Thẩm Băng Thanh không càn quấy như Đỗ Long, cho nên ở lại trong trụ sở công an tiếp tục làm việc. Đỗ Long sau khi về nhà chỉ có mình hắn, hắn cũng không có gì băn khoăn, khi tắm rửa xong cũng không mặc quần áo. “Bịch “ một tiếng Đỗ Long tắt đèn chiếu sáng trong phòng tắm, trước mắt tối sầm dần dần phát sáng, Đỗ Long đi vào phòng tắm đứng trước gương lớn, nghiêm túc nhìn lại chính mình.
Tóc ướt sũng, thân thể dính đầy bọt nước hiện rõ trong mắt Đỗ Long. Đây đều là nhìn bằng con mắt trái, nếu như hắn nhắm mắt trái lại, trước mặt hắn lại khôi phục một mảnh đen kịt.
Từ khi Đỗ Long sống cuộc sống thực vật thức tỉnh lại, mắt trái hắn liền xuất hiện rất nhiều dị biến. Đồng tử (con ngươi) trong mắt trái hắn chỉ cần nháy một cái sẽ biến sắc, từ đỏ sang vàng, lam, lục, chàm tím, nâu, đen. . . Tổng cộng có chín loại màu sắc không ngừng biến đổi. Mới đầu những dị biến đó cũng không mang lại cảm giác rõ ràng, thoạt nhìn rất quái dị. Đỗ Long bởi vậy khổ cực hồi lâu, cho nên thường xuyên đeo kính râm che mắt.
Tuy nhiên rời viện sau mười ngày, hắn bắt đầu phát hiện mắt trái của chính mình có chút ưu điểm, vì thế hắn bắt đầu chậm rãi cảm nhận, rồi bắt đầu hưởng thụ tiện ích mà ánh mắt biến dị này mang tới.
Xuất hiện trước nhất đấy là hiệu ứng đồng tử màu xám, Đỗ Long có thể nhìn xuyên thấu quần áo, cửa gỗ và kim loại mỏng, điều này khiến Đỗ Long vừa mừng vừa sợ. Ngày đó ở cư xá Lệ Viên, Đỗ Long lần đầu tiên biểu hiện mắt nhìn xuyên thấu khiến người khác kinh dị chính là: Đêm hôm đó, hắn liếc mắt liền thấy ảnh chụp của Chu Văn Bân để trong ví tiền, cũng nhìn thấy hung khí và tiền sát thủ mua chuộc Chu Văn Bân, vì vậy hắn giống như thần thánh trợ giúp đội hình sự thuận lợi bắt giữ tội phạm và phá giải án mạng.
Sau đó con mắt nhìn xuyên thấu của Đỗ Long càng mang tới nhiều thuận lợi, bao gồm cả chuyện nhìn thấu y phục trên người mỹ nữ để nhìn thân thể các cô gái xinh đẹp. . . Dù sao Đỗ Long thường xuyên đeo kính râm, không ai biết ánh mắt hắn chuyển tới chỗ nào, cho nên hắn càng tiện lợi thực hiện hành vi nhìn lén. Hễ là mỹ nữ từng tiếp xúc với hắn khó có thể tránh khỏi hắn nhìn trộm.
Theo thời gian chậm rãi trôi qua, mắt trái của Đỗ Long càng thể hiện rõ năng lực kỳ dị, nhưng Đỗ Long cũng ít khi lén lút thử nghiệm năng lực của chính mình. Cho đến ngày hôm nay, mắt trái của hắn đã xuất hiện vài loại dị năng. Ngoại trừ màu đồng tử màu đen bình thường dùng để che dấu, con ngươi màu xám của hắn có được năng lực xuyên thấu, còn con ngươi chuyển hóa thành màu đỏ có thể tiếp thu tuyến hồng ngoại. Phải biết rằng trên địa cầu tuyệt đại đa số đều là động vật máu nóng, không lúc nào không tản ra tuyến hồng ngoại. Đỗ Long dựa theo năng lực này có thể theo dõi bộ đội đặc chủng Hạ Hồng Quân, không bị y bỏ rơi, cũng không trúng mai phục của y.
Đồng tử màu vàng và màu lam xem như không có lợi ích gì, nhưng tại một số thời điểm vì sắc thái biến hóa, có thể khiến Đỗ Long phát hiện rất nhiều tin tức mà mắt thường không thể nhìn thấy. Thí dụ như tại hiện trường gây án cần một số loại thấu kính đặc thù dưới ánh đèn mới có thể phát hiện manh mối, Đỗ Long nháy mắt vài cái có thể thấy rất rõ ràng. Hắn đeo kính râm màu cam cũng là đã trải qua mấy lần tỉ mỉ lựa chọn, để có thể phối hợp với ánh mắt của hắn dễ dàng quan sát hiện trường.
