Cắn Một Miếng Đào Mật


Hậu trường đang ồn ào, Giản Đào vừa nói những lời này ra, tiếng ồn đã được lắng xuống phân nửa.

Mọi người nghe không rõ cô nói gì, chỉ thoáng nghe ra giọng của cô cao lên, người phụ trách vội vàng phân phó: “Ai sắp xếp vị trí? Không biết quan hệ của bọn họ không được tốt sao? Tiểu Trịnh, cậu nhanh chạy qua kéo ra, đừng để lát nữa lại cãi nhau tiếp!”Hôm nay không có phát sóng trực tiếp, cãi nhau tiếp thật sự không có gì tốt.

Tiểu Trịnh vội vàng nói: “Được được, tôi đưa cô giáo Giản tới phòng nghỉ riêng.

”Trước đó cậu đã biết hai người không hợp nhau, nhưng cậu còn tưởng rằng quan hệ của họ chỉ là lạnh nhạt không liên quan với nhau, không ngờ quan hệ giữa hai vị lão sư có nhân duyên rất tốt trong giới này lại kém tới như vậy, giống như gói thuốc nổ, ngồi cùng nhau cũng sẽ tranh chấp.

Mọi người không biết hai người đang nói về chuyện gì, chỉ cho là bọn họ đang cãi nhau, có vài người chạy lại khuyên vài câu, Tiểu Trịnh cũng vội vàng đưa Giản Đào tới phòng nghỉ riêng, đến khi mọi người giải tán, lúc này Giản Đào mới lấy điện thoại ra.

Chỉ chốc lát sau, màn hình sáng lên, ghi chú “Chó họ Tạ” đã gửi tới một tin nhắn mới.


Chó họ Tạ:【 Ý tôi là tối nay là đạo diễn Trần sẽ tới phòng tôi để nói về chương trình tạp kỹ của cô.

】Thái độ của Giản Đào không đổi.

Nhặt một quả đào:【 Thật vậy sao? 】Chó họ Tạ:【 ? 】Nhận được ảnh chụp màn hình Tạ Hành Xuyên gửi tới, lúc này cô mới thở phào nhẹ nhõm, thầm nghĩ tối hôm qua lấy lòng cũng không phải vô dụng, ít nhất đạo diễn thật sự đã nhanh chóng liên lạc lại.

Hơn mười phút sau buổi tiệc từ thiện sắp bắt đầu, Giản Đào cũng đi ra khỏi phòng nghỉ với ý cười rất nhạt như có như không.

Các nghệ sĩ khác âm thầm trao đổi ánh mắt, trong lòng càng thêm hiểu rõ: Xem đi, vừa mới tách ra khỏi Tạ Hành Xuyên, cô ấy đã vui vẻ rồi.

Sau khi buổi tiệc kết thúc, mọi người đi tới cửa phụ để chụp ảnh lần cuối cùng.

Lần này ban tổ chức còn sắp xếp chụp poster, chủ đề là “Khác người”, mỗi người nghệ sĩ đều phải chụp, lúc chụp, toàn bộ các nghệ sĩ khác đều phải làm phông nền, chỉ có một nhân vật chính.

Thật ra cái này ở thảm đỏ mọi người đã chụp xong rồi, chỉ có Tạ Hành Xuyên vì phim mới đóng máy nên đã đến muộn một chút.

Cho nên buổi chụp bổ sung đêm nay chỉ có một mình anh.

Cách phố đi bộ xe cộ ùn ùn, toàn bộ mọi người đứng sang một bên hướng về phía ánh đèn nhấp nháy.

Mà Tạ Hành Xuyên từ bên kia cất bước đi tới, một tay đút vào túi, sau lưng là những ánh đèn tán loạn.


Giản Đào đứng ở phía trước, còn đang suy nghĩ làm sao để lát nữa để đến phòng anh, đang ngẩn người thì nghe được tiếng đạo diễn hô: “Action!”Anh bước đi tùy ý, vạt áo bị gió thổi bay lên một độ cong, trong nháy mắt đèn flash được bật sáng lên, trước mặt mọi người là một loạt ánh sáng trắng, mà trong nháy mắt ánh sáng chiếu qua, Tạ Hành Xuyên giơ tay lên, vào lúc mọi người không chú ý ném thẻ phòng vào trong túi cô.

Cảm thấy túi của mình giật giật, sau khu lên xe, Giản Đào mới phát hiện tấm thẻ phòng kia.

Suy nghĩ một chút mới nhận ra hành động của anh.

… Lá gan của anh cũng quá lớn rồi.

Camera ở đối diện, nhiều người nhìn như vậy, nhọc lòng anh đã nghĩ ra.

Giản Đào bĩu môi, lúc này mới thu lại suy nghĩ của mình, đến khách sạn Vân Hạc trên thẻ phòng.

Khách sạn Vân Hạc được xây ở trung tâm thành phố, là khách sạn năm sao số một số hai trong nước, cũng là nơi Tạ Hành Xuyên thường tới ở nhất, anh sở hữu một dãy phòng ở trên tầng cao nhất.


Tuy rằng nhà họ Tạ tài lực phong phú, mỗi người đều phải kiêng kị ba phần nhưng Tạ Hành Xuyên trừ bỏ cái danh nhị công tử nhà họ Tạ ở bên ngoài ra thì hầu như không hề lui tới nhà họ Tạ, cũng không dựa vào thế lực trong nhà.

Ban đầu khi anh quyết định gia nhập vào giới giải trí, nhà họ Tạ cũng không đồng ý, thậm chí còn âm thầm cắt đứt tài nguyên cắt đứt và chèn ép, ai biết rằng anh không chịu thua kém như vậy, một bộ điện ảnh đã trực tiếp lên đỉnh cao, sau này độ hot và đề tài về anh không có đi xuống, anh tự biến mình thành một vị thần.

Quen biết anh lâu như vậy, Giản Đào chưa từng thấy anh nói gì về trong nhà dù chỉ một lần.

Giản Đào vào khách sạn, ở phòng đợi trong chốc lát, đạo diễn Trần cũng mang theo một nhóm người tới gõ cửa phòng.

Cô mang theo một người đại diện, nhưng chắc là Tạ Hành Xuyên đã liên lạc trước nên việc kí hợp đồng cũng coi như thuận lợi, chỉ có một điều là tất cả khách mời tạp kỹ đều đã được định ra, thù lao cho cô cũng không tính là nhiều, nhưng Giản Đào vốn cũng phải tới để kiếm tiền, bởi vậy nên cũng vui vẻ gật đầu.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận