Ba ngày sau.
Lúc này đây biển máu ở trên bầu trời Long Tộc cũng đã biến mất không còn thấy đâu nữa. Nhưng bầu trời vẫn bị quang mang từ tế đàn bạch cốt nhuộm thành màu đỏ nhạt. Bạch cốt tế đàn lúc này đã hùng vĩ lên rất nhiều, cả về chiều cao lên phần đáy đều gia tăng 2-3 lần. Xung quanh bạch cốt tế đàn lúc này còn đường gắn thêm vô số bộ cốt long uốn lượn nhìn vô cùng đẹp mắt.
Về phần Quỷ Kiếm sau khi đã cắn nuốt đầy đủ liền lâm vào trạng thái ngủ say chờ đợi lần tấn cấp tiếp theo. Không những nó mà Bóng Ảnh cũng như vậy. Sau khi cắn nuốt xong tinh hoa hắc ám của cả phân chi Long Tộc nơi đây thì Bóng Ảnh cũng đạt tới tình trạng viên mãn, cần thêm một thời gian để hấp thu toàn bộ và tiến cấp.
Số lượng tài phú mà Xuân Đức thu về được lần này cũng là nhiều không đếm hết, tính sơ sơ thì cũng phải gấp 3-4 lần so với số lượng tài phú mà hắn kiếm được tại Bàn Long Thành. Nhưng đây cũng không phải toàn bộ số lượng tài vật của Long Tộc, mà chỉ tầm 2/3 mà thôi. Rất nhiều nơi Xuân Đức cùng Vũ Y cũng không có tìm qua.
Cũng không phải là hắn đại gia không cần tiền tài mà là thời gian không cho phép, tin tức phân chi Long Tộc ở nơi đây bị diệt bây giờ có khi đã lan ra khắp các tộc rồi, nếu bây giờ hắn không có nhanh chóng rời đi thì rất có thể sẽ gặp phải nguy hiểm. Vì vậy đúng ngày thứ 3 thì hắn liền mang theo Vũ Y, Sói Mập, Huyết Vận cùng đám con rối của bản thân rời di khỏi địa bàn Long Tộc. Trước khi đi hắn cũng không quên dọn dẹp trận pháp vây khốn đám Long Tộc.
- --o0o---
Bên trong khoang điều khiển chiến hạm, Vũ Y đang ngồi phía sau Xuân Đức lúc này hỏi thăm:
" Anh hai,chúng ta bây giờ định đi đâu tiếp theo? Phải chăng thẳng tiến Ma Vực? Em cũng chưa biết Ma Vực nó ra làm sao nữa."
Xuân Đức lúc này đang lái chiến hạm, nghe Vũ Y nói vậy thì khẽ cười nói:
" Bây giờ Bóng Ảnh cùng với Quỷ Kiếm đều lâm vào ngủ say nên anh nghĩ chúng ta tạm thời không tiến đến Ma Vực mà tìm nơi ẩn nấp, tiêu hóa thành quả lần này. Chờ đợi Bóng Ảnh cùng Quỷ Kiếm lần nữa thức tỉnh sẽ rời đi. "
Vũ Y có phần kinh ngạc hỏi:
" Vậy chúng ta bây giờ đi đâu anh. Chẳng lẽ quay về địa bàn của nhân tộc."
Khẽ lắc đầu Xuân Đức nói:
" Không. Quay về địa bàn của nhân tộc làm cái gì, chúng ta sẽ ở khu vực vòng trong của Bàn Long Quy Khư, lúc trước ở trong đó anh đã có khảo sát qua một lần rồi, bây giờ địa mạch rất ổn không có giống trước kia biến động thất thường nữa nên không cần lo. Còn về đám âm quỷ thì chỉ cần cẩn thận một chút là được. So với ở bên ngoài thì an toàn hơn nhiều."
Vũ Y nghe vậy ánh mắt liền sáng lên nhưng ngay sau đó nàng lại có chút bất mãn nói:
" Anh hai đã tính từ trước rồi sao không nói cho em biết. Làm em lo lắng không đâu."
Cười khà khà Xuân Đức đáp:
" Thì mấy hôm nay có thời gian đâu, với kế hoạch không kịp với biến hóa mà. Lúc trước anh cũng đâu có nghĩ phải áp dụng phương án này, anh vốn muốn sau khi hạ thủ với Long Tộc xong thì liền sẽ tiến thẳng Ma Vực mà. "
Vũ Y thực ra cũng không có ý gì đâu, nàng chẳng qua là quen như vậy rồi, hay thích bắt bẻ Xuân Đức mấy vấn đề nhỏ nhặt để được hắn quan tâm hơn.
