Sau khi trở lại trung tâm thành phố, bọn Vương Bá đến công ty chi nhánh của công ty Quân Uy ở thành phố Lỗ Tây nghỉ ngơi. Đỗ Long đưa Lâm Nhã Hân về nhà, sau đó quay lại cùng Hạ Hồng Quân và Thẩm Băng Thanh bàn việc chính.
Hạ Hông Quân lấy một cái thẻ nhớ usb đưa cho Đỗ Long nói:
- Đây là tư liệu tôi tốn mất nửa tháng để thu thập, có ảnh chụp có lời khai của các nhân chứng. Tôi dùng phương thức bưu phẩm gửi cho anh rồi, phỏng chừng ngày mai anh có thể nhận được, Về cơ bản tình huống anh muốn tôi chứng thực đều nằm ở trong này.
Đỗ Long cầm lấy thẻ nhớ, nói:
- Anh vất vả rồi. Đợi xong chuyện này, tôi sẽ thay mặt đảng cùng nhân dân mừng công cho mấy anh hùng vô danh các anh.
Hạ Hồng Quân cười nói:
- Mừng công thì miễn đi, mọi người cùng tụ họp uống một trận là được rồi. Thật ra tôi phải cảm ơn anh đấy. Chuyện này làm xong, nhân dân huyện Võ Khê được hưởng lợi lớn, Mấy nhân viên tạp vụ kia nghe nói tôi đến triệt Chúc Hồng Kì, bọn họ rất vui.
Đỗ Long cười nói:
- Vậy anh đến mỏ than Thiết Lĩnh có tìm được tình nhân cũ ôn lại chuyện xưa không?
Hạ Hồng Quân lắc lắc đầu nói:
- Thời gian qua đi cảnh vật thay đổi, còn đi tìm cô ấy làm gì? Nghe nói cô ấy đã tái giá với một người thật thà hiền lành rồi. Tôi vẫn là không nên đi làm ảnh hưởng người ta. Tôi nào có phong lưu như anh, biết rõ người ta sắp kết hôn còn đi phá hoại người ta.
Đỗ Long nói:
- Tôi là vì muốn tốt cho cô ấy … Tề Quang Bửu đó lúc học đại học Yale ở Mĩ đã làm cho một cô gái mang thai, sau lại ép buộc người ta phá đi. Ở nước Mỹ việc phá thai không quen thuộc như chúng ta ở đây đâu. Tóm lại người này không phải loại gì tốt.
Hạ Hồng Quân nói:
- Anh nếu đã biết rõ việc này, thì nghĩ cách nói cho Tô tiểu thư không được sao?
Đỗ Long lắc đầu nói:
- Tôi đã cố gắng nghĩ cách để cô ấy biết, nhưng đây không phải là hôn nhân bình thường mà là một cuộc hôn nhân chính trị đầy tham vọng. Trong mắt hai cha mẹ thông gia căn bản cũng không cho là chuyện quan trọng, đến cả Tô Linh Vân cũng tin tưởng sau hôn nhân mình có thể trói buộc được Tạ Quang Bửu. Tôi cũng chỉ đành xử Tạ Quang Bửu theo phương diện khác thôi.
Hạ Hồng Quân nói:
- Ngay cả loại chuyện này nhà gái cũng không thèm để ý, anh còn có cách nào quấy nhiễu hôn lễ này? Chẳng lẽ anh sẽ làm cho Tạ Quang Bửu bốc hơi khỏi nhân gian?
Đỗ Long cười nói:
- Tôi là cảnh sát sao có thể làm chuyện như vậy? Tôi nghe được Tề Quang Bửu trước khi về nước không lâu vẫn đảm nhiệm chức vụ quan trọng trong một xí nghiệp của gia tộc. Đang làm tử tế , đột nhiên từ chứcvề nước, sau đó mới đính hôn. Trở về đính hôn cần phải từ chức sao? Phương diện này tôi nghi là có âm mưu gì đó, nếu có thể giải quyết tận gốc vấn đề khiến Tề Quang Bửu tự động rút đi thì tốt hơn rồi.
Hạ Hồng Quân nói:
- Nói cách khác cho dù chúng ta làm tốt đến mấy, cũng chỉ có thể đặt hy vọng vào Tề Quang Bửu tự động rời đi?
Đỗ Long gật gật đầu, Hạ Hồng Quân nhún nhún vai nói:
- Xem ra hành động lần này có cơ hội rất lớn là một chuyến tay không. Anh nhận định có bao nhiêu khả năng thành công?
Đỗ Long nói:
- Một phần trăm cũng không nổi, nhưng vẫn phải đi thử một chút.
Thẩm Băng Thanh hừ nhẹ một tiếng nói:
- Người này dâm vọng rất lớn. Cha của Tô Linh Vân là Bí thư của thành phố Thượng Hải. Tề Quang Bửu là người thừa kế trực hệ của Tề thị trong tập đoàn người Hoa Kiều. Chuyện này làm không tốt một chút, thì các anh phiền toái đấy.
Đỗ Long than nhẹ một tiếng nói:
- Đúng vậy, chuyện này quả thật rất nguy hiểm. Hồng Quân anh có thể suy xét một chút có làm hay không. Cho dù anh quyết định thế nào, tôi cũng sẽ không trách anh.
Hồng Quân nói:
- Bắt cóc đại thiếu gia đối với chúng ta mà nói không khó khăn. Anh ta sau sự việc, thật sự sẽ không nhớ gì chứ?
Đỗ Long nói:
- Có lẽ sẽ nhớ một chút, nhưng chúng ta sẽ làm cho anh ta cho rằng mình đang nằm mơ.
