Mặc dù đã lường trước sau khi tấn cấp thì Quỷ Kiếm sẽ mất hết các thuộc tính gia cường, quán chú, luyện linh. Nhưng khi chính mắt nhìn thấy mọi thứ đều trở về con số 0 thì trong lòng Xuân Đức bỗng nhiên cảm thấy nhói đau. Mặc dù hắn biết lần này hắn gặp vận may lớn khi Quỷ Kiến vậy mà tấn cấp lên bảo vật cấp 5 nhưng không hiểu vì sao hắn vẫn cảm thấy đau lòng.
Nghĩ tới bản thân tân tân khổ khổ, phải đập nồi bán sắt mới đủ tiền để luyện linh( cường hóa) lên + 5, rồi lại phải chịu bao nhiêu đau khổ từ thân xác cho đến linh hồn, trải qua bao nhiêu thất bại mới có thể gia cường thuộc tính tăng lên 17%, vậy mà lúc này đây mọi thứ đều trở về với cát bụi.
Càng nghĩ Xuân Đức càng cảm thấy đau lòng, càng nghĩ càng cảm thấy tủi thân. Bỗng dưng hắn muốn khóc quá nhưng nghĩ lại bản thân cũng lớn rồi, khóc cũng kì cục vậy là hắn lại nín khóc.
Tiếp sau đó hắn lại tiếp tục quan sát 3 bảo vật bản mạnh của hắn là Mộng Mị Ma Trảo, Thiên Cốt Giáp, Thiên Huyễn Cánh.
Ba kiện chí bảo này sau lần luyện linh trước kia cùng không có thay đổi gì quá nhiều. Bây giờ cả ba món chí bảo đều đã được hắn luyện linh(cường hóa) +6 cả rồi. Chỉ cần có thể lên +7 thì thuộc tính của bọn chúng nó sẽ tăng một mảng lớn.
Nếu là bộ bảo vật(sáo trang) thì các mốc quan trọng là: +5 ; +10 ;+15 ;+ 20.
Nếu là đơn lẻ thì các mốc quan trọng là: +7 ; +9 ; +11 ; + 15: +20.
Ước mơ của hắn cũng rất nhỏ bé, chỉ cần lên tới +15 là được rồi, hắn không cần 20 đâu, 15 cũng là mãn nguyện rồi. Có điều vậy mà mãi không có được, bây giờ có +7 thôi cũng không biết có được hay không nữa. Không phải cứ tay nghề tốt là được mà còn phải may mắn nữa.
Sau khi đã xem đi xem lại vài chục lần những bảo vật của bản thân thì Xuân Đức lúc này mới bắt đầu tiến hành chuẩn bị luyện khí. Thực ra trên người hắn còn một kiện trân bảo khác chính là Huyết Liên Trấn Hồn, có điều kiện trân bảo này đang ở giai đoạn tấn cấp nên khó lòng quan sát. Mặc dù chỉ là thần khí nhưng nó lại thuộc về hồn khí nên đối với hắn vẫn rất quý giá.
Nếu như không phải kiện hồn khí này còn chưa đản sinh là khí linh thì hôm trước hắn đã cho nó tấn cấp thành tiên bảo rồi, trong tay hắn vẫn còn 2 miếng Sinh Tiêu Nguyên Linh. Đủ để khiến cho nó có tám thành có thể chuyển thành tiên bảo.
- --o0o---
Trong lúc Xuân Đức ở bên trong này đang tất bật chuẩn bị luyện khí thì ở bên ngoài Vũ Y cũng đang gặp một chút phiền toái nho nhỏ.
Chẳng là cách đây không lâu đã có người đến đây nhặt xác hai tên bị Xuân Đức bóp chết sau đó ném ra ngoài đường mang đi nhưng sau một lúc lâu thì lại có một đám đông kéo tới nơi đây. Nhân số phải có gần 200 người, đi đầu là mấy người thanh niên nam nữ, theo phía sau là một đám cường giả Thiên Quân Tiên Cảnh. Trong đó cũng có không ít nửa bước vương giả, cường giả vương cấp cũng có 2 tên.
Người tới khí thế hung hăng vô cùng, vừa đến trước cổng trang viên thì một người thanh niên đi phía trước nhất đã hét lớn.
