- --o0o---
Một đêm dài cuối cùng cũng đi qua, cơn mưa đêm qua kéo dài tới gần sáng thì mới kết thúc. Lúc này đây nhìn ra bầu trời bên ngoài là một cảnh tượng vô cùng tươi đẹp. Bầu trời trong xanh thi thoảng mới nhìn thấy một đám mây trắng, ánh nắng dịu nhẹ từ mặt trời phía trên cao chiếu xuống.
Đi ra khỏi căn nhà bên trong thân cây, nhìn khắp cả cánh rừng đều bao phủ bởi sương mù màu trắng dày đặc, cảm nhận được bầu không khí trong lành cùng tươi mát thì Xuân Đức không khỏi hít vào một hơi thật sâu.
Sau khi hít vào một hơi thật sâu thì lúc này Xuân Đức mới chú ý đến mặt đất, ngày hôm qua mặt đất nơi đây chỉ toàn là sỏi đá, đôi khi mới có một bụi cây nhỏ vậy mà hôm nay, chỉ sau một trận mưa khắp nơi đều là hoa hoa thảo thảo che lấp cả nền sỏi đá phía bên dưới, biến hóa có thể nói là nhanh đến kinh người.
Có điều những thứ này chỉ khiến cho Xuân Đức sinh ra hứng thú trong lúc nhất thời mà thôi, không qua mấy phút thì hắn liền chẳng buồn để ý đến nữa. Lúc này đây hắn nhìn qua 5 người Phong Gia đang đứng ở phía sau nói:
" Các ngươi đi phía trước dò đường đi. "
Năm người của Phong Gia nghe được Xuân Đức phân phó thì không dám chậm trễ, cả năm người ngay lập tức đi trước dò đường. Bọn họ chứng kiến một màn hôm qua thì cũng đã biết sợ, bọn họ biết là dù có nghe lời thì đối phương cũng không bỏ qua cho bọn họ nhưng mà nếu nghe lời, bọn họ nghĩ đối phương sẽ cho bọn họ chết một cách nhanh chóng mà không phải giống kẻ ngày hôm qua. Tuy đằng nào cũng là chết nhưng chết kiểu thanh thản vẫn tốt hơn.
Nhìn những kẻ kia đã chạy đi phía trước dò đường, Xuân Đức lúc này vẻ mặt bình thản không nhanh không chậm bước đi phía sau đám người kia.
Xuân Đức lúc này đang hi vọng có thể tìm thấy một tên cường giả Tinh Vương Tiên Cảnh Viên mãn của Phong Gia hay tên thiếu tộc trưởng gì đó cũng được, vì bí mất của nơi này chỉ có mấy người như bọn họ mới biết được chi tiết những người khác cũng có biết một chút nhưng toàn là những thứ râu ria.
Nhưng mà muốn gặp được một trong số những người kia là vô cùng khó khăn, sau khi đi vào vòng xoáy thì mọi người bị truyền tống phân tán ra khắp nơi, tuy hắn không biết nơi này rộng lớn bao nhiêu nhưng mà từ ngày hôm qua tính đến bây giờ, hắn ngoại trừ lúc đầu gặp phải 6 người của Phong Gia thì cũng chưa gặp được kẻ nào khác, chỉ dựa vào điểm này hắn cũng có thể phán đoán ra được một hai.
.......
Cũng giống như những gì Xuân Đức đã liệu trước, nguyên một buổi sáng thăm dò nơi đây hắn cùng với những người khác không tìm thấy bất kì một người nào, có chăng là đàn đàn lũ lũ hung thú. Hung thú nơi này cực kì nhiều, đại bộ phận đều có cảnh giới Tinh Vương Tiên Cảnh sơ kì, đám hung thú này không phải mỗi con sống một lãnh địa riêng mà sống thành đàn. Mỗi đàn lên tới mấy chục con, đôi khi là cả hơn trăm con.
Trăm con hung thú Tinh Vương Tiên Cảnh, mỗi con hình thể to như ngọn núi lớn, một khi bọn chúng di chuyển đi săn mồi là cả một khu vực ầm ầm chấn động. Xuân Đức thấy vậy đương nhiên là không thể bỏ qua rồi, hắn ngay lập tức điều động mấy tên trưởng lão Phong Gia đi săn bắt đám hung thú kia.
Hắn lúc này cũng vô cùng nhân từ, thấy đám người kia trên người không có lấy một kiện vũ khí thuận tay hắn cũng cho mỗi người vài món bảo vật để mà đi săn bắt hung thú.
