Cân Cả Thiên Hạ
Nhật nguyệt luân phiên, một ngày mới lại bắt đầu.
Vừa mời sáng sớm khi sương mù còn chưa có tan hết thì nhóm người của Xuân Đức một lần nữa lên đường. Mục đích của lần này rất đơn giản, giết người cướp của cùng săn âm quỷ. Với một đội ngũ có 15 tên nửa bước Vương Giả, 1 tên Bất Diệt Cảnh, 4 con rối Vương Giả cùng với bản thân thì Xuân Đức tự tin có thể quét sạch tất cả những đội ngũ khác ở bên trong Bàn Long Quỷ Khư này.
Xuân Đức lúc này nhìn qua những người khác nói:
" Nhiệm vụ của từng người đã rõ ràng chưa? Còn ai thắc mắc điều gì nữa không? "
" Rõ ràng." Tất cả mọi người đồng thanh hô lớn.
Gật gật đầu hắn tiếp tục nói:
" Xuất phát."
Sau khi hắn ra lệnh lên đường thì tất cả mọi người đều hóa thành từng đạo ánh sáng bay vút về đất liền. Trong khi bay thì tất cả mọi người đều thi triển ra bản lĩnh ẩn thân thuật của riêng mình.
.......
Chỉ chưa tới 1 giờ sau thì nhóm người của Xuân Đức lần nữa quay về đất liền.
Ngay khi vừa lên bờ thì Tôn Khánh Nguyên liền lấy ra một viên châu màu lam, sau khi dùng thần niệm quan sát thì hắn liền hướng về phía Xuân Đức báo cáo:
" Đại nhân, trinh sát báo về trong phạm vi 20 vạn dặm xung quanh chúng ta đang có gần 60032 đội ngũ, 12823 mục tiêu đơn lẻ đang di chuyển. Hầu hết âm quỷ đều đã bị những người này giết chết. Phía đông nam cách chúng ta 9 vạn dặm đang có một trận chiến lớn. Có cả Vương Giả tham chiến."
Xuân Đức nghe xong thì sắc mặt hắn có chút thay đổi, không ngờ lại có nhiều người không sợ chết đi vào bên trong Hoang Mạc Tử Thần nhiều tới vậy, mà đây chỉ là mấy ngày đầu không biết những ngày tiếp theo sẽ lại còn đông đúc như thế nào.
Sau khi cân nhắc một chút thì hắn liền nở một nụ cười, nhìn những người khác hắn phân phó một câu:
" Không bỏ qua một kẻ nào, bắt sống được thì tốt không được thì giết."
Những người khác nghe được lời nói bình thản của hắn thì không khỏi lạnh cả sống lưng, cả đám thần sắc nghiêm túc đồng thành đáp:
" Rõ. "
Tiếp sau đó nhóm người của Xuân Đức theo phía đông nam mà phóng đi.
......
Vừa đi không được bao xa thì nhóm của hắn đã đụng độ phải một đội ngũ khác đông hơn cả vài ngàn lần những kẻ ở đội ngũ phía đối địch tất cả đều mặc quần áo màu lam, bên ngực phải có thêu một bông hoa nhìn rất đẹp.
Người bên trong đội ngũ này đa phần đều là tu sĩ từ Hằng Quân Tiên Cảnh trở lên, đặc biệt có đến 10 tên nửa bước vương giả tầng 3. Ngay khi hai bên còn cách xa nhau đến cả vài ngàn dặm thì đội ngũ này đã phát hiện nhóm người Xuân Đức.
Một ông lão trên tay đang cầm một cái đầu lâu của nhân loại, lúc này cái đầu lâu kia bỗng dưng có phản ứng. Cái đầu lâu đang nằm yên thì bỗng dưng quay qua một phương hướng, cùng với đó là hai hốc mắt của nó sáng lên.
Ngay lập tức ông lão kia liền quát lớn:
" Gặp phải kẻ bị Long Tộc truy sát mọi người cẩn thận, báo tin tức cho các đội ngũ khác cũng biết"
Ngay khi ông lão này dứt lời thì những người bên trong đội ngũ liền triển khai trận thế sẵn sàng đón địch. Không những thế còn có vài người lúc này thả ra tín hiệu cầu cứu, thoáng cái ở bên trên bầu trời hàng loạt chữ " Gặp" được hình thành, người ở rất xa cũng có thể nhìn thấy.
