Đàm Lệ ngơ ngác, không can tâm.
"Anh ta cũng chưa chắc có bối cảnh lớn như vậy." Đàm Lệ chuyển chủ đề, hỏi" Lão Tả không phải anh với Thích Quân của cục thành phố có quen biết với nhau sao? Anh ấy là tâm phúc của Phương Cục, nhấn mạch rộng, có nhiều quan hệ đặc biệt.
Không chừng có thể giúp chúng ta tra được căn nguyên Sở Vân"
Tạm dùng một chút, Đàm Lệ khịt mũi một tiếng:" Liên kết cơ quan bí mật? Tôi thấy tên này càng giống xã hội đen lưu vong chân trời
Lão đại lắc đầu, dựa vào kinh nghiệm của anh ta để nhìn, Sở Vân tuyệt không phải bình thường.
Từ anh ta ra tay đến bảo cảnh tự thủ, bao gồm phản ứng tại phòng thẩm vấn điều nghiệm chứng lão đại phỏng đoán.
Nhưng Đàm Lệ không chết tâm, lão hình thám thì ông cũng có chức trách giám sát.
Ông là người chấp pháp, không thể dựa vào phỏng đoán phá án.
Nhưng chưa đợi anh ta liên lạc Thích Quân, một cuộc điện thoại đã gọi đến.
Là cấp trên của lão Tả Đàm Lệ, chi nhánh cục trưởng Liêu.
Lão Tả, bản án bạo lực đó xử lí như thế nào rồi?" Đầu bên kia điện thoại Liêu cục trưởng nghiêm túc hỏi.
" Vẫn trong giai đoạn điều tra." Lão Tả thẳng lưng, cung kính lễ phép trả lời.
"Khu trường học phát sinh truyện bạo lực, cần thiết nhanh chóng nghiêm khắc, đối đãi tội phạm phải nặng tay tuyệt đối không thể dẫn phát khủng hoảng ." Liêu cục trưởng trầm giọng nói " Đủ chứng cứ thì khởi tố bàn giao cho bộ phận huynh đệ nghiêm phạt."Nói xong, bốp một tiếng cúp điện thoại.
Lão Tả cứng đờ tại chỗ, ánh mắt vi diệu.
Làm sao rồi?" Đàm Lệ hiếu kì hỏi.
11 Phiền phức rồi." Lão Tả xoa xoa mi tâm, đắng chát nói.
"Liêu cục trưởng hạ lệnh muốn nghiêm khắc xử lí." Đây không phải chuyện tốt sao?" Đàm Lệ đôi mắt toả sáng." Có
Liêu cục chống lưng, tôi vẫn không tin không trị được cái tên cuồng vọng này!"
Lão Tả nghiêng nhìn Đàm Lệ một cái" Nha đầu ngốc, suy nghĩ kĩ càng đi !"
Đàm Lệ bĩu môi:" Lão Tả, làm án nhìn trước ngó sau phong cách của anh tôi không thể giúp à, không có chút mị lực."
Lão Tả phiền muộn châm một điếu thuốc nhăn mày nói :" Cổ động não đi, nếu không có người chào hỏi Liêu cục trưởng sẽ xem trong bản án nhỏ thế này? Còn tự mình gọi điện thoại đốc thúc?"
Đàm Lệ phân giải nói: "Liêu cục trưởng không phải nói rồi sao? Chuyện bạo lực ở khu đại học phải nghiêm khắc nhanh chóng phòng ngừa chuyện biến lớn "
Lão Tả lắc đầu" Theo tôi thấy, Sở Vân khẳng định đắc tội nhân vật lớn rồi, đối phương muốn nhân cơ hội này chỉnh chết hắn." "Lão đại, anh thật là thối ạ.
Đơn thuần nghĩ những âm mưu nghi kị lừa dối lẫn nhau kia.
Chúng ta là người chấp pháp chỉ cần dựa pháp làm ản, có cái gì đáng sợ?" Đàm Lễ son sắt nói.
