi, bọn họ thật là dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào. Nhưng mà lần này họ đã làm hơi quá rồi.
Đỗ Long nhìn Triệu Thông Quốc, thần sắc nghiêm túc nói:
- Triệu Thông Quốc, cậu có biết vu khống lãnh đạo có hậu quả nghiêm trọng thế nào không? Cậu có chứng cớ gì có thể chứng minh phỏng đoán của mình sao?
Triệu Thông Quốc cũng cực kỳ nghiêm túc nói:
- Tôi xin gánh vác tất cả hậu quả! Tuy rằng tôi không có chứng cớ xác thực, nhưng tôi có thể dùng suy luận để chứng minh quan điểm của mình. Nếu tôi đoán không sai, từ lúc Đại đội trưởng anh tiếp nhận vụ án này, cái lũ trộm cướp xe đã mai danh ẩn tích. Bởi vì có người biết rất rõ công tích vĩ đại trước kia của Đại đội trưởng. Bọn họ biết rằng, nếu tiếp tục làm như vậy thì sớm hay muộn gì cũng sẽ bị anh bắt được.
Đỗ Long nói:
- Đây không phải tốn công vô ích sao? Nếu khiến cho lũ tội phạm này trốn được thì còn điều tra cái khỉ gì nữa? Cậu hãy nghĩ cách bắt được bọn chúng trước khi chúng kịp lẩn mất đi.
Triệu Thông Quốc ngẫm nghĩ một chút, nói:
- Việc này cũng không phải là hết cách. Kỳ thật chúng ta đã sớm hoài nghi một người, chỉ có điều vẫn không có cách nào chứng thực mà thôi. Người này tên là Hầu Hạp, kinh doanh một câu lạc bộ giải trí ở đường Phong Lộ. Bởi vì công việc của Hồ Thông Viễn hay lui tới mấy chỗ này. Mà anh biết đấy, mấy chỗ câu lạc bộ giải trí này muốn làm ăn tốt được thì khẳng định đều sẽ có chút hạng mục kinh doanh trái phép. Những năm gần đây đã chỉnh đốn nhiều lần, nhưng câu lạc bộ của Hậu Hạp ngược lại càng ngày càng nổi. Nhất định là có người lén lút mật báo cho tên đó. Kẻ này ngoại trừ Hồ Thông Viễn ra thì không còn người nào nữa. Thêm vào đó Hậu Hạp cũng có thể tổ chức một đội ngũ đủ thực lực để hoàn thành các vụ trộm cướp xe này.
Đỗ Long nói:
- Nếu đã hoài nghi thì các cậu đã từng điều tra kẻ đó và thủ hạ của kẻ đó chưa?
Triệu Thông Quốc nói:
- Điều tra rồi, chẳng qua bởi vì có người gây trở ngại nên việc điều tra cũng không triệt để. Về phần người gây trở ngại là ai, hẳn là anh đã đoán ra. Chúng ta chỉ biết đại khái được vài tên côn đồ là thủ hạ và có quan hệ khá chặt chẽ với Hậu Hạp. Bình thường bọn chúng trông coi câu lạc bộ, nếu mà Hậu Hạp giao cho những nhiệm vụ đặc biệt thì khẳng định bọn chúng cũng sẽ làm không chút do dự đấy.
Đỗ Long nói:
- Những tên đó có tiền án tiền sự gì chưa? Đưa danh sách chúng cho tôi, tôi sẽ vào cơ sở dữ liệu tra một chút.
Triệu Thông Quốc nói:
- Mấy tên cặn bã xã hội này làm sao chưa từng phạm pháp được chứ? Nếu chưa bị bắt lần nào thì chưa chắc Hậu Hạp dám dùng bọn chúng, bọn chúng là ...
Đỗ Long tra xét một lúc, theo lời Triệu Thông Quốc nói thì mấy tên đó quả thật là đều có tiền án tiền sự cả. Không phải trộm thì là cướp, thậm chí có cả hành hung người khác. Câu lạc bộ giải trí này tìm bảo vệ quả thật là dùng đúng người mà.
Đỗ Long xem kỹ tư liệu, châm chước một lúc rồi nói:
- Cậu lập tức mang theo vài người đáng tin theo dõi lũ này. Nếu thấy bọn chúng có dấu hiệu rời khỏi đây thì lập tức tìm cớ gì đấy bắt lại. Nếu như không có dấu hiệu rời khỏi đây, thì tạm thời không nên động bọn chúng. Chỉ cần theo dõi là được. Bắt đầu từ lúc này, cậu sẽ là phụ tá của tôi.
Triệu Thông Quốc vừa nghe thấy liền mừng rỡ, tuy nhiên cuối cùng cậu ta lại sững người , nói:
- Vậy tôi sẽ đi làm ngay., Tuy nhiên... về phần Đại đội phó Dương...
Đỗ Long nói:
- Tôi sẽ nói với anh ấy sau, cậu chỉ cần để ý việc chấp hành nhiệm vụ là được. Đúng rồi, viết tên những người cậu muốn dẫn theo vào danh sách đưa cho tôi, lần này chúng ta cũng không thể để lộ tin tức nữa.
Triệu Thông Quốc phát hiện mình đâm lao phải theo lao. Đại đội trưởng trẻ tuổi này tuyệt đối không giống như mặt ngoài thoạt nhìn của cậu ta. Bây giờ rõ là hắn đang ép mình tỏ rõ lập trường đây.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...