" Bao vây lấy nơi này cho ta, đừng để kẻ nào chạy ra ngoài. Hôm nay ta muốn nhìn xem là ai ăn gan hùm, mật gấu mà lại dám giết đệ đệ của Vương Phong ta."
Nghe được tiếng hét của hắn thì ngay lập tức vô số cao thủ bao lấy cả trang viên, tên nào tên nấy trên người đều phát ra sát khí lăng lệ. Thiết nghĩ nếu không phải tên thanh niên này nói là chỉ muốn bao vậy thì đám này đã xông vào bên trong chém giết rồi.
Đám vệ binh cùng thị nữ bên trong trang viên nhìn thấy một màn này thì đều thất kinh, cả đám nhanh chân trốn vào trong phòng sau đó không dám ló đầu ra nữa, cả đám chỉ sợ tai bay vạ gió.
Sau khi đã chắc chắn rằng nơi đây đã bị bao vây, dù người bên trong có chắp cánh cũng khó thoát thì Vương Phong lại hướng vào phía trong gầm lên:
" Là kẻ nào giết đệ đệ ta, còn không mau ra đây nhận lấy cái chết. "
Tiếng gầm của hắn mang theo tiên lực cuồn cuộn cùng với sự phẫn nộ khó lòng diễn tả, âm thanh như tiếng rồng gầm vang vọng khắp cả trang viên.
Đang ở phòng riêng tu luyện, Vũ Y lúc này bỗng nhiên nghe được âm thanh như sấm kia thì không khỏi nhăn mày lại một cái, đôi mắt to tròn xinh đẹp mở ra, bên trong đôi mắt xinh đẹp kia liên tục lóe lên quang mang lạnh lẽo. nàng có chút buồn bực nói thầm:
" Hừ, đám tạp ngư này lại kéo tới, hôm nay bản tiểu thư tâm tình không tốt lấy các ngươi chơi đùa vậy. Nhất là cái tên vừa rống lên kia bản tiểu thư nhất định sẽ cắt lưỡi ngươi, xem sau này ngươi còn rống được không."
Tiếp sau đó nàng liền đứng dậy, đi ra khỏi phòng. Ngay lúc nàng vừa mới đứng dậy thì Bóng Ảnh không biết từ đâu đi ra, bộ dạng uể oải vừa ngáp dài vừa nói:
" Chơi thì chơi nhưng đừng chơi chết là được, đại ca nói vậy."
Vũ Y nghe vậy thì nhìn qua Bóng Ảnh nhẹ gật gật đầu nói:
" Chơi tàn phế thôi, không chết được đâu không cần lo."
Bóng Ảnh nhếch môi cười tà nói:
" Ta biết là Tiểu Y ngươi không vui nhưng cố nhịn đi một chút, cái tên to miệng kia ta mới vừa nhìn thấy sáng nay, kẻ này đi cùng với đám người của Thăng Tiên Tông. Chơi hắn phế sẽ có một số phiền toài không cần thiết. Vì đại ca phải ủy khuất Tiểu Y ngươi rồi. Hắc hắc."
Vũ Y lúc này làm sao lại nghe không hiểu lời của Bóng Ảnh, nàng cũng nhếch môi lên cười nói:
" Yên tâm. Xem như hôm nay ta chịu một chút ủy khuất vậy, món nợ ngày hôm nay ta sẽ ghi lại, ngày sau sẽ đòi."
Nói xong thì nàng liền bước ra khỏi phòng, đi xuống phía dưới. Trong khi nàng đang bước xuống phía dưới thì Bóng Ảnh lại cười lên ha hả, vừa cười vừa nói:
" Lúc đi đòi nợ nhớ gọi ta đấy."
Vũ Y nghe được lời của Bóng Ảnh thì cũng không có dừng lại, vừa đi nàng vừa nói:
" Sẽ không thiếu phần của ngươi, lúc nào đi ta gọi."
Nếu như có Xuân Đức ở đây, nghe được hai người nói chuyện như vậy thì hắn sẽ ngay lập tức đoán ra vận mệnh của những kẻ bị hai người nhắm tới rồi. Thường thường những kẻ mà bị hai người nhắm tới đều có chung một cái kết cục cực kì bi thảm.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...