Mọi người đều cười nói vui vẻ, bất tri bất giác bữa cơm được kéo dài ra lâu hơn thường ngày. Sau khi ăn cơm xong Kỷ Quân San cũng không ngồi lại lâu nữa, cô xin phép được về nhà, Đỗ Long đưa xe chở cô về nhà. Kỷ Quân San ngồi ở sau lưng Đỗ Long, dọc đường đi không biết đang suy nghĩ gì.
Đỗ Long nghiêng đầu hỏi:
- Quân San, anh còn có một ngày nghỉ ngơi, ngày mai em có phải đi làm không? Muốn đi chỗ nào chơi không?
Kỷ Quân San nói:
- Ngày mai em cũng rảnh, nếu không có việc gì thì buổi tối cùng đi xem phim đi?
Đỗ Long muốn cầu còn không được, hắn liền cười nói:
- Tốt, em thích xem thể loại phim gì?
Kỷ Quân San nói:
- Anh tự quyết định đi, vào lúc bảy giờ rưỡi đêm mai em sẽ đợi anh ở phía trước rạp chiếu phim, nếu đi muộn thì về nhà cũng hơi trễ, không tốt lắm nha.
- Không thành vấn đề!
Đỗ Long cười rất vui vẻ.
Sau một hồi, xe đã tới trước cổng nhà Kỷ Quân San, Đỗ Long dừng xe, Kỷ Quân San và hắn mặt đứng đối mặt với nhau, Kỷ Quân San muốn nói gì rồi lại thôi, Đỗ Long cười nói:
- Còn muốn nói gì với anh sao?
Kỷ Quân San lắc lắc đầu, nói:
- Không có gì, anh về sớm một chút đi, nhớ giữ gìn thân thể, đừng để mệt mỏi quá.
Cô gái nhỏ đã bắt đầu biết quan tâm người khác, trong lòng Đỗ Long tất nhiên là thấy vui vẻ hơn, nói:
- Anh sẽ chú ý hơn, em cũng nghỉ ngơi sớm một chút, đêm nay anh sẽ không gọi điện thoại cho em nữa đâu.
- Anh đã từng gọi sao?
Kỷ Quân San trợn mắt liếc Đỗ Long một cái, rồi xoay người chạy nhanh vào nhà.
Đêm nay, Đỗ Long ngủ được rất ngon giấc, rất an tâm, cảm giác như vừa mới ngủ thôi mà trời đã hừng sáng. Trong lúc tập thể dục sáng, đầu hắn luôn nghĩ làm như thế nào để có thể tung ra một đòn quyết định để tán đổ Kỷ Quân San.
Đỗ Long đến cửa hàng làm giúp hai giờ, sau đó đi vào khu Tây Thành, tìm kiếm khắp nơi chỉ thấy duy nhất một rạp chiếu phim tên là: Kim Điển Ảnh Thành. Hôm nay ngày thứ Hai, hơn nữa Đỗ Long tới sớm, cho nên căn bản không cần phải xếp hàng đã có thể dễ dàng mua được vé, tuy nhiên vì Đỗ Long chưa xem nên hắn vẫn băn khoăn không biết nên chọn bộ phim nào.
Hiện tại có ba bộ phim trong nuớc và một bộ phim nhập ngoại đang gây sốt trên khắp các rạp phim. Nếu là Đỗ Long tự mình xem, hắn sẽ chọn ngay “ Jurassic Park 4 “ (công viên kỷ Jura 4) để xem, tuy nhiên, Kỷ Quân San sẽ thích xem thể loại phim đầy bạo lực, tràn ngập máu tanh pha chút khoa học viễn tưởng như thế sao?
Nghĩ tới nghĩ lui Đỗ Long vẫn mua hai vé xem phim Jurassic Park 4, có lẽ Kỷ Quân San sẽ sợ tới mức chui vào lồng ngực hắn mà trốn? Bất kể như thế nào, làm cho cô ấy dựa vào chính mình mà ngủ gà ngủ gật còn hơn mấy bộ phim trong nước với nội dung dở hơi lại không có mấy pha hành động khiến chính mình vừa ngáp vừa xem.
