Cân Cả Thiên Hạ
Ngay khi hắn còn đang cảm khái thì trận pháp ở bên ngoài lại sáng lên, hiển nhiên lại có kẻ muốn thăm dò bên trong này. Do lần này có hắn chủ trì nên không có hồn niệm kẻ nào có thể xuyên phá trận pháp mà đi vào bên trong.
Nhưng sắc mặt hắn lúc này đã khó xem vô cùng. Lần này thăm dò nơi đây lại có thêm 2 đạo hồn niệm nữa, mà hai đạo hồn niệm này còn mạnh hơn đạo hồn niệm trước đây. Không cần đoán cũng biết là ba kẻ vừa muốn thăm dò nơi này cũng chẳng có ý tốt lành gì. Hơn thế nữa ba kẻ kia còn đang nhanh chóng tiến lại đây.
Tự cân nhắc một chút, hắn cảm thấy lấy tình trạng hiện tại của bản thân cùng hai con rối vương giả đánh với ba kẻ kia thì cũng chỉ 5-5 mà thôi, nếu có thắng cũng là thắng cực thảm. Thở dài ra một hơi, sau đó hắn nhìn hai con rối trước mắt. Trong mắt lướt qua một tia tiếc của.
Ngay sau đó hắn bắt đầu lột xuống hết bảo vật của một con rối, chỉ để lại những bảo vật tăng tốc độ. Nhưng suy nghỉ một chút hắn vẫn là lấy ra một số bảo vật gia tăng tốc độ mặc lên trên người nó.
Tiếp theo hắn bắt đầu thu liễm lại khí tức,rồi tiến vào bên trong nhẫn chứa đồ. Ở bên trong nhẫn chứa đồ hắn vẫn có thể điều khiển được con rối bên ngoài.
Sau khi mọi việc đã chuẩn bị chu toàn thì hắn liền triệt hồi mê trận, ngay lúc hắn triệt hồi mê trận thì ba luồng hồn niệm cường đại liền khóa chặt lấy con rối của hắn. Xuân Đức lúc này lệnh cho con rối vương giả lao ra ngoài.
Ngay khi con rối vương giả lao ra khỏi động phủ tiến nhập vào dòng suối lớn chuẩn bị thoát ra ngoài, nhân lúc ba luồng hồn niệm kia bị con rối thu hút thì Xuân Đức liền vô thanh vô tức điều khiển chiếc nhẫn chứa đồ rời đi, tiến nhập vào bên trong bụng một con cá.
Vừa ra bên ngoài thì con rối liền dùng tiên thuật tự tổn bản thân để đổi lấy tốc độ cực hạn phóng về một hướng.
Cùng lúc này một tiếng quát rung trời vang lên.
" Lỗ Khắc Tư ngươi còn muốn chạy đi đâu. Ngươi có chạy đến cùng trời cuối đất cũng không thoát."
Tiếng quát này mang theo âm ba công kích khiến cho đại thụ khắp nơi bật gốc, đất đá bay tán loạn, không gian vết nứt xuất hiện, tuy chỉ thoáng xuất hiện rồi biến mất nhưng vẫn được tính là xuất hiện. Chỉ dựa vào điểm này là biết người vừa hét lớn kia mạnh tới mức nào.
Một vài cái chớp mắt sau thì có ba vệt sáng bay qua nơi mà cách đây không lâu Xuân Đức bế quan đuổi theo con rối của hắn.
Ở bên trong bụng cá Xuân Đức lúc này cũng có thể cảm nhận được một chút sự tình phát sinh, hắn cũng không dám quá lộ liễu dùng hồn niệm quan sát khắp nơi. Sau khi thấy mọi sự đã ổn thì hắn liền bắt đầu tiếp tục chuyên tâm trị thương.
.......
Thời gian đã nửa tháng trôi qua.
Lúc này đây Xuân Đức đã tốt hơn trước kia rất nhiều, nhìn xem tình trạng của hắn bây giờ thì cũng đã khôi phục được 7-8 phần rồi.
Ở bên trong không gian nhẫn chứa đồ, Xuân Đức bây giờ đã dừng lại việc trị thương mà đang tìm hiểu về vài kiện tiên bảo mà hắn vừa thu được khi giết chết đám tam nhãn tộc. Mặc dù cũng là Tinh Vương Tiên Cảnh nhưng mà hai tên tam nhãn tộc kia nghèo đến đáng thương.