Tiếp đến đồng tử màu lục có thể nhìn rõ vào ban đêm. Đỗ Long hiện tại đang trong phòng tắm tối đen như mực nhìn chính mình vẫn hết sức rõ ràng, còn tiện lợi hơn so với dụng cụ nhìn vào ban đêm, nhìn được với góc độ lớn hơn. Khi nhìn bằng con ngươi màu lục, tất cả đồ vật trong tầm mắt đều biến thành màu xám trắng, chẳng khác nào nhìn phim chụp X quang màu xám trắng, để hắn có một loại cảm giác rung động khó hiểu.
Đỗ Long nháy mắt trong bóng đêm, chuẩn xác mà nói chính là nháy mắt trái. Sau màu lục là màu cam, màu xanh, màu tím tạm thời không phát hiện công dụng đặc biệt nào, tạm thời chỉ có thể giống như đồng tử màu vàng và màu lam dùng để biến đổi ánh sáng quan sát hiện trường.
Đỗ Long hiện tại có cơ hội liền nghĩ cách thí nghiệm mắt trái của hắn, hy vọng có thể phát hiện thật nhiều công dụng, phát huy ra công năng lớn hơn nữa của mắt trái. Đồng thời hắn còn không muốn dừng lại ở đó, hắn muốn tìm cách làm thể nào có thể khống chế đồng tử mắt trái biến đổi thuần thục. Nháy nháy mắt để đồng tử biến đổi màu sắc cũng không phải biện pháp tốt. Liệu có cách nào duy trì trạng thái của đồng tử trong thời gian dài, cho dù khi nháy mắt cũng sẽ không bị thay đổi màu sắc hay không?
Đỗ Long bắt đầu thử nghiệm các loại biện pháp. Gần nhất phát hiện chỉ cần hắn chăm chú nhìn một kiện đồ vật, vô ý nháy mắt vẫn có thể duy trì trạng thái hiện tại mà không biến đổi sang màu sắc khác. Phát hiện này khiến Đỗ Long vô cùng cao hứng, tuy rằng vẫn có chút bất tiện, nhưng Đỗ Long tin tưởng chính mình theo thời gian sẽ càng lúc càng quen thuộc với năng lực mới của chính mình, sau này ắt sẽ thành thục.
Từ việc phát hiện loại kỹ năng này, Đỗ Long lại phát hiện đồng tử của mình có thêm nhiều công năng hơn so với ban đầu, thí dụ như hôm đó hắn dùng con ngươi màu đỏ đe dọa chó săn, khiến con chó săn sợ tới mức muốn phát tè. Đây chính là công năng Đỗ Long thử nghiệm vào một buổi tối hắn đứng trên ban công nhìn một con chó lớn dưới sân một nhà đối diện. Con chó kia kỳ thực là ông chủ nhà máy dệt nuôi dưỡng, bình thường cắn loạn bậy không ai có thể quản, cho tới khi con người màu đỏ của Đỗ Long xuất hiện, nó mới ngoan ngoãn hơn một chút.
Đỗ Long trong phòng tắm thử nghiệm mắt trái của hắn một chút, đột nhiên hắn nghe được từ cửa truyền tới động tĩnh khác thường, hắn nhíu mày, bởi vì đó không phải thanh âm dùng chìa khóa mở khóa vọng lại, mà là thanh âm thanh sắt đập vào cửa. Hắn tối hôm qua vừa mới dùng một thanh sắt cạy cửa, đương nhiên rất quen thuộc với loại thanh âm này.
Nhân lúc đối phương còn chưa mở được cửa chính nhà mình, Đỗ Long nhanh chóng mặc chiếc quần sooc quay về phòng chính mình, rút ra cây côn của cảnh sát, cây côn nhẹ nhàng rung rung trong tay liền bắn ra khúc thứ hai. Đỗ Long tới trước cánh cửa, dùng mắt nhìn xuyên qua bên ngoài cánh cửa, rõ ràng nhìn thấy một mảnh tối đen.
Trong hành lang có đèn cảm ứng vì vậy không nhìn thấy cái gì cũng là chuyện bình thường. Cửa chính chống trộm nhà Đỗ Long không phải dễ dàng mở ra, cho nên hắn không nóng vội, dùng mắt trái chuyển thành con ngươi màu lục nhìn ban đêm, con ngươi liền nhìn xuyên thấu ra bên ngoài.
