Cân Cả Thiên Hạ
Cùng ngày hôm đó. Lúc 5 giờ chiều thì Bóng Ảnh thông qua truyền tống trận pháp đã đi tới cửa vào Địa Uyên. Nơi đây đang có rất nhiều tu sĩ canh gác. Cứ 10-20 mét lại có một trạm gác.
Hình như là đã được lệnh từ trước nên khi Bóng Ảnh vừa xuất hiện thì đã có người đi tới đón tiếp hắn. Có điều Bóng Ảnh hình như cũng không thèm nhìn người kia lấy một cái mà trực tiếp biến mất, để lại mấy nữ tu sĩ trẻ tuổi nơi đó cười khổ.
Một cô gái than thở, dùng cái giọng chua chua nói:
" Điện chủ là cục đá ít ra cũng còn nhìn chúng ta một cái, còn vị phó điện chủ này chính là cục băng không thèm nhìn chúng ta lấy một lần. Chẳng lẽ mấy người chúng ta có khó coi đến vậy sao? "
Một thiếu nữ bên cạnh vội vàng bịt miệng người bạn của mình lại nhỏ giọng nói:
" Đừng có nói lung tung nếu bị cấp trên nghe được sẽ không hay. Nhẹ thì bị phạt tiền lương, nặng có thể cho nghỉ việc đấy. Cậu không biết ở Ác Ma Điện không được luận về mấy người đó sao."
Cô gái kia gật đầu tỏ vỏ cảm kích, nàng ta nhỏ giọng đáp lại:
" Lúc trước mình bị ấm đầu nên quên mất. Cảm ơn."
***
Bóng Ảnh sau khi rời khỏi truyền tống thì lại tiếp tục dùng tốc độ nhanh nhất phóng vào bên trong Địa Uyên đi thẳng tới vị trí đã được biết trước.
Những thứ như hỗn độn ma khí cùng huyết sát chi khí không có làm chậm bước chân của hắn một chút nào, hắn vẫn như không hề có việc đi thẳng vào bên trong, trên đường đi hắn còn hấp thụ không ít hỗn độn mà khí cùng huyết sát chi khí bên đường.
Không qua bao lâu hắn đã đi tới địa phương mà Xuân Đức đang ở lại, khi nhìn thấy trạng thái của Xuân Đức hiện tại khiến hắn cũng phải ngây ngốc một lúc. Hai cái đầu hai bên đang cắn nhau còn cái đầu ở giữa thì lại nằm dài trên mặt đất.
[ Bóng Ảnh: Ảnh phân thân của Xuân Đức có được tư duy, tình cảm của riêng mình, chịu sự chi phối từ Xuân Đức.]
Khi Bóng Ảnh vừa đến nơi thì Vô Địch cũng mò ra. Vừa ra bên ngoài tên này đã dùng cái giọng vô cùng muốn ăn đòn nói:
" Còn ngây ra đó làm gì, nhanh lên đi lại đây giúp một tay.
Bóng Ảnh cũng chẳng có để ý đến giọng điệu nói chuyện của Vô Địch, hắn đi tới gần trước mặt của Xuân Đức.
Xuân Đức cùng bóng anh tâm linh tương thông nên cũng không cần nói quá nhiều, lúc này Xuân Đức nhìn Vô Địch hỏi:
" Giờ làm sao tiếp theo đây."
Vô Địch lúc này đã kiếm được một cái thân thể mới, hắn vuốt cằm mặc dù cằm chả có cọng râu nào. Câu giờ một lúc tên này mới nói:
" Bây giờ bắt đầu luôn. Chẳng cần làm gì cả cứ ở yên đó là được."
Tên này sau đó mang ra một cái trận trận pháp đã được chuẩn bị từ trước, sau khi bố trí cùng gia trì thêm một lúc thì Vô Địch đi tới tâm trận, ấn bàn tay lên mắt trận pháp.
Trong lúc nhất thời cả trận pháp rực sáng, một đồ án âm dương thái cực xuất hiện. Cùng lúc đó hai cái đầu rồng đang tranh đấu với nhau bỗng nhiên gục xuống bất tỉnh.
Tiếp theo hỗn độn ma khí cùng huyết sát chi khí từ bên trong cơ thể Xuân Đức như thủy triều bị rút ra ngoài. Thông qua trận pháp chuyển dời qua bên bóng ảnh. Có điều Xuân Đức giống như một cái đại dương còn lượng ma khí cùng huyết sát khí giống như hơi nước bị bốc hơi chẳng đáng kể là bao.
Nhưng dù sao có vẫn còn hơn không, hắn vẫn cảm thấy một ít thoải mái.
***
Trong lúc Xuân Đức gặp một ít rắc rối thì ở bên này mấy người Vũ Y lại thuận buồm xui gió. Trong 21 ngày đi tới Băng Phách Tinh Cung thì dưới sự chỉ dẫn của Lãnh Như Hàn nhóm người của Vũ Y đã lần lượt đi tới từng nơi phong ấn của mấy con cổ ma cấp ba và cấp 4.
