Sau khi rời đài thi đấu mọi người vây quanh Đỗ Long hỏi han hắn vì sao lại có biến chuyển nhanh như thế. Đỗ Long thuận miệng phu diễn hai câu, rồi chen đến trước mặt Nhạc Băng Phong, thấy hắn đi tìm người đẹp nói chuyện mọi người không đi theo làm kỳ đà cản mũi nưa.
Dù không có không gian riêng nhưng Đỗ Long và Nhạc Băng Phong cảm thấy cho dù ngồi cùng một chỗ ăn kem cũng là chuyện rất vui vẻ rồi. Nhạc Băng Phong khấp khởi thám thính hôm qua Đỗ Long và cha cô khi gặp mặt đã nói những chuyện gì. Nghe nói hắn dám nói lý với cha cô, Nhạc Băng Phong lè lưỡi, thầm khen Đỗ Long to gan lớn mật.
Thẩm Băng Thanh và Lưu Tử Huân bọn họ cũng vượt lên một cách thuận lợi, Lưu Kế Khôn dường như gặp chút phiền phức, mãi tới khi tổ thứ ba sắp bắt đầu chạy mười nghìn mét, anh ta mới vội vã chạy tới vạch xuất phát. Đỗ Long cùng Nhạc Băng Phong ngồi bên sân vận động, nhìn người khác tranh đấu kịch liệt, sau 30 ~ 40 phút nữa là đến lượt hắn rồi.
Kết thúc phần chạy mười nghìn mét của tổ thứ ba, Lưu Kế Khôn giành vị trí thứ hai. Mỗi tổ chỉ chọn ra ba người, 4 tổ sẽ chọn ra tổng cộng 12 tuyển thủ mạnh nhất. Ngoài ra, trong số những người bị loại sẽ chọn lấy ba tuyển thủ có thành tích xuất sắc nhất, tổng cộng là 15 người tham gia vòng thi cuối cùng.
Tổ ba chạy xong đến lượt tổ bốn, ba anh em bọn Đỗ Long sau khi xuất phát luôn giữ vị trí dẫn đầu. Dù thực lực của các tuyển thủ ở vòng chung kết toàn quốc mạnh hơn rất nhiều, nhưng Thẩm Băng Thanh và Thạch Siêu Vũ đã trải qua quãng thời gian huấn luyện chuyên môn nên thực lực của họ cũng tăng lên rất nhiều. Cuối cùng bọn họ vẫn giữ được ưu thế đến phút chót, giành trọn ba vị trí đầu của tổ bốn, thành tích này khiến người dẫn đoàn là Trì Khánh Trinh vui mừng cười không ngớt. Ban đầu ông ta cũng không hy vọng nhiều vào lần tham gia thi đấu này, không ngờ năm nay thành tích của tỉnh Thiên Nam lại tốt như vậy, ngoài sự xuất sắc của tên Đỗ Long quái thai ra, những tuyển thủ khác cũng có những biểu hiện rất tốt.
Buổi chiều bọn Đỗ Long không phải thi đấu, nhưng đoàn đại biểu tỉnh Thiên Nam vẫn có tuyển thủ phải tranh tài, nên đa số mọi người buổi chiều vẫn tới sân đấu cổ vũ cho đồng đội. Buổi chiều người ta chú ý hơn cả đó là phần đấu tán thủ hạng cân nhẹ của nữ, những người đẹp cảnh sát thi đấu chung với nhau vẫn là mục rất đáng xem.
Tỉnh Thiên Nam có hai nữ cảnh sát tham gia thi đấu tán thủ, nhìn thấy một trong số hai cô đó đi lên sân đấu, Đỗ Long vô cùng kinh ngạc. Bởi vì cô gái đó là Phó Hồng Tuyết, người mà Đỗ Long đã từng gặp ở trường cảnh sát thành phố Ngọc Minh. Đó chính là cô gái xinh đẹp lái chiếc mô tô tới xin chữ kí lên bức ảnh cho bạn mình!
Không phải cô ta là sinh viên trường cảnh sát sao? Sao lại chạy tới đây tham gia đại hội thi đấu võ thuật của cảnh sát cả nước thế này? Trong lòng Đỗ Long vô cùng buồn bực, chỉ thấy Phó Hồng Tuyết mặc đồ thể thao, đứng trên đài thể hiện sinh lực, đối thủ của cô ta rõ ràng dáng người và thực lực đều kém hơn. Phó Hồng Tuyết giải quyết xong đối thủ một cách gọn gàng mà lanh lẹ, lúc rời đài thi đấu đã nhận được sự chúc mừng nhiệt liệt từ phía mọi người.
Tuy rằng Đỗ Long cũng ở trong đám đông đó, nhưng hắn không tiến lên chúc mừng. Vẫn là con mắt Phó Hồng Tuyết tinh tường, liếc mắt đã nhìn thấy Đỗ Long, cô lập tức vẫy tay với Đỗ Long rồi kêu lên:
- Đỗ sư huynh!
Đỗ Long đành phải vẫy tay chào cô, cười nói:
- Xin chào, thật không ngờ lại có thể gặp nhau ở đây. Chúc mừng cô đã giành thắng lợi!
Nhạc Băng Phong đứng bên cạnh lén véo Đỗ Long một cái, tên này sao quen biết toàn người đẹp thế chứ!