"Thế đạo đen tối, đâu có giống như cô nghĩ như vậy đơn giản?" Lão Tả trừng mắt nhìn Đàm Lễ một cái."Nếu thật sự xự án này, Liêu cục trưởng có thể dễ dàng thoát thân, tôi với cậu có thể sao?" "Tôi không phạm pháp loạn kỉ cương ,càng không làm chuyện hổ then lương tâm!" Đàm Lệ chính nghĩa lẫm liệt nói" Ai có thể đem tôi làm gì nào?"
Lão Tả đang muốn giáo dục Đàm Lệ, lại có một cuộc điện thoại gọi ên.
Vừa nhìn điện thoại gọi đến hiển thị, chính là Thích Quân ông đang muốn tìm.
Ra hiệu tay để Đàm Lệ yên tĩnh, tiếp điện thoại." Thích đội trưởng, đúng lúc tối có chuyện muốn tìm anh thỉnh giáo." "Sở Vân bị ông bắt rồi?".
Thích Quân ở đầu bên kia điện thoại không câu chào hỏi, liền trực tiếp vào chuyện.
Lão Tả cứng đơ, cũng không giấu giếm" Ò, anh ta làm người khác bị thương tàn, vi phạm pháp luật.
Bị chúng tôi bắt rồi." "Lập tức đem người thả ra." Thích Quân khí phách nói.
"Tôi không phải đang cùng ông thương lượng đây là mệnh lệnh."
Lão Tả có chút không thoải mái.
Luận cấp bậc, Thích Quân đúng là cao hơn ông 1 bậc.
Nhưng ông không thuộc Thích Quân quản lĩ, đối phương không có quyền mệnh lệnh cho ông.
" Thích đội trưởng, cậu ta phạm tội chứ cứ rõ ràng, cũng có động cơ, làm sao nói thả thì thả? " Lão Tả trầm giọng nói.
11 Đây là Phương Cục hạ lệnh." Thích Quân lười giải quyết, trực tiếp chuyển cho hậu đài
Lão Tả nghe tin tim thắt lại 1 cái.
Chính là chút chuyện hỗn độn, đến
Phương cục trưởng cũng bị kinh động rồi ? "Nhưng Liêu cục trưởng vừa mới gọi điện cho tôi, để tôi nghiêm khắc xử lý..
Lãi Tả bên cạnh kích động nói." Thích Quân, tôi như thế nào cảm thấy chuyện này có vẻ tà ác" Thích Quân ý thức được cái gì đó cười mắng:"Lão già kia, ông đưa tôi vào tròng?"
Lão Tả vội vàng nói không dám.
Thích Quân chọn những lời có thể nói, phân tích cơ bản thế cục, nhếch môi nói:" Ông đã lên nội mạng tra qua tư liệu Sở Vân, có một số chuyện tôi không thể nói, ông cũng không có quyền để biết tóm lại một cấu thả người, định trước bị Liễu cục trưởng mắng một trận nếu không thả hậu quả ông không gánh nổi".
Cúp điện thoại, lão Tả thở phào nhẹ nhõm, hướng phía Đàm Lệ nói :"
Thả người" Đàm Lệ trợn mắt há mồm, không thể tưởng tượng nổi.
" Thả thật?" Đàm Lệ cắn răng nghiến lợi, cực kì không can tâm.
Lão Tả thở dài:" Cô muốn trừ yêu diệt ác bảo vệ chính nghĩa, trước tiên phải giữ được vị trí của chính mình." "Cho tôi một lí do." Đàm Lệ dùng ánh mắt sắc nhọn nhìn Lão Tả.
Lão Tả do dự một chút trước khi cúp điện thoại, Thích Quân nghiêm khắc cảnh cáo ông không thể để lộ bất cứ tin tức gì.
Cho dù Liễu cục trưởng truy hỏi, trực tiếp quăng cho Phương cục trưởng là xong.
Nhưng giờ khắc này ông không muốn dội gáo nước lạnh cho Đàm Lê, càng không muốn hủy đi tín ngưỡng của một nữ cảnh ưu tú.
