Dù cho Kỷ Lỗi đã từng trải qua bao nhiêu sóng gió, ý chí dù có kiên cường thế nào, những lời này của Kỷ Quân San làm lão nhất thời chấn động không nói lên lời, Kỷ Kim Sâm cả giận nói:
-Quân San, sao con có thể nói ra những lời đại nghịch vô đạo như vậy? Có phải là hắn dạy con nói không?
Đỗ Long biện bạch nói:
-Tôi nói trước, chuyện trong nhà Kỷ gia các vị không có liên quan gì đến tôi.
Lồng ngực Kỷ Quân San nhô lên, cô nói với cha mình:
-Cha, không phải cha thường xuyện nói ông nội đã có tuổi, nên về hưu nghỉ dưỡng sao? Lời này không hề sai, tại sao cha không dám nói trước mặt ông nội?
Kỷ Kim Sâm tức giận đến cả người phát run, Kỷ Quân San lại nhìn về phía mẹ nàng, nói:
-Mẹ, cảm ơn mẹ hai ngày nay đã tận tình khuyên bảo con, con đã nghĩ thông suốt rồi, con đã nỗ lực vì gia tộc nhiều rồi, bây giờ con phải cố gắng lấy lại những thứ vốn thuộc về mình.
Trần Vũ Sấu cũng bị những lời của Kỷ Quân San làm cho nghẹn ngào không nói thành lời, Kỷ Kim Sâm cả giận nói:
-Con...Quân San, con muốn lấy lại hạnh phúc của mình cha không quản, nhưng sao con có thể nói ra những lời đại nghịch vô đạo như thế này? Cứ cho là ông nội con muốn về hưu, cũng không đến lượt con giành vị trí gia chủ.
Kỷ Quân San đã thay đổi sự nhút nhát lương thiện ngày xưa, đối mặt với những lời chỉ trích của cha, cô vẫn bình tĩnh phản bác:
-Bình thường lời nói của con thực sự không có trọng lượng, nhưng hiện tại thì khác, chỉ cần một câu nói của con, Dịch Thăng sẽ hủy bỏ hợp đồng với Kỷ gia, đúng không, Dịch Thăng?
Kỷ Quân San cười híp mắt nhìn về phía Đỗ Long, đối với sự thay đổi của cô ấy Đỗ Long nhất thời có chút khó thích ứng, hắn sờ sờ mũi, hàm hồ nói:
-Điều này...tôi sẽ thận trọng cân nhắc.
Kỷ Quân San cũng không nghĩ nhiều như thế, cô quay đầu lại đắc ý cười nói:
-Mọi người đã nghe thấy chưa? Không có sự ủng hộ của Dịch Thăng, công ty Thái Hưng không bị phá sản thì cũng bị Trần Thị thâu tóm. Hiện tại trong Kỷ gia con mới là người duy nhất đủ tư cách kế nhiệm vị trí gia chủ, ông nội, người thấy thế nào?
Kỷ Lỗi hiện giờ đã hiểu được, tuy rằng Đỗ Long thề thốt phủ nhận là hắn xúi giục Kỷ Quân San làm như vậy, tuy nhiên Quân San thường ngày nhu thuận nghe lời bây giờ đột nhiên lại biến thành kẻ gây sự, điều này chắc chắn có liên quan đến Đỗ Long. Nếu đây là chủ ý của Đỗ Long, vậy Kỷ Quân San thực sự có tư cách nói những lời này, không có sự ủng hộ của Đỗ Long thì Kỷ gia nếu không phải là sụp đổ thì sẽ là rơi vào tay Trần Thị.
Ánh mắt Kỷ Lỗi bi thương nhìn Kỷ Quân San, trong lòng nhanh chóng tính toán: “Chí ít Quân San cũng là con cháu Kỷ gia, tuy nhất thời nó bị người khác mê hoặc, nhưng lòng nó tất nhiên vẫn hướng về Kỷ gia. Quyền lực gia chủ và công ty Thái Hưng nằm trong tay Quân San vẫn tốt hơn là bị Trần Thị cướp mất.”
Kỷ Lỗi nhanh chóng quyết định được chủ ý, lão thở dài nói:
-Cũng được, ông thực sự cũng già rồi, sớm nên giao việc trong nhà Kỷ gia giao cho người trẻ tuổi. Quân San, tuy rằng ông rất thất vọng với những lời lúc nãy của cháu, nhưng ông không thể không thừa nhận là cháu đúng. Hiện giờ trong gia tộc chỉ có cháu là người thích hợp nhất kế thừa vị trí gia chủ. Tuy nhiên bây giờ vẫn chưa phải là thời điểm giao cả gia tộc cho cháu, vì bây giờ thân phận của cháu không phù hợp... Nếu bây giờ truyền vị trí này cho cháu, chỉ sợ Thôi gia sẽ thừa dịp này mà gây khó dễ. Việc truyền vị cho cháu có thể viết vào hợp đồng, nhưng nhất định phải đợi sau khi cháu cởi bỏ được thân phận kia thì mới tiến hành được.
Kỷ Quân San do dự, Kỷ Kim Sâm và mấy vị tiền bối đều phản đối, Kỷ Lỗi quát:
-Các người còn có lựa chọn nào tốt hơn sao? Ai phản đối thì người ấy hãy đưa ra cách để giải quyết nguy cơ hiện giờ của Kỷ gia đi! Quân San là người ưu tú nhất trong ba đời Kỷ gia, những gì mà Quân San hy sinh cho Kỷ gia rõ như ban ngày, nếu nó không thể kế thừa vị trí gia chủ thì còn ai có đủ tư cách?
Lời phản bác của Kỷ Lỗi khiến những người kia á khẩu, Kỷ Lỗi quyết định nói:
-Nếu mọi người không có ý kiến gì nữa, ta tuyên bố, cháu gái Kỷ gia đời thứ 3 Kỷ Quân San bây giờ là người kế thừa vị trí gia chủ, đợi sau khi nó và Thôi Y Dương ly hôn, nó sẽ là chủ nhân Kỷ gia.
Thanh âm Kỷ Lỗi chấn động trong phòng khách một hồi lâu mới yên tĩnh lại. Đối mặt với kết cục hiện tại, mấy ông chú của Quân San ai nấy đều mặt trầm như nước, phẫn nộ khó bình. Kỷ Kim Sâm cũng hoảng loạn, chỉ có Trần Vũ Sấu là mặt còn khí sắc, bất luận thế nào, con gái bà cũng sắp thành chủ nhân Kỷ gia rồi, năm đó bà bỏ nhà theo Kỷ Kim Sâm, cũng không nghĩ đến có ngày hôm nay.
Bốp...bốp...
Đỗ Long vỗ tay cười nói:
-Kỷ lão gia quả nhiên rất quyết đoán, không ngờ trong thời gian ngắn như vậy liền quyết định một việc trọng đại trong nhà họ Kỷ, khâm phục...khâm phục!
Kỷ Lỗi cười khan nói:
-Chu tiên sinh quá khen rồi, quyết định này sẽ được viết thêm vào hợp đồng của chúng ta, ít nhất là không đầy một năm, tôi nhất định sẽ giao công ty Thái Hưng và vị trí gia chủ cho Quân San.
Đỗ Long cười nói:
-Đây là việc của gia tộc các ông, vốn không cần phải viết vào hộp đồng. Tuy nhiên nếu Quân San và Kỷ lão gia đã khăng khăng như thế, suy xét đến việc Quân San trở thành chủ nhân Kỷ gia sẽ giúp việc hợp tác giữa chúng ta càng thêm ổn định lâu dài, vậy thì cứ thêm vào hợp đồng đi.
Người này đã được lợi lại còn khoe mã, rất nhiều người bao gồm cả Kỷ Lỗi đều âm thầm mắng hắn. Kỷ Lỗi lo lắng đêm dài lắm mộng, ngộ nhỡ Đỗ Long lại nảy ra ý đồ gì xấu thì thật phiền toái, nên ông ta tích cực kiểm tra các điều khoản trong hợp đồng hợp tác với Đỗ Long. Quân San vẫn thể hiện vẻ bình tĩnh, cô cũng rất chú ý đến nội dung hợp đồng, nghiễm nhiêm coi vị trí gia chủ là của mình rồi.
Kỷ Kim Sâm rất buồn vì sự thay đổi của con gái, tuy nhiên Trần Vũ Sấu kéo ông sang một bên nói vài câu, Kỷ Kim Sâm quay đầu nhìn lại thấy biểu hiện của con gái lúc bấy giờ thì không phiền não nữa. Vợ ông nói đúng, con gái dù sao cũng là người Kỷ gia, sẽ không làm chuyện gì bất lợi cho gia tộc, sao lại phải buồn lo vô cớ vì chuện này?
Hợp đồng rất nhanh được ký kết, Kỷ Lỗi và Đỗ Long mỗi người giữ một bản, trên thực tế đây là chuyện hợp tác cùng có lợi. Về cơ bản Đỗ Long không lo lắng Kỷ gia sẽ đổi ý, trừ phi bọn họ muốn tự mình chuốc lấy khổ.
Sau khi ký xong hợp đồng, Đỗ Long liền cáo từ Kỷ Lỗi, Kỷ Lỗi cũng không muốn giữ hắn, chỉ có điều không kìm nổi hỏi:
-Chu tiên sinh, hiện giờ chúng ta đã ký hợp đồng, cậu có thể nói cho tôi biết, trong nửa khối phế liệu kia, thực sự có bảo bối hay không?
Đỗ Long cười nói:
-Điều này tôi cũng không dám khẳng định, tuy nhiên nếu ông đồng ý bán cho tôi với giá 30 triệu, tôi lập tức sẽ giao tiền và mang đi!
Kỷ Lỗi trong lòng lại rối rắm, lúc này Kỷ Quân San đề nghị:
-Ông nội, không phải người lại rút lại lệnh cấm giải thạch chứ? Tình hình hiện nay với giải thạch có khác gì nhau đâu? Nếu chúng ta không dám chắc, chi bằng bán cho Dịch Thăng đi, một khối phế liệu đổi lấy 30 triệu, chúng ta đã kiếm được món lợi lớn rồi.
Đối với một khối phế liệu mà đáng 30 triệu quả thực là món hời lớn, nhưng ngộ nhỡ bên trong thực sự có bảo bối thì phải làm thế nào? Đỗ Long thực sự sẽ bỏ ra 30 triệu hay chỉ nói giỡn? Kỷ Lỗi phát hiện thực sự mình không có dũng khí đưa ra quyết định, nghĩ đến đứa con đã bị đuổi ra khỏi nhà mỗi ngày đều làm công việc kích thích này, Kỷ Lỗi cuối cùng cũng thừa nhận mình đã già rồi.
Suy tính một hồi lâu, Kỷ Lỗi rốt cục nhoẻn miệng cười, nói với Đỗ Long:
-Được, 30 triệu thì 30 triệu, tôi bán cho cậu!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...