Cảnh Lộ Quan Đồ

Thiệu Na vỗ vào vai của Đỗ Long, hắn đến muộn nhất, do đó ngồi ở vị trí chủ tọa đằng xa chỗ quay lưng về phía cửa phòng. Lúc trước vị trí này đối với Đỗ Long mà nói không thể hoàn hảo hơn, nhưng Thiệu Na dường như sớm đã theo dõi hắn, do đó bên cạnh đều có người vui vẻ làm tấm chắn, ả ta không thèm nhìn, cố tình chỉ định Đỗ Long làm việc này.

Đỗ Long rất tự nhiên đón lấy chén rượu của đồng nghiệp lúng túng giơ lên không trung, quay người nói với Thiệu Na:

- Cái chén này chưa có ai dùng qua, rượu cũng là vừa mới rót, bà chủ Thiệu mời dùng tự nhiên.

Thiệu Na chăm chú nhìn Đỗ Long một cái, cười nói:

- Vị huynh đệ này, cậu sao lại ở trong phòng vẫn đeo kính râm? Hay là cảm thấy như thế mới ngầu.

Mã Quang Minh cười đáp:

- Bà chủ Triệu không biết vị anh hùng cảnh sát Đỗ Long của chúng tôi sao? Hắn năm ngoái lúc dũng cảm đấu với kẻ cướp bị chấn thương sọ não, mắt trái theo đó mà bị tật, cho nên cứ phải đeo kính râm. Đỗ Long, cậu đừng để ý, bà chủ Triệu không phải cố ý đâu.

Thực ra Thiệu Na đã sớm biết thân phận của Đỗ Long, vừa mới ở bên ngoài đánh bảo vệ của ả không phải là vị anh hùng Đỗ Long này sao? Ả là cố ý tìm hiểu xem, thậm chí muốn bỏ kính mắt của Đỗ Long xuống nhìn một cái.

Thấy Mã Quang Minh giải hòa cho Đỗ Long, Thiệu Na tự tưởng rằng vừa nãy chuyện Đỗ Long giả mạo nhân viên phục vụ đi hạ độc Hoàng Vĩnh Cường là do Mã Quang Minh ra lệnh. Ả lập tức bỏ qua suy nghĩ tra cứu ở trong đầu, chuyện trên quan trường biết được càng ít càng tốt, ả tỏ ra áy náy nói với Đỗ Long:

- Thật xin lỗi, cảnh sát Đỗ, tôi thực sự không cố ý, vì sự vô lễ của bảo vệ bãi đỗ xe nên tôi muốn thận trọng xin lỗi cảnh sát Đỗ. Cảnh sát Đỗ vừa mua đồ ở khu hàng hiệu giảm giá, toàn bộ cứ coi là quà tạ lỗi của câu lạc bộ Hạo Thiên với cảnh sát Đỗ. Đợi lát nữa tôi bảo người tặng cho mỗi người ngồi đây một tấm thẻ hội viên, chỉ cần đưa thẻ hội viên ra thì sẽ không có xảy ra chuyện như hôm nay nữa, hơn nữa tất cả chi phí đều sẽ được hưởng chiết khấu.

Đỗ Long cười nói:


- Đổi lại là tôi cũng sẽ nghi ngờ như vậy, bà chủ Thiệu không cần khách khí, thực ra người nên xin lỗi phải là tôi, tôi không nên kích động như vậy. Nếu bà chủ Thiệu đã hào phóng như vậy thì tôi không khách khí nữa, cảm ơn bà chủ Thiệu đã tặng, tôi xin phép mời bà chủ Thiệu một ly tỏ ý xin lỗi.

Thiệu Na trong lòng có phần không đồng tình, nhưng bên ngoài vẫn mỉm cười, cùng Đỗ Long cạn một chén, sau đó lại kính Mã Quang Minh và mọi người một chén, rồi tự phạt mình sáu chén. Mặc dù uống rượu vang đỏ, hơn nữa mỗi ly thực ra chỉ có một nửa, nhưng ả vừa rồi ở bên kia đã uống không ít, do đó tửu lượng của ả vẫn tương đối tốt.

Thiệu Na ít nhiều cảm thấy bọn Mã Quang Minh hôm nay làm mất mặt ả, trong lòng cũng không thoải mái, bởi vậy không nán lại phòng số sáu quá lâu mà nhanh chóng rời đi. Bởi vì ả đã hoàn thành một nửa lời hứa, do đó mọi người bắt đầu ăn cũng không nghi ngờ gì. Sau khi ăn gần xong rất nhiều người chuồn đi chơi, câu lạc bộ Hạo Thiên không chỉ có đồ ăn ngon, nơi này những trò hay cái gì cần có đều có, thậm chí có một số hoạt động trái pháp luật, lấp liếm chút là công khai đưa vào hoạt động.

- Đỗ Long, cậu vừa đi ra ngoài lâu thế, lại đi làm chuyện xấu gì rồi?

Mã Quang Minh thấp giọng hỏi Đỗ Long.

Đỗ Long trả lời:

- Thấy người quen, tiện thể nói chuyện vài câu. Sếp Mã, sếp Đường, hai người ăn tự nhiên, tôi đã hẹn với bạn lát nữa đi chơi bi-a rồi, hai người ăn đi nhé, tôi đi trước.

Đỗ Long không cho Mã Quang Minh cơ hội truy hỏi, cứ như vậy mà đi, Mã Quang Minh nhìn hình bóng sau lưng của hắn nhíu nhíu mày. Tên tiểu tử này mặc dù có khả năng nhưng thật không nghe lời, điều khiển được có chút khó khăn, dùng thuộc hạ như thế như con dao hai lưỡi vậy.