Chỉ thấy ngoài cửa giờ phút này có hai gã thanh niên trẻ tuổi, một gã đang tập trung cạy cửa, một gã đang hồi hộp canh chừng cho gã kia.
Đỗ Long thấy đối phương ném thanh sắt đi chuẩn bị lấy ra một chiếc nạy cửa, Đỗ Long cũng không muốn bọn họ làm hỏng cửa chính nhà mình, vì vậy vội vàng mở cửa, đập xuống một côn, đồng thời quát lớn:
- Bắt trộm đây!
Một côn của Đỗ Long hung hăng đập vào tay gã thanh niên đang cạy cửa, khiến gã thanh niên kia kêu lớn một tiếng thả chiếc nạy cửa xuống đất, đèn cảm ứng bịch một tiếng được bật sáng. Tên canh chừng bên cạnh phản ứng cũng rất nhanh, hắn hét lớn một tiếng, lấy dao găm ra đâm về phía Đỗ Long.
Cây côn của Đỗ Long không chút lưu tình đập mạnh vào cổ tay gã kia, sau khi gã kia kêu thảm một tiếng cũng ném dao găm xuống đất, hai gã thanh niêm cảm thấy tình thế không ổn liền bỏ chạy về phía bậc thang, Đỗ Long lao ra cạnh cửa sau đạp thẳng một cước vào mông một gã thanh niên, khiến y lộc cộ lăn xuống đụng vào gã thanh niên phía trước làm cả hai cùng lộc cộc rơi xuống không đứng dậy được. Đỗ Long lúc này không chút khách khí vặn tay hai gã thanh niên về sau lưng còng tay lại .
Đỗ Long hét lớn một tiếng vừa nãy đã kinh động tới an ninh cư xá và hộ gia đình cùng tầng, đồn công an phụ cận rất nhanh phái người tới, sau khi ghi chép tình hình liền dẫn hai tên trộm đi.
Xem như một vụ trộm cướp bình thường, nhưng Đỗ Long từ đó lại nhận thấy thông tin không tầm thường. Hai tên trộm này thực sự tới rất trùng hợp, hơn nữa hành động của bọn chúng rất buồn cười. Bình thường tên trộm tuyệt đối sẽ lựa chọn tầng trung tâm rất dễ bị phát hiện, hơn nữa nhìn thấy cửa chống trộm nhà Đỗ Long sẽ từ bỏ rồi, tại sao hai tên trộm này rõ ràng vẫn muốn dùng thanh sắt mở cửa chống trộm? Quả thực là ý nghĩ kỳ lạ.
Hai tên trộm này nếu như cố ý làm như vậy, vậy cần phải suy nghĩ thật kỹ ý đồ của bọn họ. Đỗ Long nghĩ tới nghĩ lui, trong đầu chợt lóe lên một ý tưởng, hắn ở đây trước mắt không có đồ vật có giá trị để kẻ khác thèm muốn, hay là hai tên trộm này vì dữ liệu trong chiếc thẻ nhớ kia?
Tuy nhiên Đỗ Long vẫn không nghĩ ra, với thực lực của Ngô Duệ, chí ít y phải phái một số cao thủ, nhân lúc hắn không ở nhà tới trộm đồ vật chứ? Hai tên tiểu tặc này đến trộm chẳng khác nào làm trò cười, chẳng lẽ. . .
Bốn chữ điệu hổ ly sơn chợt lóe trong đầu Đỗ Long, hắn vội vàng trở lại phòng chính mình, ánh mắt chợt lóe, chỉ thấy một đoàn hồng quang nhàn nhạt tản ra từ thùng rác dưới máy vi tính, điều này nói rõ xung quanh có gì đó phát nhiệt mới tạo lên tuyến hồng quang bị mắt trái của Đỗ Long phát hiện. Sau buổi sáng hôm nay Đỗ Long tắt máy, hắn chưa khởi động máy lần nữa, máy tính bây giờ có nhiệt lượng tỏa ra hẳn là đã có người vừa mới bật máy tính của hắn.
- Bọn họ không tìm thấy vật bọn họ muốn trong máy tính, cho nên đã nghĩ ra chiêu điệu hổ ly sơn này khiến mình mắc mưu!
Đỗ Long nhanh chóng suy nghĩ thông suốt mọi chuyện, lập tức giúp hắn nghĩ tới đối sách.
Đỗ Long lập tức gọi điện cho Hạ Hồng Quân nói:
- Hồng Quân, anh tan việc chưa? Có thể giúp tôi một chuyện không?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...