Đỗ Long mua vé rồi đang định trở về nhà, thì đột nhiên điện thoại di động của hắn vang lên, Đỗ Long cầm điện thoại lên thì thấy, hóa ra là Dương Thành gọi.
Đỗ Long nghe điện thoại, cười ha hả hỏi han:
- Sếp Dương, hôm nay tôi được nghỉ phép, không phải là có chuyện đột xuất gì muốn tôi về đồn xử lý đây chứ?
Dương Thành cười hắc hắc một tiếng, nói:
- Không càn cậu tới chỗ làm việc, chỉ là có chuyện muốn nói cho cậu biết thôi... Đỗ Long, hôm trước có phải cậu đả thương bốn tên trộm ở công viên Thúy Hồ?
Đỗ Long kinh ngạc nói:
- Vâng... đúng như vậy, làm sao à? Chẳng lẽ mấy tên kia đem chuyện ấy ra tố cáo sao?
Dương Thành cười khổ nói:
- Đúng vậy, bọn họ tố cáo cậu, tôi cũng vừa mới nhận được thông báo, tạm thời cho cậu nghỉ thêm vài ngày, nói không chừng cậu còn phải phối hợp điều tra nữa.
Đỗ Long dậm chân phát tiết một chút, hắn cả giận nói:
- Còn phải điều tra hay sao? Lúc ấy ở hiện trường có nhiều người chứng kiến, bốn người bọn họ cầm con dao nhỏ dài nửa xích (1 xích = 1/3m) xông về phía tôi! Nếu tôi nhân nhượng chúng một chút, hiện tại các vị cũng nên đem vòng hoa đến viếng mộ tôi là vừa rồi! Bọn chúng cũng thật có can đảm, còn dám quay lại cắn trả tôi một miếng nữa sao!
Dương Thành nghe vậy đành khuyên nhủ:
- Đỗ Long, cậu cũng không nên tức giận, đây cũng chỉ là làm theo trình tự mà thôi. Nghe nói lúc ấy còn có một vị cảnh sát thuộc quận Bạch Hoa có thể làm chứng cho cậu, nên chuyện này hẳn là không có gì lớn. Cậu cứ coi như được nghỉ ngơi vài ngày là được, cậu không phải vừa mới tìm được một cô bạn gái sao? Tốt nhất là hãy tranh thủ bồi đắp tình cảm với cô ấy đi.
Cảm thấy Đỗ Long vẫn chưa hết tức giận, Dương Thành nói:
- Kỳ thật... Chuyện này cũng chưa tính là cái gì, chúng ta làm cảnh sát hoặc nhiều hoặc ít đều sẽ gặp phải sự việc tương tự như vậy, nếu như mình thật sự ngay thẳng thì cần gì phải sợ, sợ nhất là có người đâm lén ở sau lưng cậu mà thôi.
Đỗ Long nhất thời không thể hiểu rõ, Dương Thành thấy hắn không phản ứng, đành phải nói được trắng ra:
- Đỗ Long, còn có chuyện này nữa, cậu nghe xong cũng đừng tức giận, việc chuyển biên chế chính thức của cậu chỉ sợ không được nữa rồi.
- Cái gì!
Đỗ Long gần như rống lên, âm thanh hắn vang vọng khắp hành lang rạp chiếu phim, Đỗ Long cả giận nói:
- Xảy ra chuyện gì rồi? Chẳng phải sếp Liêu và Chính trị viên Vương đã vỗ ngực nói việc này không thành vấn đề sao?
Dương Thành cười khổ nói:
- Nếu mọi việc xảy ra theo tự nhiên thì đã không thành vấn đề, tuy nhiên... có người ở bên trong ngáng chân chúng ta. Toàn bộ sự việc đều biến đổi rồi, chúng ta chẳng những không có công lao, ngược lại trên cục còn trách cứ, nói chúng ta dối trên lừa dưới đoạt công lao của người khác. Bực mình nhất chính là tất cả công lao đều thuộc về tên khốn Phùng Vi Ngũ kia!