Tiêu diệt từng con một, do có kinh nghiệm từ lần trước nên việc tiêu diệt đám cổ ma lần này đơn giản hơn rất nhiều. Nếu đám cổ ma ở trạng thái tốt nhất thì đám người Vũ Y gặp phải cũng phải chạy mất dép nhưng ai bảo đám ma vật này bị giam cầm không biết bao nhiêu thời gian rồi.
Năng lực chiến đấu bây giờ mười không nổi một thì có thể gây nên được sóng gió gì.
Lúc này đây bên trong một nơi xa hoa tráng lệ, mấy người Vũ Y đang cùng ngồi với nhau ăn hoa quả và nói chuyện phiếm.
" Đã làm xong nhiệm vụ anh hai giao cho vì sao mấy người chúng ta còn ở nơi đây làm gì? Ngày nào cũng nhìn thấy mấy tên kia làm ta phiền muốn chết đi được." -- Heo Con ngồi một bên càu nhàu.
Lúc này tiểu Thất cũng phụ họa:
" Phải, phải, chúng ta nên về đi. Ở nơi này muốn tu luyện cũng không có nơi mà tu luyện, cả ngày toàn phải giải quyết việc không đâu. "
Vũ Y nghe hai chị em của mình phàn nàn thì nàng lắc đầu nói:
" Không được, phải chờ một thời gian nữa xem người ở đây có phát hiện thêm nơi giam cầm cổ ma nào nữa không. Với lại bây giờ nơi đây không yên ổn chúng ta cần lại nơi này,không phải anh hai đã nói phải giúp tên kia một tay sao."
" Vậy phải chờ bao lâu nữa đây"--- Heo Con như mất đi sức sống nằm dài trên bàn thều thào hỏi.
Ngay lúc này đây một thân ảnh quen thuộc đi vào bên trong cung kính hướng mấy người bọn Vũ Y nói:
" Ra mắt các vị đại nhân."
Nhìn qua người mới đi vào bên trong Vũ Y lạnh băng hỏi:
" Chuyện gì? "
Lãnh Như Hàn tuy cũng đã có thời gian tiếp xúc với những người nơi đây nhưng lần nào hắn đến gặp cũng cảm thấy lạnh sống lưng. Có điều sắc mặt hắn vẫn không thay đổi, hắn cung kính nói:
" Đại diện sứ thần bên Già Lan tinh vực, Viên Ma tinh vực, Cửu Lê tinh vực mang theo đại lễ mong muốn nhìn thấy các vị đại nhân thêm một lần, không biết các vị đại nhân có muốn thấy mấy người kia."
Tiểu Thất lạnh giọng nói:
" Bảo bọn chúng cút đi. "
Thấy một lúc mà Lãnh Như Hàn vẫn còn chưa đi thì tiểu Thất nhíu mày hỏi:
" Quỷ âm hiểm lại còn có việc gì nữa."
Lãnh Như Hàn nghe tiểu Thất gọi mình là quỷ âm hiểm thì khóe miệng giật giật mấy cái nhưng hắn cũng không dám có ý kiến gì. Hắn hơi khép nép nói:
" Thực ra thuộc hạ muốn mở rộng Băng Phách Tinh Cung, mạnh mẽ thâu tóm các tu chân tinh lân cận nhưng còn chưa biết ý của chủ nhân thế nào nên tới đây muốn thông qua các vị đại nhân hỏi thăm ý kiến của chủ nhân về việc này."
Nghe Lãnh Như Hàn nói thì mấy người bọn Vũ Y cũng hiểu ý của tên này. Vũ Y gật đầu nói:
" Ngươi biết nghĩ vậy rất rốt, ta có lời khen dành cho ngươi, có điều những việc như thế này ta có thể quyết định không cần làm phiền tới Điện Chủ, ngươi cứ việc thâu tóm các tu chân tinh lân cận. Dù sao không sớm thì muộn thì Ác Ma Điện cũng sẽ làm việc này. Nhưng ta vẫn khuyên ngươi nên đi tìm mấy con chuột của Tinh Phách Cung trước kia đi, dù sao không qua bao lâu nữa mấy người chúng ta sẽ hồi tổng bộ bên kia."
Lãnh Như Hàn cung kính nói:
" Thuộc hạ đã hiểu rõ. Thưa các vị đại nhân thuộc hạ vẫn còn một thỉnh cầu không biết các vị đại nhân có thể hay không cấp thuận."
Vu Y lạnh đạm lên tiếng:
“ Có gì nói đi. “
“ Thuộc hạ nghĩ nên đưa một ít tinh anh đi tới tổng bộ học tập. Không biết việc này có thể hay không? “--- Lãnh như hàn cẩn thận nói ra.
Vũ Y nhìn qua mấy chị em của mình cùng Đại Bạch thấy không ai có ý kiến gì cả thì nàng nhìn Lãnh Như Hàn nói:
“ Có thể. Nhưng nhiều nhất chỉ 100 người.”
Lãnh Như Hàn nghe vậy thì mừng rỡ cúi đầu cảm ơn:
“ Cảm ơn các vị đại nhân đã đồng ý. Đã không còn việc gì thuộc hạ xin lui xuống.”
Vũ Y khoát khoát tay, Lãnh Như Hàn thấy thề thì ngay lập tức đi ra ngoài.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...