Đang bay về phía này Xuân Đức thông qua hồn niệm nhìn thấy một màn như vậy thì không khỏi "Ồ" lên một tiếng. Sau đó thản nhiên cười nói:
" Rất thú vị, quả là tiên giới thứ li kì cổ quái nào cũng có."
......
Không qua thêm vài cái hô hấp thì hai bên đã đụng độ nhau. Nhìn thấy đối phương đã dàn thành trận thế sẵn sàng chiến đâu thì Xuân Đức liền cười nhạt.
Tâm niệm vừa động Quỷ Kiếm ngay lập tức xuất hiện trong tay hắn, khẽ liếm lưỡi kiếm Xuân Đức vui vẻ nói:
" Chỉ có mười tên là có chút giá trị còn lại đều là đồ bỏ đi. Các ngươi đứng nhìn ta đi thử kiếm."
Vừa dứt lời thì hắn liền mở đầu tấn công, một mình một kiếm hắn nhằm thẳng trận hình đối phương mà lao tới. Quỷ Kiếm trong tay hắn lúc này cũng phát ra ma uy ngập trời, cả một mảnh thiên địa thoáng cái tối sầm lại, con mắt quỷ đang phát ra hào quang khát máu liên tục chớp động khiến cho cả không gian sáng tối bất định.
Cả người Xuân Đức lúc này cũng thoáng cái được bao trùm bên trong sương mù màu đen.
Nhìn thấy Xuân Đức như vậy thì đã phần người ở đây ý chí chiến đấu đã mất phân nửa, thêm vào linh áp mà Xuân Đức phát ra khiến cho những người ở nơi này cảm giác thở cũng khó khăn, May mắn bọn họ còn có mười tên nửa bước vương giả.
Trước khi Xuân Đức tới thì mười người này cùng lúc tế ra bảo vật của bản thân, đồng thời niệm động chú ngữ, ngay khi chú âm vừa vang lên thì một hư ảnh bồ tát to lớn 1 đầu 8 tay hiện ra. Hư ảnh này nhanh chóng ngưng thực thoáng cái đã không thể nhìn ra đây chỉ là một cái hư ảnh.
Ngay lúc Xuân Đức hướng tới bên này thì đồng thời tám cánh tay của hư ảnh bồ tát kia liền đánh về phía Xuân Đức,cùng lúc đó hai mắt của của hư ảnh bồ tát kia cũng mở ra, hai vệt kim quang bắn thẳng về phía hắn. Trong miệng của hư ảnh bồ tát thì lại liên tục phát ra những âm thanh tối nghĩa.
Nhìn thấy một màn như vậy thì Xuân Đức lần thứ 2 cười nhạt, hắn lúc này khẽ gọi:
" Tiểu Mộng lâu rồi cũng nên hoạt động một chút."
Khi hắn vừa dứt lời thì cánh tay hắn đang cầm Quỷ Kiếm lập tức chuyển qua long hóa, cảm nhận sức mạnh cuộn trào trong cơ thể Xuân Đức lúc này liền chém ra tuyệt kỹ.
" Rắc rắc.. rắc rắc...rắc rắc..."
Ngay khi hắn vừa chém ra nhất kiếm thì cả một không gian lớn liền vỡ nát, vô số vết nứt không gian hình thành, từng cái hố sâu đen ngòm hiện ra cuốn những thứ gần đó vào bên trong. Cùng lúc đó là một vệt ánh kiếm to lớn màu đen hình bán nguyệt hiện ra chém thẳng về phía hư ảnh bồ tát kia.
" Đùng đùng đùng.. Đùng đùng đùng..."
Kiếm quang vạch phá không gian, cắt nát mọi công kích. Mọi chưởng pháp từ hư ảnh bồ tát đánh ra gặp phải kiếm quang liền bị không gian vết nứt ở xung quanh xoắn nát. Phát ra từng tiếng nổ điếc tai.
" Ầm."
Kiếm quang hình bán nguyệt do Xuân Đức chém ra, đơn giản cắt hư ảnh bồ tát làm 2, hư ảnh bồ tát kia thoáng cái vỡ nát hóa thành đầy trời kim quang.
Sau khi cắt nát hư ảnh bồ tát thì kiếm quang vẫn tiếp tục bắn xuống phía bên dưới. Nhưng ngay vào thời điểm mấu chốt này, kiếm quang lại bỗng nhiên quỷ dị dừng ngay phía trên đầu của đám người kia.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...