Cập nhật chương mớ*i nhất tại TгцуeлАРР.cом
Cậu ta từng liên kết cơ quan bí mật bộ đội, từng rất nhiều lần đạt được công lão." Lão Tả từng chữ từng chữ nói ." Chính là hôm qua, cậu ta đem thiếu gia Hàn Kim của tập đoàn Hàn thị đánh vào ICù l do là Hàn Kim quấy rối vợ của Sở Vân, ý đồ phá hoại quân hôn."
Thở dài một hơi, lão Tả trong mắt toả ra tinh quang: "Cho dù là phá hoại hôn nhân của quân nhân phổ thông, hạn mức thấp nhất cũng là ba năm hình phạt có kì hạn, Hàn Kim thủ đoạn để tiến bỉ ổi, đe dọa hiềm nghi.
Nói xa hơn, có thể phản tội cưỡng hiếp."
Đàm Lệ nội tâm vài phần kinh ngạc.
Chiến công hiển hách, hoặc có người có cống hiến trọng đại, có thể ghi công lao nhất đẳng." Lão Tả từng chữ nói." Thời thế hoà bình, một quân nhân vinh dự giành được bằng khen hạng nhất mũ phượng sủng lân, cậu ta lập bao nhiêu công trạng, nhưng đến thân phận quả khứ bao gồm gia đình, cũng bị liệt vào cơ mật của quốc gia.
Lão Tả nhìn Đàm Lệ một cái: "Chiến đấu anh dũng cấp bậc này, người nhà được quân đội và quốc gia cao độ bảo hộ.
Động đến người nhà cậu ta, chính là phạm tội, hơn nữa tội càng thêm một tầng!"
Đàm Lệ hít một hơi khí lạnh tiếp nhận mệnh lệnh của lão Tả : " Thả người"
Keng.
Cửa lớn phòng thẩm vấn bị đẩy ra.
Đàm Lệ bước vào.
Cô ấy nội tâm phức tạp muốn cùng Sở Vân nói vài câu.
"Danh tính".
Sau ngồi xuống, Đàm Lệ bắt đầu thực hiện theo quy định thông thường
Nhưng cô ấy biết lão Tả đã làm thủ tục thả người rồi.
" Sở Vân sớm "nhếch một ngụm cà phê, Sở Vân tiêu sái bình tĩnh.
"Tịch quán, công việc của cha mẹ." Đàm Lệ nhìn tướng mạo phổ thống của Sở Văn
Sở Vân vẫn bình thản như trước:" Cô tra không được thì nghĩa là cô không nên biết, đã không nên biết thì không cần hỏi "
Lần thứ nhất thẩm vấn, cô cảm thấy Sở Vân rất ngông cuồng, rất không có tố chất.
Hiện tại lại cảm thấy người đàn ông này thật kiêu ngạo đến mức còn có chút nam tính quyến rũ.
Phụ nữ chính là như thế tâm ý bất nhất, gió chiều nào thì theo chiều ấy...!Anh từng là binh?" Đàm Lệ không phản kích, thẳng thừng hỏi.
Sở
Vân gật đầu, lấy ra một điếu thuốc chấm lên.
" Là binh gì?" Đàm Lệ hỏi.
Sở Vận đến hứng thú cự tuyệt trả lời cũng không có, lười nhác hút thuốc.
"Trên chứng minh thư tuổi là thật à? Anh 26 tuổi sao?" "Vì sao lại lựa chọn kết hôn sớm như vậy?"
Đàm Lệ hỏi câu hỏi tương tự một vấn đề liên tiếp hỏi bảy tám vẫn đề, đều không được Sở Vẫn đáp lại.
"Cô có thể bình thường một tị không?" Sở Vân gạt tàn thuốc, trau máy nói." Cô dựa vào pháp thẩm hỏi thì được rồi.
Tôi không phải là đến đây để cùng cô xem mắt, hỏi những chuyện linh tinh để làm gì?"
Đàm Lệ bị xem thường khiến mặt đỏ bừng "Cô biết mà, tôi kết hôn rồi." Sở Vân uống sạch cà phê trong cốc, lắc đầu nói "Chúng ta không thích hợp"..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...