Tiếp sau đó thì hai anh em cũng có nói chuyện thêm một lúc nữa nhưng ngay khi đang nói chuyện vui vẻ thì Vũ Y không có lên tiếng nữa, Xuân Đức cảm thấy nghi hoặc nên ngay lập tức nhìn quay lại phía sau, vừa quay lại thì hắn đã thấy Vũ Y đang ôm một con cá sấu bông ngủ ngon lành rồi.
Xuân Đức chỉ khẽ cười một cái sau đó liền quay lại tiếp tục điều khiển chiến hạm. Hắn cũng hiểu vì sao Vũ Y lại như vậy, con bé mấy ngày này đã phải liên tục tiêu hao thể lực cùng tinh thần lực để phá giải các cấm chế cùng trận pháp nên dẫn tới mệt mỏi quá độ mà ngủ thiếp đi mất.
Nhưng một phần cũng là có hắn nơi đây nên Vũ Y mới có biểu hiện như vậy, bằng không với bản chất là một sát thủ thì nàng không bao giờ lại ngủ khi đang lẩn trốn thế này.
Lúc này Xuân Đức điều chỉnh qua chế độ tự động lái, sau đó rút ra một điếu thuốc. Châm lửa rít một hơi, hắn lúc này cũng hơi híp híp mắt lại, ngồi dựa hắn vào phía sau lưng ghế, ngửa mặt lên trần rồi từ từ phun ra từng vòng khói hình tròn. Ánh mắt của hắn lúc này lưu chuyển không ngừng, dường như lúc này hắn đang tính toán một cái gì đó.
- --o0o---
Bốn ngày sau kể từ khi Xuân Đức tấn công địa bàn Long Tộc.
Tin tức một phân chi của Long Tộc tại khu vực Bàn Long Quy Khư gần như hoàn toàn bị diệt nhanh chóng đến tai các đại thế lực, các đại chủng tộc, các chủng tộc cùng thế lực phụ thuộc cũng nhanh chóng biết được việc này.
Lúc ban đầu mọi người còn tưởng rằng quỷ vật bên trong Bàn Long Quy Khư lần thứ 2 tấn công Long Tộc khiến cho bọn họ không giữ được địa bàn phải bỏ chạy nhưng ngay sau đó thì một tin tức mười phần xác thực do một tên cường giả Long Tộc còn sống sót nói ra làm mọi người mới vỡ lẽ.
Long Tộc diệt cũng không phải là do quỷ vật mà là do người hay một thế lực nào đó lên kế hoạch mượn nhờ quỷ vật tiêu diệt. TIn tức này vừa được tung ra thì không khác gì một quả bom ném xuống mặt nước hồ thu tĩnh lặng.
Vô số cường giả các tộc nhanh chóng chạy tới địa bàn của Long Tộc, sau khi nhìn thấy khắp nơi chỉ là một mảnh hoang tàn cùng phế tích thì không khỏi cả kinh. Nhiều người bạo gan tiến xuống phía bên dưới bắt đầu quan sát cùng tìm kiếm. Nhưng rất nhanh thì bọn họ lại mừng như điên vì nơi đây còn không ít tài nguyên tu luyện cùng bảo vật còn sót lại.
Nhiều người kiếm được món hời lớn kiềm không được cảm xúc của bản thân nên hét lớn để phát tiết, cũng vì những tiếng hét sung sướng như vậy mà không lâu sau đó thì một làn sóng tầm bảo lan ra khắp nơi những cường giả tới nơi đây xem xét tình hình cũng ngay lập tức biết được tình huống, sau đó thì cũng liền gia nhập vào đội ngũ tầm bảo.
Địa bàn của Long Tộc thoáng cái biến thành địa điểm tầm bảo lý tưởng, là nơi làm giàu của vô số cường giả các tộc.
Cũng vì còn quá nhiều tài vật để lại cho mọi người nên đâm ra các tộc đều có ý đồ riêng của bản thân muốn nuốt vào một miếng lớn nhất nhưng thói đời chẳng là vậy, nếu phần hơn về mình thì không sao nhưng bị một chút thua thiệt thì lồng lộn lên.
Cuối cùng trên địa bàn của Long Tộc lại xảy ra một cuộc huyết chiến giữa cường giả các tộc. Trong lúc nhất thời chẳng còn người nào muốn tìm hiểu nguyên nhân mà Long Tộc bị diệt nữa.
Đối với những việc này thì Xuân Đức không hề hay biết một chút gì, nếu hắn mà biết thì, không biết có hay không một lần nữa sắp xếp một cái bẫy để bẫy chết đám cường giả kia không. Sống già đời, Xuân Đức cũng dần dần trở nên thâm độc hơn, tàn ác hơn, gian xảo hơn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...