Hạ Hồng Quân nói:
- Vậy không thành vấn đề. Chỉ cần anh quyết định, tôi sẽ giúp anh.
Đỗ Long nói:
- Vậy thì làm.
Sau khi Hạ Hồng Quân lấy được tư liệu về Tạ Quang Bửu, thì trở về chuẩn bị. Thẩm Băng Thanh còn phải về lớp. Đỗ Long thì quyết định về nhà nghỉ ngơi. Lúc đưa Thẩm Băng Thanh đến đại đội hình sự, Thẩm Băng Thanh đột nhiên hỏi:
- Đỗ Long, tôi cũng sắp kết hôn. Anh sẽ vắt óc tìm mưu kế giống như vậy đến ngăn cản tôi sao?
Đỗ Long sửng sốt sau đó cười nói:
- Nếu cậu cũng là bị ép buộc, tôi cũng sẽ ra sức ngăn cản.
Thẳm Băng Thanh ồ một tiếng, đóng cửa xe, khoát tay bảo Đỗ Long lái xe đi.
Đỗ Long nhìn bóng lưng cậu ta trầm tư một chút, lái xe rời đi. Đồng thời một tay bấm điện thoại gọi cho Tống Tư Nhạn
- Đỗ Long?
Tống Tư Nhạn cười nói:
- Ngẫm lại anh cũng xấp xỉ nên gọi điện thoại cho tôi rồi.
Đỗ Long trầm giọng nói:
- Chúng ta nên tìm thời gian gặp mặt nói chuyện một chút. Cô ngày mai có rảnh không?
Tống Tư Nhạn cười nói:
- Tôi là chủ, tôi muốn đi lúc nào thì không ai quản được. Nhưng Phó cục trưởng Đỗ quý nhân bận rộn, khi nào có thời gian gặp tôi đây?
Đỗ Long nói:
- Trưa ngày mai cô đến khách sạn Tỉ Nguyên ở đường Trung Hoa, vừa ăn vừa nói chuyện.
Tống Tư Nhạn sảng khoái nói:
- Được, không thành vấn đề. Phó cục trưởng Đỗ, Chu Dịch Thăng đã lâu không xuất hiện, dì của tôi yêu đơn phương rồi…
Đỗ Long nói:
- Cô trước tiên quản tốt mình đi…
Sáng sớm hôm sau Đỗ Long đến văn phòng công an thành phố họp, sau đó trở lại Đại đội hình sự tiếp tục công việc. Buổi trưa hắn đi vào khách sạn Tỷ Nguyên bên đường Trung Hoa đặt một phòng, vài phút Tống Tư Nhạn đã tới rồi. Đỗ Long bảo cô ta gọi món. Đợi nhân viên phục vụ đi rồi, Đỗ Long nói với Tống Tư Nhạn:
- Nghe nói cô và Băng Thanh dự định đi đăng kí hả?
Tống Tư Nhạn sắc mặt không thay đổi cười nói:
- Không phải đã hoãn rồi sao? Nghe nói anh khuyên Băng Thanh một hồi… Anh ấy thật đúng là nghe lời anh.
Đỗ Long nói:
- Đó là bởi vì anh ta chưa chuẩn bị tốt, chứ không phải tôi khéo mồm. Tống tiểu thư cô là thật lòng thích Băng Thanh sao?
Tống Tư Nhạn nói:
- Đó là đương nhiên, anh tại sao không tin tôi chứ? Tôi, một cô gái lại lấy hôn nhân đại sự của mình làm trò đùa sao?
Đỗ Long nói:
- Vậy cũng chưa chắc. Muốn tôi tin cô, cô hãy đưa tay cho tôi, tôi hỏi cô vài câu. Nếu câu trả lời của cô làm tôi hài lòng, tôi sẽ tin cô, nếu không thì tôi sẽ không tin. Có tôi gây khó dễ, cô vĩnh viễn đừng nghĩ cùng với Băng Thanh.
Tống Tư nhạn liếc mắt nói:
- Anh hình như quên rằng tôi mới là bác sĩ tâm lý. Vậy anh bắt mạch thẩm vấn gì gì đó đối với tôi không hiệu quả đâu.
Đỗ Long nói:
- Ít nói nhảm thôi. Cô không dám thử sao?
Tống Tư Nhạn:
- Anh không tin, thì thử xem. Tôi không muốn lừa anh, mới nói thật với anh. Anh còn đem lòng tốt biến thành lòng lang dạ sói. Này, tay đây..
Tống Tư Nhạn đưa cổ tay trắng ngần đến trước mặt Đỗ Long. Đỗ Long đặt ba ngón tay lên cổ tay cô, nhắm mắt lại hỏi:
- Tống Tư Nhạn cô thật sự thích Băng Thanh?
-Vâng
Tống Tư Nhạn trả lời rất ngắn gọn và kiên định.
Đỗ Long trong lòng một hồi kinh ngạc, vì hắn cảm giác đượcTống Tư Nhạn là thật lòng. Đây mới là lạ, chẳng lẽ cô ấy đã giải quyết thành công vấn đề của mình rồi sao?
Đõ Long tiếp tục xâm nhập tìm kiếm tư tưởng Tống Tư Nhạn, hắn tiếp tục hỏi:
- Cô muốn kết hôn với Băng Thanh có mục đích gì khác không?
Tống Tư Nhạn kiên định trả lời:
- Không có. Tôi thích anh ấy, nên kết hôn với anh ấy thôi. Như vậy có gì là không đúng chứ?
Thực sự lời nói của Tống Tư Nhạn xuất phát từ nội tâm.
Nhưng Đỗ Long lại đang cảm nhận được một chuyện khác, hắn lập tức cả người chấn động. Vấn đề thứ ba thậm chí quên không hỏi nữa…
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...