Trên người ngoài một đống tạp nham ra thì chỉ có duy nhất 1 kiện tiên bảo, tính ra thì bên trong đội ngũ tam nhãn tộc chỉ có nữ nhân khiến hắn trọng thương là giàu có nhất. Nữ nhân điều khiển thanh dao găm đâm hắn trọng thương ngoài thanh dao găm thì trên người còn có thể hai kiện tiên bảo khác.
Một kiện là một viên châu màu cam, to bằng nắm tay người lớn, bên trong viên châu kia có hình một con phượng hoàng lửa. Viên châu này lúc nào cũng phát ra ánh sáng cam nhạt, đặt ở bên người rất dễ chịu, còn về phần tác dụng chân chính thì hắn cũng không rõ ràng. Kiện tiên bảo thứ 2 là một kiện tiên bảo bị tàn phá, kiện tiên bảo này là một chiếc cung. Nhìn vết tích tàn phá trên chiếc cung thì hắn có thể ước lượng được mức độ hư hại, ít cũng là 40%.
Còn về phần hai kiện tiên bảo ở trên người hai tên Vương Giả phân biệt là một thanh kiếm cùng một đôi bao tay. Thanh kiếm nhìn rất đẹp mắt nhưng so với Quỷ Kiếm của hắn thì chẳng khác quái gì đồng nát cả. Cắn nuốt pháp nguyên thì nhiều mà uy lực bộc phát thì chẳng ra sao. Còn về phần cái bao tay thì tạm được, đeo vào ngoại trừ tăng thêm vẻ đẹp trai thì cũng gia tăng không ít lực lượng cùng tốc độ.
Ngoài mấy kiện tiên bảo thì hắn còn thu thêm được một quyển sách kì cục, quyển sách có 2 trang ghi lại phần đầu của một môn luyện hồn thuật. Quyển sách này được cất giữ rất cẩn thận, theo hắn suy đoán thì đây cũng là một quyển bí kíp không tồi. Có điều đối với hắn cũng vô dụng, hắn ngoại trừ vài bí kíp đặc thù là có thể tu luyện còn đâu chỉ là giấy lộn.
Tổng kết lại thu hoạch lần này hắn cảm thấy mình bị thua thiệt lớn, mất đi "Thiên Canh Kiếm Trận" vậy mà chỉ thu về được vài kiện tiên bảo cùng một đống đồ tạp nham.
Thở dài một hơi, hắn than thở:
" Thôi thì có còn hơn không, có thời gian lại đi tìm về mấy thanh kiếp kiếm. Tuy không phải tiên bảo nhưng mà là đồ của tên kia làm cho, để mất hắn mà biết thì bị ăn chửi mệt nghỉ."
Sau khi kiểm kê xong thì hắn lại có một vấn đề đau đầu khác, bây giờ là nên xử lý sao với mấy kiện tiên bảo này. Một là để cho bản mệnh bảo vật của hắn tự mình cắn nuốt tiên lực bên trong mấy kiện tiên bảo này, hai là để sau này tìm thêm vật liệu phụ trợ rồi gia cường. Phương án hai thì hiệu quả cao hơn phương án 1 tầm 3-5% nhưng lại tốn thời gian cùng tâm lực đi tìm vật phụ trợ.
Tự cân nhắc một chút thì hắn vẫn là cho bản mệnh bảo vật tự thân cắn nuốt.
[ Chú thích: Thần khí, Tiên khí trở lên có thể thông qua khí linh thôn phệ vật chất có ích để tự thân lớn mạnh.]
Cảm thấy bản thân lực công kích có thừa mà phòng ngự lại yếu nên hắn quyết định cho Thiên Cốt Giáp tăng lên. Tâm niệm vừa động khí linh tiểu Cốt ngay lập tức hiện ra.
" Tiểu Cốt đây là quà bồi thường cho lần trước."
Hắn mang ra thanh tiên kiếm cùng cây cung tàn phá đưa cho tiểu Cốt. Tiểu Cốt nhìn thấy hai kiện tiên bảo lại nghe được Xuân Đức nói thì nó liền vui vẻ.
" Cảm ơn ba ba."
Còn chưa nói cảm ơn hết câu thì tiểu Cốt đã nhào vào cắn nuốt hai kiện tiên bảo. Xuân Đức nhìn thấy vậy cũng chỉ là mỉm cười. Hắn cũng không có ngồi không mà cũng phụ giúp cho tiểu Cốt có thể hấp thu chuyển hóa hai kiện tiên bảo kia nhanh hơn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...