Có điều hiệu suất làm việc có ba tên này khiến hắn không vừa lòng một chút nào, giải quyết đàn hung thú mấy chục con còn đỡ, chứ mà giải quyết đàn hung thú tầm trăm con là đám này ì ạch một lúc lâu mới giải quyết xong.
Mặc dù ba tên này, tên nào cũng có tu vi hậu kì nhưng mà số lượng hung thú cũng rất đông, cộng với bản tính hung hãn liều mạng , với Xuân Đức là yêu bắt chứ không phải giết nên lúc đánh nhau hai bên giằng co phải một lúc lâu. Điều này Xuân Đức cũng có thể hiểu được nhưng mà hắn vẫn cảm thấy không vui.
Để nâng cao hiệu suất bắt hung thú, Xuân Đức lúc này quyết định bố trí ra trận pháp để bắt cho nhanh. Hắn cùng với Bóng Ảnh tốn hao mấy giờ để bố trí ra một cái siêu cấp độc trận phạm vi gần 8000 ngàn dặm, để bố trí ra cái độc trận này Xuân Đức cũng phải tiêu hao 1 thành độc tố bản nguyên của hắn.
Sau khi đã bố trí xong tất cả hắn thì liền sai đám người của Phong Gia kia đi dụ hung thú, đám hung thú trong này linh trí không cao, bản năng chiếm chủ đạo, đặc biệt đám này vô cùng hung bạo,một khi bị chọc giận là sẽ điên cuồng đuổi giết đối thủ. Bất chấp đối phương có mạnh hơn bản thân hay không.
Công việc đi dẫn dụ hung thú này đối với ba tên cường giả Tinh Vương Tiên Cảnh hậu kì thì chỉ gặp một chút nguy hiểm nhưng mà đối với hai tên thiên kiêu của Phong Gia thì thảm rồi, bọn chúng tu vi không đủ khi đi làm cái nhiệm vụ này nếu không cẩn thận hoặc có một chút không may mắn thì sẽ vong mạng ngay lập tức.
..........
Ở trên một đỉnh núi cao, phóng tầm mắt có thể quan sát được bát phương. Lúc này đây Xuân Đức, Vũ Y cùng Bóng Ảnh đang đứng cùng một chỗ nhìn về phương xa. Nhìn về nơi khói bụi đang nổi lên cuồn cuộn kia.
" Đại ca tính làm gì với đám hung thú này mà lại bắt sống bọn chúng? " --- Bóng Ảnh nhìn qua Xuân Đức hỏi.
Ánh mắt Xuân Đức lúc này lập lòe tinh mang, hắn cười nói:
" Nếu như nói chỉ là hứng thú nhất thời, muốn bắt về nuôi để sau này ăn thịt dần hai đứa có tin không? "
Vũ Y ở bên cạnh liếc hắn một cái, sau đó dùng việt ngữ nói:
" Tin anh hai được mới là lạ đấy."
Bóng Ảnh cũng gật đầu bổ sung một câu:
" Tin đại ca thì có mà bán nhà."
Xuân Đức lúc này nhìn qua hai đứa em, nhìn thấy cái biểu hiện không tin tưởng kia của hai đứa thì hắn ho nhẹ một cái rồi nói:
" Thì mục đích chính vẫn là nuôi lấy thịt, mục đích phụ thì dùng bọn nó.... À mà cái này rồi sau này hai đứa sẽ biết thôi. Hắc hắc."
Thấy Xuân Đức nói lập lờ như vậy thì Vũ Y bên cạnh không khỏi liếc xéo hắn một cái, tuy trong lòng có chút gì đó không vui nhưng mà nàng lại không có biện pháp gì để đói phó với Xuân Đức cả. Vì để phát tiết buồn bực Vũ Y liền đá cho hắn một cái cho bỏ ghét.
Nhưng đúng vào lúc này, từ phía chân trời bỗng nhiên đen kịt một màu, màu đen kia cũng không phải là mây đen mà là một biển lửa màu đen, cùng lúc đó từ bên trong biển lửa một tiếng hót vang vọng trời. Nhìn thấy được biển lửa cùng với nghe được âm thanh mang theo linh áp kinh người kia thì cả ba người Xuân Đức đồng thời thay đổi sắc mặt.
Bóng Ảnh lúc này liếm môi nói:
" Đại ca, con khổng tước kia để đệ giải quyết cho. Mà đại ca muốn nó còn sống hay không? "
Xuân Đức lúc này cũng đã nhìn ra thứ khiến cho cả bầu trời biến thành biển lửa. Nghe được Bóng Ảnh nói thì hắn khẽ gật đầu:
" Đệ giải quyết nó đi, sống càng tốt mà chết cũng không sao."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...