Phó Hồng Tuyết đi về phía Đỗ Long, cô mỉm cười nói:
- Tôi đâu có giỏi được như sư huynh, nghe nói hôm qua sư huynh giành giải nhất với thành tích phá kỷ lục. Sáng nay lại giành được thành tích cao tại hai mục dự thi, sư huynh quả nhiên không hổ là thần tượng của tôi, lợi hại thật!
Đỗ Long cười nói:
- Cũng tàm tạm, chỉ là may mắn thôi. Cô mới tốt nghiệp năm nay à? Sao trước đây chưa từng gặp cô ở trường?
Phó Hồng Tuyết cười nói:
- Tôi và sư huynh đều là thần long thấy đầu mà không thấy đuôi ở cái trường đấy, sau khi ra trường đi làm mới biết phải quyết chí tự cường, sư huynh không biết tôi là chuyện rất bình thường. Vì điều kiện công tác tôi và Đình Đình sẽ được điều tới cục Công an thành phố Lỗ Tây, nghe nói sư huynh cũng sắp được điều đến cục Công an thành phố Lỗ Tây, đến lúc đó hãy chiếu cố cho chúng tôi nhé.
Đỗ Long kinh ngạc nói:
- Các cô cũng sắp bị điều động tới cục Công an thành phố Lỗ Tây sao? Tới bộ phận nào? Ở lại thành phố Ngọc Minh không tốt sao? Sao lại muốn đi?
Phó Hồng Tuyết nhún nhún vai, nói:
- Tính tôi khá nóng vội, đã đắc tội với lãnh đạo, bị đày đi rồi, còn Đình Đình là bị tôi làm cho liên lụy. Tôi bị điều tới đội chống ma túy, còn Đình Đình sẽ tới đội trị an.
Nữ cảnh sát chống ma túy tương đối ít gặp, hơn nữa đó là lại một người đẹp như Phó Hồng Tuyết, thì càng hiếm thấy. Nếu không cẩn thận bị bọn buôn ma túy bắt được, vậy thì…
Trong lòng Đỗ Long lại có những ý nghĩ xấu xa, không kìm nổi hắn đã dùng mắt xuyên thấu thưởng thức kỹ một chút cơ thể cô gái gợi cảm, khỏe mạnh, đầy sức sống của tuổi thanh xuân đang đứng trước mặt... Đỗ Long nói:
- Thật tội cho các cô, sau khi được điều tới đội trị an tôi còn có thể chiếu cố tới Âu Dương Đình, nhưng cô phải chuẩn bị tinh thần chịu vất vả rồi.
Phó Hồng Tuyết cởi mở:
- Thật ra là tôi muốn chuyển tới đội chống ma túy. Tôi là người khá thẳng thắn, không thích vòng vo tam quốc, những chuyện phiền toái trong đội chống ma túy tương đối ít. Tôi tin vào khả năng của mình, và cũng muốn giống như sư huynh, dựa vào năng lực của chính mình tìm ra con đường đi riêng.
Người bên cạnh nghe xong âm thầm không nói gì, Đỗ Long cười nói:
- Chí khí của cô không nhỏ nhỉ, tôi sẽ giúp đỡ cô trong khả năng cho phép.
Phó Hồng Tuyết cười nói:
- Cảm ơn sư huynh... Sư huynh là người đầu tiên không nghi ngờ tôi là một kẻ ngốc... Sao sư huynh không giới thiệu một chút về cô gái xinh đẹp này nhỉ? Xin chào, tôi là Phó Hồng Tuyết, cô là bạn gái của sư huynh sao?
Tuy Nhạc Băng Phong không thích Đỗ Long nói chuyện quá thân mật với cô gái trước mặt, nhưng giữ phép lịch sự cô vẫn cố duy trì, cô cười nhạt một tiếng, nói:
- Tôi cũng rất vui được biết cô, tôi và Đỗ Long chỉ là bạn bình thường thôi.
Phó Hồng Tuyết cười nói:
- Vậy tôi yên tâm rồi, tôi đã nói sư huynh không phải người lăng nhăng như vậy rồi mà. Lần trước đã gặp cô gái tự xưng là bạn gái của sư huynh, đẹp, nhưng mà hung dữ như sư tử Hà Đông vậy, dù sao chị cũng dịu dàng hiền thục hơn…
Đỗ Long cười khổ sở, giải thích với Nhạc Băng Phong:
- Người cô ấy nói đến là Tiên nhi, thỉnh thoảng Tiên nhi có hơi nóng tính.
Nhạc Băng Phong hé miệng cười, nói:
- Hóa ra là cô ấy, anh Long, anh ở đây nói chuyện với sư muội nhé, em vào toilet một chút.
Nhạc Băng Phong vừa đi, Phó Hồng Tuyết lập tức đánh vào ngực Đỗ Long một cái, cười nói:
- Sư huynh, anh lợi hại thật, cô ấy cũng là bạn gái của anh chứ gì? Đừng phủ nhận, tôi có thể nhìn ra được mà, nam tử hán đại trượng phu, với khả năng của anh có bao nhiêu bạn gái cũng là chuyện rất bình thường, tôi có thể hiểu mà.
Đỗ Long nhìn cô không biết nên khóc hay cười, nói:
- Cô đừng nói linh tinh, ở nhà tôi còn có một con sư tử cái đấy...
Phó Hồng Tuyết cười hì hì nói:
- Yên tâm, tôi sẽ không nói lung tung ra ngoài đâu. Sư huynh, tôi không làm kỳ đà cản mũi nữa, nói chuyện sau nhé, bye bye...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...