Nguồn: Sưu Tầm
Sự kiện nổ xe trên đường cao tốc lập tức gây chấn động cảnh sát. Lúc này, cảnh sát đã dựng lên một hàng rào chắn để bao quanh hiện trường lại, đồng thời họ cũng giải tán đám đông bị ùn tắc vì vụ nổ. Trần Thiên Minh đã xuất hiện ở hiện trường. Lúc này ông cũng là "nghe thấy tin tức và chạy đến" rồi.
Sở Phàm và Triệu Hoa lúc này đang ngồi trên chiếc xe BMW của đại tiểu thư do Ngân Hồ lái. Ánh mắt Sở Phàm âm trầm nhìn về phía những người cảnh sát đang bận rộn ở phía trước, trong mắt tinh quang chớp động, phía trước trong đống hoang tàn của chiếc xe chính là những mảnh nhỏ của thân thể Từ Lãng. Dùng phương thức như vậy để kết thúc sinh mệnh của Từ Lãng thì có chút tàn nhẫn, nhưng không phải đã hoàn thành tâm nguyện một mực muốn chết của Từ Lãng rồi sao?
- Vốn Triệu công tử anh phải ngồi ở trên xe rồi bị nổ xương cốt chẳng còn mới phải.
Sở Phàm than nhẹ một tiếng, thản nhiên nói.
Triệu Hoa sau nghi nghe vậy thì có chút sửng sốt, lập tức thừa nhận lời nói của Sở Phàm. Anh biết bây giờ đã nợ Sở Phàm một mạng. Nếu như không có Từ Lãng thì kết cục bây giờ của gã cũng chính là của anh.
- Đây là tác phẩm của Lam Chính Quốc và Hà Trường Thanh liên thủ tặng cho anh. Nhưng bọn họ nằm mơ cũng không nghĩ tới anh lại được đánh tráo đi rồi. Nhưng mưu kế của bọn họ cũng không phải không độc ác, không biết Triệu công tử bây giờ có suy nghĩ gì không?
Sở Phàm trầm giọng hỏi.
Trên mặt Triệu Hoa hiện ra vẻ căm phẫn, nắm chặt hai tay lại, tức giận nói:
- Nếu có thể tôi rất muốn đem hai tên vương bát đản này giết đi để giải nỗi căm hận trong lòng.
- Nếu Triệu công tử đã có quyết tâm như vậy thì chúng ta cùng chung kẻ thù. Tin tưởng là sẽ không khó để đánh ngã hai tên này đâu.
Sở Phàm trầm giọng nói.
- Sao? Cậu đã có kế hoạch gì rồi phải không?
Triệu Hoa đầy kỳ vọng nhìn Sở Phàm, hỏi.
- Anh không phải nghi ngờ Hà Trường Thanh liên kết với Lam Chính Quốc thao túng và khống chế cổ phiếu của công ty các anh sao? Anh chết đi thì Hà Trường Thanh sẽ không còn lo lắng gì nữa, không có anh là cái đinh trong mắt thì lá gan của ông ta rất lớn. Hiện nay Lam Chính Quốc muốn Tập đoàn Quốc Cảnh sụp đổ, tôi tin chắc Lam Chính Quốc sẽ kết hợp với Hà Trường Thanh, hợp nhất tài chính của công ty Kim Thoa với Tập đoàn Lam Thị. Như vậy thì Hà Trường Thanh sẽ bộc lộ ra rất nhiều khuyết điểm trí mạng. Mà việc anh cần phải làm là âm thầm thu thập những chứng cứ phạm pháp của Hà Trường Thanh. Còn nữa, đêm nay tôi đến nhà cùng anh tìm một chút tin tức của ba anh lúc còn sống tới lui cùng với Lam Chính Quốc. Anh cũng phải nghiêm túc đi tìm, một chút tin tức đối với chúng ta cũng có tính hỗ trợ cực kỳ quan trọng.
Sở Phàm trầm giọng nói.
- Được, tôi sẽ chiếu theo những gì cậu đã nói mà đi làm.
Triệu Hoa nói xong thì dừng lại một chút, hỏi:
- Vậy, vậy tôi phải ẩn trốn bao lâu mới có thể xuất hiện được?
- Cái này phải xem mức độ thu thập chứng cứ của anh là nhanh hay chậm. Còn có tôi ở bên này rất nhanh sẽ nắm giữ chứng cứ phạm tội và ý đồ mưu hại anh của Hà Trường Thanh. Anh phải biết rõ, khi anh xuất hiện cũng chính là lúc Hà Trường Thanh chuẩn bị chết.
- A, vậy, vậy mấy ngày tới đây tôi phải ẩn trốn ở đâu?
- Anh yên tâm, tôi đã có sự bố trí rồi.
Sở Phàm nói rồi hướng về phía Ngân Hồ:
- Đi thôi Ngân Hồ, chỗ hiện trường này không thích hợp để ở lâu.
-Vâng, chủ nhân!
Ngân Hồ nói xong liền lái xe chạy khỏi đường cao tốc Tam Hoàn.
- Nói như vậy thì trước khi tôi xuất hiện cũng không được phép gặp người nhà sao?
Triệu Hoa hỏi.
- Đương nhiên là không thể. Ngộ nhỡ người nhà anh không cẩn thận tiết lộ tin tức anh còn sống ra thì sao? Không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất (Không sợ thất thoát những cái lớn mà chỉ sợ không may). Vì tránh bất cứ sai lầm nào có thể xuất hiện nên trong khoảng thời gian này anh tuyệt đối không được cùng người nhà gặp mặt, kể cả Tiểu Mẫn ở trên đường Nam Phủ, anh càng không thể gặp cô ấy được.
Sở Phàm từng chữ từng chữ một nói.
- Ôi!
Triệu Hoa khẽ thở dài một tiếng, trong mắt lộ ra vẻ thống khổ, nói:
- Tiểu Mẫn nếu như biết được tin tôi chết chắc chắn sẽ rất đau lòng. Không biết cô ấy có thể chịu đựng được hay không.
- Yên tâm đi, nếu cô ấy thật lòng yêu anh, thì sau khi anh chết một năm cô ấy cũng sẽ không chạy theo người đàn ông nào khác đâu.
Sở Phàm nói.
- Cô ấy đương nhiên sẽ không làm như vậy, điều tôi lo lắng là… …
Giọng nói của Triệu Hoa trở nên cực kỳ kích động, anh trầm giọng nói:
- Tôi chỉ lo cô ấy sẽ tự vẫn. Cô ấy là một phụ nữ ngoài mềm trong cứng. Cô ấy đã từng nói qua nếu như tôi có xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì cô ấy cũng không muốn sống. Mà cô ấy nói được là sẽ làm được.
Sở Phàm buông tiếng thở dài, nói:
- Như vậy đi, tôi sẽ sắp xếp một người giúp anh chăm sóc Tiểu Mẫn. Nếu như anh không yên tâm thì cũng có thể đi gặp cô ấy, nhưng chỉ có thể ngồi ở trên xe hoặc đứng ở xa mà nhìn. Nói chung tạm thời đừng để cho cô ấy biết được bây giờ anh vẫn còn sống. Cái gì được gọi là chết rồi sống lại? Chính là khi tất cả mọi người trên thế giới đều cho rằng anh đã chết thì anh đột nhiên trở về với một đòn trí mạng, khi trở về có thể bóp vào tử huyệt của quân địch, bóp chết địch nhân. Đây chính là mục đích giả chết lần này của anh. Tôi không hy vọng anh vì tình cảm phụ nữ mà phá hủy kế hoạch lần này đâu.