Đường Lệ Phượng thấy Mã Quang Minh nhìn Đỗ Long có chút lơ đãng, cô nói:

- Sếp Mã, ngài rất thân với Đỗ Long sao?

Mã Quang Minh gật đầu, nói:


- Đúng là rất thân, bởi vậy tên tiểu tử này đã coi trời bằng vung rồi. Tiểu Đường à, cô phải trông chừng tên tiểu tử này nhiều. Hắn mặc dù rất có năng lực, nhưng cũng là người chuyên gây họa, hơi chút là có thể rước họa vào thân, làm lãnh đạo của hắn thật không dễ dàng gì.

Đường Lệ Phượng cười:

- Cũng may hắn làm trong hệ thống chính trị pháp luật…

Mã Quang Minh không nhịn được cười, nói:

- Đúng vậy, cũng may hắn làm trong hệ thống chính trị pháp luật…

Đỗ Long rời khỏi phòng không bao lâu, vừa đến sảnh bi-a, lúc muốn tìm người để chọc vài hiệp thì Thiệu Na xuất hiện bên cạnh hắn, mỉm cười nói:

- Cảnh sát Đỗ đồng ý chơi tay đôi với tôi không?

Đỗ Long liếc ả một cái, cười nói:

- Có người đẹp chơi cùng, đây là chuyện tốt của nhân sinh, cớ sao không làm chứ? Bà chủ Thiệu muốn chơi mấy hiệp cũng được, chỉ có điều… tôi bình thường không đánh cuộc không vui.

Lời của Đỗ Long có hai ý, Thiệu Na tự nhiên nghe ra. Loại đấu trường này ả tiếp xúc nhiều, loại đùa giỡn này sớm đã luyện thành thói quen, ả mỉm cười nói:


- Cảnh sát Đỗ rất tự tin, xem ra là một cao thủ bi-a rồi, cậu nói điều kiện đi, xem tôi theo nổi không?

Đỗ Long thận trọng nhìn ả một cái, đột nhiên thở dài lắc đầu nói:

- Chủ ý đặt cược của tôi thật sự mạo phạm đến giai nhân rồi, đành phải tầm thường một chút, một trận mười ngàn, thế nào?

- Một trận mười ngàn…

Thiệu Na mỉm cười nói:

- Cảnh sát Đỗ là muốn một đêm dọn sạch câu lạc bộ Hạo Thiên sao, tuy nhiên cảnh sát Đỗ đã lên kế hoạch, tôi cũng đành cung kính không bằng tuân mệnh, cảnh sát Đỗ thích luật bi-a nào?

Đỗ Long cười nói:

- Cứ theo như luật thi đấu quốc tế mà đánh, con gái ưu tiên, bà chủ Thiệu mời đánh trước.

Thệu Na cười:

- Tôi là chủ nhân ở đây, cảnh sát Đỗ là khách quý của tôi, tất nhiên phải mời cảnh sát Đỗ đánh trước.

Đỗ Long khẽ mỉm cười, nói:

- Vậy tôi không khách khí nữa…


Đỗ Long vỗ tay phát, liền có nhân viên chạy đến bật đèn, bày bóng và đưa lên mấy cây gậy đánh bi-a. Đỗ Long chọn lấy một cây, sau đó bắt đầu đánh.

Đỗ Long rất lâu rồi không đánh bi-a, lần đánh thứ nhất đánh không được tốt. Thiệu Na thể hiện lại hết sức đẹp mắt, ả một hơi đánh mấy quả bóng rơi xuống lưới, nếu tính thành tiền thì Đỗ Long đã tổn thất mất mấy chục ngàn.

Cũng may mà Thiệu Na vẫn chưa đánh hết sức, một lần sai lầm tạo cho Đỗ Long cơ hội để bắt kịp. Đỗ Long lấy lại tinh thần, cũng đánh ra một ít, điểm số của hai người theo sát nhau, cuối cùng Đỗ Long vẫn thua bảy phần, mất đau ván đầu tiên.

- Bà chủ Thiệu quả nhiên là cao thủ, ván thứ hai đến lượt chị mở bóng.

Đỗ Long nói.

Thiệu Na khóe miệng hiện ra một nụ cười mỉm bất thường, ả nói:

- Cảnh sát Đỗ cũng là một cao thủ, chỉ là hình như rất lâu rồi không chơi, do đó có chút không quen tay, ván thứ hai tôi chưa chắc có thể thắng được đâu.

Đỗ Long cười:

- Bà chủ Thiệu quả là tinh mắt hơn người, tôi đã hơn một năm rồi chưa chơi, nếu không bà chủ Thiệu khẳng định không thắng nhẹ nhàng như vậy.

Thiệu Na khẽ mỉm cười, sắp xong bi trắng, rất gọn gàng nhanh chóng đánh một gậy thúc bi trắng vào giữa một đống bóng. Đấy chính là thế bí, Đỗ Long lần đi bóng này không dễ đánh chút nào.

Đỗ Long hướng về Thiệu Na giơ ngón tay cái lên, sau đó cẩn thận nghiên cứu một chút đường bóng và vị trí bóng. Hắn có chút không an lòng, cuối cùng quyết định đánh ra một gậy, bi trắng theo sát bi đỏ phá vây mà ra, nhưng mà sau mấy lần chạm ngược trở lại, bi đỏ lại gần như về lại chỗ cũ, hơn nữa bi trắng còn lăn vào sau lưng của một viên bi xanh.

Lúc này đến lượt Thiệu Na rơi vào thế bí, gậy ông đập lưng ông. Tâm tình của Đỗ Long nhanh chóng hồi phục trở lại, sự tự tin cũng tăng vọt lên, hắn muốn cho người phụ nữ thông mình này bị sự thông minh đánh lừa, chủ ý của Đỗ Long là muốn ả thua sạch…


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui