Lúc Hứa Hải bị đưa về đại đội hình sự, Đỗ Long và Chu Trường Giang cũng đã quay về, ở bên cạnh phòng thẩm vấn, Đỗ Long đã nhìn thấy Hứa Hải lần thứ hai.
Lần này Hứa Hải không bình tĩnh như vậy. Thấy máy sấy đó quen quen, gã lập tức bắt đầu chột dạ, dưới kỹ năng chất vấn của Để Kiến Quân, Hứa Hải không quanh co chối tội được bao lâu, Hứa Hải khai chính mình mình cùng tình nhân đã mưu hại vợ của gã.
Hóa ra người tình Hồ Uyên Di của Hứa Hải bình thường rất thích xem kênh hình sự và chương trình pháp chế, nhất định có khả năng chống trinh sát, kế hoạch này chính là ả nghĩ ra.
Vì kiểm chứng kế hoạch này, Hứa Hải và Hồ Uyển Di còn làm thí nghiệm nhiều lần, cuối cùng lựa chọn thực hiện kế hoạch sau khi Từ Đình và hàng xóm Tạ Bác Bình cãi nhau một trận ầm ĩ. Hôm đó sau khi ăn cơm tối xong Hứa Hải liền dùng túi ny lon để giết Từ Đình một cách tàn nhẫn.
Sau đó Hứa Hải lại dùng chăn bông quấn Từ Đình lại, nhét vào trục lăn trong máy sấy. Sau khi xác định thời gian sấy hoàn hảo, gã liền nghênh ngang đi ra ngoài uống rượu cùng bạn. Khoảng 8 giờ tối, sau khi đợi một khoảng thời gian ở trong cư xá từ lâu, Hồ Uyển Di đã đi vào nhà Hứa Hải, đem Từ Đình từ máy sấy ra giường, một lần nữa sắp xếp lại hiện trường. Sau đó ả lại đi lang thang trong cư xá một lúc, thấy có xe taxi tiến vào, lập tức bắt xe đi.
Sau khi Hứa Hải tố giác thấy cảnh sát hình sự không hoài nghi bản thân gã, lòng can đảm đã lớn lại, bộ dạng của gã giả bộ tức giận thù hận, không ngừng gây rối với hàng xóm Tạ Bác Bình, lại nhiều lần lén lút đưa Hồ Uyển Di về nhà, ngay tại trên chiếc giường Từ Đình bị giết, đôi gian phu dâm phụ chơi đùa thoải mái.
- Không nghĩ đến lưới trời tuy thưa nhưng khó lọt, vẫn bị các anh điều tra ra Hứa Hải ủ rũ nói.
Đỗ Long quay người ra khỏi phòng thẩm vấn, nơi này chẳng có chuyện gì tiếp theo với hắn, hắn còn quay về làm chính sự của mình.
Rốt cục Lâm Nhã Hân vẫn phải đi. Trước khi đi cô vốn muốn ở cùng Đỗ Long một lúc, nhưng Bạch Nhạc Tiên và Nhạc Băng Phong phối hợp cùng nhau chống lại kẻ thù bên ngoài, quản giáo Đỗ Long càng ngày càng nghiêm ngặt. Cơ hội Đỗ Long ăn vụng giảm bớt, buổi trưa hai người vội vàng gặp nhau trong quán cà phê.
Tự nhiên Lâm Nhã Hân quấn quýt đủ điều, nhưng Đỗ Long lại căn dặn Lâm Nhã Hân vài chuyện, trong đó có chuyện bật đèn xanh cho Tôn Hạo Hổ, cho y vị trí tổ trưởng trong ban Kiểm tu của nhà máy Cơ giới Lỗ Tây. Nhà máy đó Lâm Nhã Hân đã mua từ trước, với kỹ thuật của Tôn Hạo Hổ, hoàn toàn đối phó được. Đỗ Long bố trí Tôn Hạo Hổ đến chỗ đó, cũng là có mục đích.
Mặt khác Đỗ Long cùng Lâm Nhã Hân bàn bạc để cô đầu tư cho Cục Công an thành phố Lỗ Tây làm tuyên truyền đại chúng. Lâm Nhã Hân không chút do dự trả lời: - Được, em gọi người liên hệ với anh, nhanh chóng đưa ra kế hoạch, xem phải đầu tư bao nhiêu tiền.
Đỗ Long nói: - Lần này là sự nghiệp vì lợi ích chung, có thể không có được lợi nhuận gì.
Lâm Nhã Hân tháo giày, chân phải đi tất chân thăm dò từ dưới bàn, dọc theo bắp chân, đùi của Đỗ Long, trượt một mạch đến giữa hai chân của hắn...
Đỗ Long bắt được bàn chân nghịch ngợm của cô, nhẹ nhàng xoa vài cái, khăn trải bàn rủ xuống dọc theo bàn cà phê để che khuất hành động nhỏ này của bọn họ. Đôi mắt Lâm Nhã Hân quyến rũ như tơ nói: - Chỉ cần có thể giúp anh, cho dù em có mất toàn bộ tài sản cũng không sao, dù sao mọi thứ của em cũng đều là của anh gồm cả cơ thể em và suy nghĩ của em tính mạng
Lời nói của Lâm Nhã Hân như ngọn lửa bốc lên hừng hực trong lòng Đỗ Long. Từ trước hắn bắt chỉ có thể ngắm nhìn từ xa không thể thưởng thức, chỉ có thể có chút tà ý trong đầu với bàn chân nhỏ mềm mại, xoa nhẹ nhàng vài cái, hỏi: - Em lái xe gì đến?