Đỗ Long lấy lại tỉnh táo, hắn hỏi ngược lại:
- Phùng Vi Ngũ? Hắn có năng lực lớn như vậy sao?
Dương Thành nói:
- Hắn không có, nhưng bác cả của hắn có. Thằng khốn này bình thường khá khiêm tốn, chẳng ai ngờ rằng bác hắn lại là Phó Chủ tịch thường trực thành phố Phùng Kiếm Văn của thành phố Ngọc Minh chúng ta! Thằng ranh kia nhất định là chạy tới trước mặt bác hắn khóc lóc kể lể một trận, Phó Chủ tịch thành phố Phùng không hỏi xanh đỏ đen trắng liền vì cháu họ ông ta mà nhúng tay vài khiến sự tình liền thay đổi thành như vậy.
Phó Chủ tịch thường trực thành phố Phùng Kiếm Văn được xem là nhân vật lớn thứ ba của thành phố Ngọc Minh, nghe nói gã nhúng tay vào việc của mình khiến Đỗ Long cảm thấy thật sự không được tốt lắm, Đỗ Long hít vào một hơi, nói:
- Hóa ra là như vậy... Việc này đã xác định chưa?
Dương Thành nói:
- Chưa có công văn chính thức, đoán chừng còn vài ngày nữa công văn mới đến nơi, tuy nhiên Phó Chủ tịch Phùng tự mình ra mặt, việc này trên cơ bản đã không thể xoay chuyển được nữa rồi. Đỗ Long việc này chúng ta hay là bỏ đi, cánh tay không lay chuyển được đùi. Thằng ranh Phùng Vi Ngũ này không năng lực gì, trèo cao thì ngã đau, tôi cũng không tin bác của hắn có thể bao che cả đời cho hắn được, có khi đây là cơ hội cho chúng ta. Cậu còn trẻ, hợp đồng tháng bảy sang năm mới hết hạn nhỉ? Trong khoảng thời gian ấy tôi cùng sếp Liêu, Chính trị viên Vương nhất định cho cậu được biên chế chính thức.
Xem ra chỉ một chiêu Phùng Vi Ngũ “chỉ hươu bảo ngựa” đã khiến ba vị đứnng đầu đồn công an Lệ Viên chịu ủy khuất lớn, cũng xem như đồng bệnh tương liên với Đỗ Long.
Sự bực tức của Đỗ Long cũng dần dần tiêu tan, chiêu thức mà Phùng Vi Ngũ bày ra đối với hắn kỳ thật cũng không tạo thành tổn thương gì, bởi vì Hoàng Kiệt Hào đã xác nhận Đỗ Long phải tới đội điều tra hình sự làm việc, đấu tranh trong đồn công an này đã không còn liên quan gì tới hắn nữa rồi, bắt được hai tên tội phạm truy nã trên mạng, Đỗ Long cũng không sao.
Thấy tâm tình Đỗ Long nhanh như vậy đã lại bình thản, Dương Thành cảm giác có chút kỳ quái, y lại khuyên giải an ủi vài câu, Đỗ Long rất khách khí nói cho y biết mình còn có việc phải làm, sau đó liền đem điện thoại cúp.
- Sớm biết sẽ có chuyện như vậy thì ngày đó cũng không cần cứu gã làm gì, để cho tên sói mắt trắng đó bị đánh thành ngu ngốc luôn!
Đỗ Long hung hăng mắng thầm hai câu, sau đó thản nhiên rời khỏi rạp chiếu phim.
Phùng Vi Ngũ chắc chắn sẽ không tiếp tục làm việc ở đồn công an Lệ Viên nữa rồi. Với khả năng của bác gã, hẳn là có thể điều gã tới ngồi phòng làm việc một cơ quan đi à nha? Đỗ Long sắp tới đội hình sự, việc này chắc không có xẩy ra chuyện gì ngoài dự kiến nữa.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...