Đại tái kết thúc, phát giải thưởng ngay tại chỗ.
Các tử đệ Cảnh gia tham gia đại tái xoa tay, hưng phấn chờ lĩnh thưởng.
Rất nhiều chủ quản bận rộn.
Tử đệ Cảnh gia tham gia đại tái tổng cộng hơn một ngàn người, đương nhiên trừ người vào chung kết ra võ giả khác chỉ được nhận giải an ủi. Đa số người lĩnh thưởng mười khối linh thạch.
Nên các vị chủ quản cùng nhau phát thưởng rất nhanh.
Chốc lát sau đã phát thưởng xong hết cho tử đệ Cảnh gia chưa vào giai đoạn chung kết.
Trên đài cao quảng trường, tộc trưởng Cảnh Thành Dã liếc hướng ghế thượng khách.
Đại tái Cảnh gia đã chấm dứt, những người ngồi ghế thượng khác nên lục tục rời đi mới đúng. Nhưng sự thật là các thủ lĩnh không ai chịu đứng dậy. Cảnh Thành Dã liếc mắt qua, đám người này vờ như không thấy, vẫn bàn tán rôm rả hoặc ngồi thẫn thờ.
Cảnh Thành Dã chắp tay hướng ghế thượng khách, cười gượng:
- Các vị, đại tái Cảnh gia đã kết thúc, các vị đều là người bận rộn, hay là...
Cảnh Thành Dã không nói rõ nhưng người bình thường đều nghe hiểu ý gã đuổi người.
Lâm Nam La cười xòa, mắt sáng nhìn chăm chú:
- Ha ha ha! Cảnh tộc trưởng cứ bận việc, không cần lo bên chúng ta.
Lâm Nam La là tộc trưởng Lâm gia.
Một người khác hùa theo ngay:
- Đúng đúng, nếu chúng ta có việc gì sẽ tự đi.
- Cảnh tộc trưởng lo công việc chính của mình đi.
- ...
Người ngồi trên ghế thượng khách ai nấy mặt dày hơn cái mo.
Cảnh Thành Dã đen mặt, trợn trắng mắt rủa thầm trong bụng.
Đám khốn này không chịu đi, gã không thể đuổi thẳng. Cảnh Thành Dã biết cả đám chờ việc sắp xảy ra tiếp theo.
Đó là Cảnh Ngôn và Cảnh Thiên Long đối chiến.
Cảnh Thành Dã không muốn cho đám khốn này thấy cảnh Cảnh Ngôn và Cảnh Thiên Long đánh nhau.
Cảnh Thành Dã hít sâu, lại nhìn hướng năm mươi tử đệ Cảnh gia vào vòng chung kết. Phần thưởng cho võ giả vào chung kết sẽ do tộc trưởng tự tay phát.
Cảnh Thành Dã nhảy xuống đài cao, chắp hai tay sau lưng quát to:
- Tử đệ Cảnh gia vào chung kết hãy tới chỗ ta!
Đám người Cảnh Ngôn lao đến trước mặt Cảnh Thành Dã.
Cảnh Thành Dã mỉm cười nói với Cảnh Ngôn đứng trong đám người:
- Cảnh Ngôn, ngươi bước lên trước.
Cảnh Ngôn là hạng nhất gia tộc đại tái mùa này nên đương nhiên là người nhận thưởng trước hết.
Cảnh Thành Dã đưa ba thứ cho Cảnh Ngôn:
- Đây là thẻ vàng một vạn khối linh thạch, ngươi có thể dùng thẻ này đi bảo khố gia tộc đổi linh thạch hiện có. Trong hộp này có ba khối linh thạch cực phẩm quý giá, nhớ cất kỹ. Cái này là Thần Mộc Lệnh, có thể vào tầng ba Võ Kỹ các của gia tộc học một loại võ học.
Trong các cặp mắt nóng cháy Cảnh Ngôn giơ hai tay nhận ba phần thưởng:
- Đa tạ tộc trưởng.
Một vạn khối linh thạch, ba khối linh thạch cực phẩm, Thần Mộc Lệnh, giải thưởng làm người đỏ mắt.
Nhưng không ai phản đối, thực lực của Cảnh Ngôn lấy hạng nhất gia tộc đại tái là danh xứng với thực.
Ai không phục?
Nếu người nào cho rằng Cảnh Ngôn không đủ tư cách thì cứ đi lên luận bàn với hắn.
Cảnh Ngôn lùi xuống, Cảnh Thành Dã đọc tên khác:
- Cảnh Tam Nguyên, ngươi đi lên!
Cảnh Tam Nguyên là võ giả áo xanh tự nhảy xuống lôi đài, gã xoa hai tay đi tới trước mặt Cảnh Thành Dã. Phần thưởng của gã là sáu ngàn khối linh thạch, hai khối linh thạch cực phẩm, một tấm Thần Mộc Lệnh.
Hạng ba chỉ có bốn ngàn khối linh thạch, một khối linh thạch cực phẩm, một tấm Thần Mộc Lệnh.
Lục tục phát thưởng cho năm mươi người, một nén nhang sau mọi người đều có thưởng.
- Cảnh –Ngôn!
Cùng với tiếng gầm, một bóng người từ đằng sau bay nhanh đến.
Cảnh Ngôn đứng trên quảng trường con ngươi co rút.
Cảnh Ngôn siết chặt hai nắm tay nhìn chằm chằm bóng người bay tới:
- Rốt cuộc đến!
Bóng người kia là Cảnh Thiên Long cường giả Tiên Thiên cảnh, đệ tử của Hồng Liên học viện.
Không chỉ mình Cảnh Ngôn, trên quảng trường và xung quanh vô số người Cảnh gia cùng nhìn bóng áo vàng khí thế bàng bạc.
Nguyên khí dâng trào quanh bóng áo vàng tụ thành từng đoàn sương trắng, trông như đạp không lướt đi.
Đương nhiên với thực lực của Cảnh Thiên Long còn rất xa mới đến trình độ đạp không lướt đi, nhưng gã đạp mặt đất một lần có thể lướt ngang không trung vài trăm thước, trông như đang bay.
Vô số cặp mắt liếc qua liếc lại giữa Cảnh Ngôn áo xanh và Cảnh Thiên Long mặc trường bào màu vàng.
- Đến rồi đến rồi!
- Thiên Long ca cuối cùng ra mặt, sau khi kết thúc đại tái Thiên Long ca đến để đấu một trận với Cảnh Ngôn.
- Cảnh Ngôn dám chiến với Cảnh Thiên Long không?
Các đại nhân vật ngồi ghế thượng khách trên đài cao ngừng nói chuyện.
Màn kịch chính đến rồi.
Đối với họ đại tái Cảnh gia như món khai vị khi so với cuộc chiến giữa Cảnh Ngôn và Cảnh Thiên Long. Đương nhiên nếu Cảnh Ngôn không có thực lực đánh bại Nửa Bước Tiên Thiên thì họ đã không háo hức xem trận chiến.
Cuộc chiến một bên nhẹ nhàng nghiền áp bên kia thì xem chán, còn bây giờ khác hẳn, võ giả cảnh giới cửu trọng thiên như Cảnh Ngôn dù không bằng Cảnh Thiên Long Tiên Thiên cảnh, nhưng hai người đối chiến sẽ rất đặc sắc.
Cảnh Thành Dã đứng trên quảng trường khí thế nghiêm nghị, mắt lóe tia lo âu. Cảnh Thành Dã không có cách nào cứng rắn ngăn cản lại trận đối chiến này, nếu Cảnh Ngôn từ chối đấu với Cảnh Thiên Long thì Cảnh Thành Dã có thể ngăn không cho Cảnh Thiên Long ra tay, nhưng trận đối chiến này là hai bên tự nguyện. Điều Cảnh Thành Dã có thể làm là bảo vệ mạng sống của Cảnh Ngôn.
Xoẹt!
Cảnh Thiên Long đáp xuống quảng trường cách Cảnh Ngôn trăm thước.
Cảnh Thiên Long chắp hai tay sau lưng nhìn thẳng Cảnh Ngôn:
- Cảnh Ngôn, ngươi sẵn sàng chưa?
Hôm nay gã phải phế Cảnh Ngôn!
Cảnh Ngôn trưởng thành siêu nhanh, lúc trước hắn rớt cảnh giới, Cảnh Thiên Long cho rằng từ nay hắn sẽ sa đọa, không tạo thành uy hiếp cho gã nữa. Nhưng bây giờ Cảnh Ngôn trưởng thành đến trình độ khủng bố thế này, đánh bại luôn Cảnh Sa Hà Nửa Bước Tiên Thiên.
Nếu chờ Cảnh Ngôn bước vào Tiên Thiên thì còn kinh khủng cỡ nào nữa?
Cộng thêm mâu thuẫn giữa hai người đã công khai, khi thực lực của Cảnh Ngôn đủ mạnh, Cảnh Thiên Long tin hắn sẽ không dễ bỏ qua cho gã. Nên bây giờ gã phải bóp chết uy hiếp này từ trong nôi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...