Lâm Nhã Hân nghe giọng biết ý, cô cười nói: - Tất nhiên là Hummer của em
Đỗ Long nói: - Không được, hôm nay chúng ta đổi nơi chơi
Sau vài phút giờ hai người ở trong toilet của quán cà phê, vệ sinh của quán cà phê rất tốt, mùi đàn hương thoang thoảng cũng khiến người ta sảng khoái tinh thần. Sau khi Đỗ Long chọn được một chỗ ngồi đưa tay đóng cửa lại, hắn nhanh chóng lấy còng tay trên thắt lưng còng tay Lâm Nhã Hân, Lâm Nhã Hân ô một tiếng khe khẽ, cảm thấy vườn hoa trong mình bắt đầu có nước suối chảy ra ào ạt
Mấy ngày nay Lâm Nhã Hân để Phó Hồng Tuyết và Âu Dương Đình được chơi thỏa thích, nhưng bản thân cô vẫn chưa được phóng thích hoàn toàn, bởi vậy sau khi Đỗ Long làm một đường thiêu cháy chính xác nơi hang sâu tăm tối của cô, lập tức Lâm Nhã Hân bị kích thích tới cực điểm.
Đỗ Long vuốt ve mạnh mẽ nụ hoa trước ngực Lâm Nhã Hân cùng với bờ mông trắng như tuyết. Khi hắn tấn công mãnh liệt phía dưới, Lâm Nhã Hân đón lấy hết lần này đến lần khác đợt triều cường nhấp nhô trầm bổng.
Trước mặt Đỗ Long, Lâm Nhã Hân nhanh chóng bại trận, thực sự cô không có cách nào tiếp tục nhận ân huệ nữa, chỉ dùng được cái miệng nhỏ của mình phục vụ Đỗ Long. Cuối cùng Đỗ Long phun trào trong cổ họng của cô, sự trói buộc của cổ họng khiến Đỗ Long lại lần nữa hưởng thụ sự chặt khít khoái cảm không giống bình thường
- Chủ nhân, Hân nô muốn một cục cưng của chủ nhân Lâm Nhã Hân sau khi dùng cái miệng nhỏ nhắn của mình rửa sạch sẽ bảo bối cho Đỗ Long nằm trong lòng hắn thủ thỉ.
Đỗ Long nói:
- Thật sao? Em không lo Tùng Tùng phản đối sao?
Lâm Nhã Hân nói: - Là Tùng Tùng chủ động yêu cầu. Nó nói thừa dịp hiện no có chút thích thú với đứa bé, để chúng ta nhanh chóng sinh một hai đứa. Đừng chờ đến lúc nó trưởng thành, chúng ta lại mang đến đứa em trai em gái còn quá bé so với nó Như vậy thật khó xử
Đỗ Long cười nói: - Tiểu tử này Vậy cũng tốt, đợi em lần này trở về, chúng ta sẽ chuẩn bị một bé cưng nhé. Gần đây em phải chú ý sức khỏe, đừng lại thức đêm, những trò chơi gây hại thân thể cũng đừng chơi nữa.
Lâm Nhã Hân ừ một tiếng, yên lặng nằm trong lòng Đỗ Long hồi lâu, nhưng Đỗ Long cảm thấy ngực mình càng ngày càng lạnh, không ngờ Lâm Nhã Hân nằm khóc trong vòng tay hắn.
- Làm sao vậy? Đỗ Long nâng khuôn mặt xinh đẹp của Lâm Nha Hân lên, nhẹ nhàng hỏi: - Không vui sao?
Lâm Nhã Hân nước mắt tuôn như suối, nhưng mặt cô lại cười rất vui vẻ, cô nghẹn ngào nói: - Không, em vui lắm
Đỗ Long rất hiểu đáy lòng Lâm Nhã Hân, thật ra cô vẫn lo lắng Đỗ Long sẽ bỏ cô, dù sao sự chênh lệch của hai người là ở chỗ tuổi tác. Tiếp đó, Đỗ Long giờ đã có hai bạn gái, lại ngầm gánh hai nữ nô trẻ xinh đẹp Từ khi Đỗ Long dung túng Phó Hồng Tuyết và Âu Dương Đình bắt đầu ức hiếp cô, làm Lâm Nhã Hân càng thêm lo lắng. Một đứa bé là vật bảo đảm với cô, cho nên hôm nay cô đánh bạo đề nghị với Đỗ Long. Vốn chuẩn bị trước tinh thần Đỗ Long sẽ từ chối, không ngờ hắn lại đồng ý. Điều này cho thấy Đỗ Long trân trọng và coi trọng cô, làm sao cô có thể không xúc động?
Đỗ Long nói bên tai Lâm Nhã Hân: - Đồ ngốc, em là người phụ nữ anh yêu nhất Trong lòng anh thậm chí Tiên Nhi và Phong Nhi không thể bì kịp, nhưng em lại dám nghi ngờ tình cảm của anh, thật là đáng đánh đòn.
Lâm Nhã Hân ngập tràn hạnh phúc, cô rớt nước mắt hồn nhiên nói: - Đánh đi đánh đi, Hân nô hận không thể được chủ nhân đánh mỗi ngày, đánh từng giây từng phút Như vậy Hân nô và chủ nhân có thể ở cùng nhau
Quả nhiên tay của Đỗ Long hạ xuống, tiếng vỗ vang lên, Lâm Nhã Hân chỉ cảm thấy từ khu vườn bí mật của cô lại lần nữa một dòng luồng nhiệt tuôn ra ào ạt
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...