- Cậu yên tâm đi. Nếu không diệt trừ được Hà Trường Thanh thì tôi căn bản không thể tiếp nhận công ty Kim Thoa được. Như vậy tôi sống trên đời này cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa rồi. Còn nữa lão già Lam Chính Quốc này chính là cừu nhân hại chết ba tôi. Tôi cũng tuyệt đối không bỏ qua cho lão ta đâu.
Triệu Hoa cắn răng, kiên định nói.
- Tôi nghĩ từ khi ba anh thành lập công ty Kim Thoa đến bây giờ chắc phải có một số người đặc biệt trung thành với ba anh hoặc là với anh chứ?
Sở Phàm trầm ngâm hỏi.
Triệu Hoa suy nghĩ một chút, nói:
- Cũng có vài người như vậy. Bọn họ ở trong công ty cũng đảm nhiệm nhiều vị trí cao. Nhưng sau khi Hà Trường Thanh lên nắm quyền thì tiến hành điều chỉnh đối với chức vị và quyền lực của bọn họ, rồi dần dần đưa bọn họ trở về con số không. Bọn họ thường âm thầm tìm tôi rồi tỏ ra căm hận Hà Trường Thanh, và cũng thương tiếc cho tôi. Bọn họ cũng hi vọng tôi có thể đoạt lại quyền lãnh đạo của công ty.
- A, ý của tôi là muốn anh âm thầm liên lạc với một vài thuộc hạ phải đặc biệt trung thành và tuyệt đối không bán rẻ anh, lợi dụng bọn họ làm tai mắt của anh trong công ty. Dù sao khi anh chết thì cũng không còn ở trong công ty, thì trong công ty xảy ra chuyện gì hoặc Hà Trường Thanh có bất cứ hành động gì thì anh cũng không biết được. Thông qua bọn họ thì cũng có thể biết được những chuyện đáng nghi và vi phạm pháp luật của Hà Trường Thanh như thao khống cổ phiếu của công ty, hoặc là tự mình sử dụng tài chính của công ty..vân vân..
Sở Phàm trầm ngâm nói.
- Tôi vừa rồi cũng đang suy nghĩ đến vấn đề này. Cậu yên tâm đi, tôi đã biết phải làm thế nào rồi.
- Ừ! Chỉ cần chúng ta đồng tâm hiệp lực thì nhất định có thể lật ngã Lam Chính Quốc và Hà Trường Thanh. Anh cũng có thể toại nguyện mà có thể lấy lại quyền lãnh đạo của công ty, còn có thể báo thù cho ba anh nữa.
Triệu Hoa sau khi nghe vậy thì trong mắt không khỏi lộ ra một tia cảm kích. Anh thấy cảm kích bởi vì Sở Phàm vô tư giúp đỡ mình như vậy.
- Được rồi, cậu vì sao lại giúp đỡ tôi như vậy?
Triệu Hoa nhịn không được phải đưa ra câu hỏi ở trong lòng.
- Bởi vì anh và tôi cùng có chung một đối thủ chính là Lam Chính Quốc.
- Hả? Giữa cậu và lão ta có ân oán gì sao?
Triệu Hoa vô cùng ngạc nhiên hỏi.
-Tập đoàn Lam Thị của Lam Chính Quốc mười tám năm trước có tên là Tập đoàn Sở Thị, vốn là công ty do một tay ba tôi sáng lập nên. Anh nói thử xem, giữa lão ta và tôi có ân oán gì?
Ánh mắt Sở Phàm trầm xuống, lạnh lùng đáp.
- Cái gì?
Triệu Hoa hoàn toàn chấn động. Anh không cần phải hỏi cũng biết giữa Lam Chính Quốc và toàn bộ gia đình Sở Phàm chắc chắn là có mối quan hệ phức tạp. Triệu Hoa đột nhiên cảm thấy Sở Phàm giống như một câu đố. Những điều anh biết về Sở Phàm chỉ sợ là chẳng ra sao. Nhưng trong lòng Triệu Hoa có thể khẳng định, cái câu đố khó chịu này lại là một người bạn có thể khiến người ta tin tưởng được.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...