Cân Cả Thiên Hạ

Xuân Đức chỉ về phía sau bọn họ nói:

" Nhìn về phía sau có người tới rủ các ngươi đi chơi kìa."

Năm người kia nở một nụ cười lạnh, bọn họ không có quay lại mà tiếp tục hợp kích tấn công Xuân Đức nhưng khi bọn họ nâng kiếm lên chuẩn bị thi triển kiếm chiêu thì từ phía sau mấy tiếng xé gió vang lên, 5 người ngoái đầu lại nhìn thì không khỏi thất kinh.

Bọn họ thấy 6-7 cô gái lúc trước bị bọn họ lăng nhục nữa sống nữa chết lúc này đây biến thành hình thù dữ tợn lao về phía bọn họ, khuôn mặt của các nàng bây giờ đều xanh lè, hai mắt đầy những tia lam quang, răng nanh nhọn hoắt cái lưỡi thì lè ra, bàn tay đỏ loét có những móng vuốt sắc nhọn dài cả mấy chục phân.

Đôi mắt kia khi nhìn về phía bọn họ mang theo ngập trời oán hận, nơi các nàng đi qua những ai cản đường đều bị các nàng cào cho một phát, một phát rơi trên người lập tức máu thịt chia lìa thân thể biến thành nhiều lát.

Trong miệng các nàng chỉ liên tục nói:

Chết! Chết! Chết!


Mấy cô nàng này di chuyển rất nhanh, sau vài cái hô hấp liền tới gần 5 người kia, 5 người kia có phần kinh hãi nhưng sau đó hiện lên vẻ hung hãn. một tên đại hán quát lớn.

" Mấy con tiện nhân đi chết cho lão tử."

Một kiếm nhanh như điện chém xuống, một con cương thi lập tức bay đầu nhưng mà con cương thi cũng không có chết, nhân lúc đại hán kia thất thần bàn tay của con cương thi cụt đầu đã đâm sâu vào bên trong da thịt tên đại hán, bàn tay với những móng tay sắc bén dễ dàng cắt đứt, đâm xuyên nội giáp của tên đại hán kia.

Chỉ thấy tên đại hán cơ mặt co giật từ từ nhìn xuống bàn tay đang đâm vào cơ thể, sắc mặt hắn dần dần xanh lét mọc ra từng đám lông tơ, không qua bao lâu một con quái vật toàn lông đã hiện ra, ánh mắt của nó dần dần mất đi lí tính mà thay vào đó là sự khát máu.

Gào

Đại hán kia lúc này rống lên một tiếng, nhào về phía đồng bạn bên cạnh, cùng lúc này mấy con cương thi khác cũng nhào lên, con cương thi bị đứt đầu thì nhặt cái đầu lên lắp lại dùng tiếp.

Khi mấy con cương thi nhào lại mấy tên kia nâng kiếm lên liền chém nhưng lúc bọn họ nâng kiếm lên định chém thì thân thể bọn họ bỗng nhiên cảm thấy cứng ngắc không tài nào cử động được, trước ánh mắt kinh hãi của mấy người mấy con nữ thi đã nhào lại cắn xé, hút máu bọn họ.

Hàm răng dài sắc nhọn cắn một miếng thịt lớn ở cổ mấy tên kia sau đó tận hưởng máu tươi vọt thẳng vào miệng, thân thể mấy con cương thi run lên vì hưng phấn, bọn nó nhanh chóng biến đổi, bên ngoài cơ thể từng con bắt đầu sinh ra vụ khí màu đỏ yêu diễm. 

Đến khi mấy cái xác khô đét thì mấy con nữ thì mấy con nữ cương thi mới buông ra, bọn nó ánh mắt hung ác nhìn về phía Xuân Đức há ra cái mồm đầy máu tươi cùng thịt vụn, Xuân Đức nhướng mày một đạo ánh mắt ẩn chứa nguyền rủa chi lực chiếu vào mấy con nữ cương thi, mấy con nữ cương thi lập tức kêu rú thê lương, hai bàn tay không tự chủ cào mặt, bộ mặt bọn nó nhanh chóng rách tả tơi.

Xuân Đức lúc này nhìn về một hướng, hắn nhếch miệng cười lạnh nhìn hai đạo thân ảnh đang len lén bỏ chạy, hai người kia chính là hai tên gia hỏa đến gây sự trước nhất. Tạm tha cho mấy con nữ cương thi Xuân Đức ra lệnh cho bọn nó tiến lên làm thịt hai tên đang chạy kia.

Không qua bao lâu hai tiếng kêu thảm đã vang lên, hai tên kia bị thương không nhẹ thì làm sao có thể chạy thoát khỏi một đám cương thi biến dị. Xuân Đức lúc này nổi lên một cái ý niệm có phần điên rồ.

Ngày hôm qua sau khi tìm hiểu vô số bí tịch của cả tiên lẫn ma, hắn có thấy một phương pháp nuôi dưỡng ra Ma Linh cường đại vô cùng. Thu thập đủ loại mọi oan hồn, hung linh các kiểu nuôi dưỡng trong một thế giới quan trọng là không được cho bọn nó cắn nuốt lẫn nhau. Sau đó thi triển ra dung hồn quyết để cho bọn nó dung hợp thành một thể( có thể ngưng tụ thần hung khí, áo giáp, tùy tâm sở dục), số lượng linh hồn càng nhiều, chất lượng càng tốt thì vật hợp thành càng mạnh.


Nói tới lại đụng chạm đến nỗi đau trước kia, vì thu phục A Khờ mà đàn muỗi của hắn đã bị tiêu diệt không còn một mống, tốn bao nhiêu là công sức đều đổ xuống sông xuống biển. Bây giờ trấn hồn huyết liên đang bỏ không mốc meo. Cũng vừa lúc dùng nó làm nơi nuôi dưỡng hồn phách.

Vì thấy cái ý nghĩ nuôi linh hồn kia rất khả thi nên hắn quyết định làm một chút việc xấu. Vung tay lên hắn lập tức có hơn một ngàn cái điểm sáng trong lòng bàn tay những điểm sáng này chính là linh hồn của mấy người hắn vừa giết ( Hồn phách đám tu sĩ rất mạnh thường không bị tiêu tán.), đánh lên mỗi cái linh hồn một cái cấm chú sau đó mang tất cả vào trong trấn hồn huyết liên nuôi dưỡng.

Làm xong mọi thứ Xuân Đức an bài cho đám cương đi tìm đồ ăn, chỉ tìm tu sĩ không tìm người thường, Xuân Đức cũng không có đau bi mà đi giết người bình thường làm cái gì cho mệt, linh hồn bọn họ quá yêu tác dụng không lớn, huyết nhục thì cả ngàn người không bằng một tên tiên thiên, một đám chẳng có tí chất dinh dưỡng gì.

Vì để tăng lên tốc độ thu thập hồn phách Xuân Đức còn xuất ra vô số tử linh sinh vật mà hắn tạo thành, đây cũng là nhóm cuối rồi vì bên trong tài liệu đã dùng hết chế tạo tuyết báo. Sau khi đã an bài hoàn tất khi hắn quay lại nhìn cô gái thì đã thấy cô ta dặt dẹo bị ngất đi từ lúc nào rồi.

Xuân Đức cũng phải công nhận con bé này yếu bóng vía quá, tu sĩ gì mà hai ngày ngất đi hai lần. Kiểu này thì ở nhà chăm con đi là vừa. Bỏ qua cô nàng nhát gan, Xuân Đức tiếp tục chạy hướng về phía Thiên Yêu Thành.

*** 

Một ngày rất nhanh thì qua đi, bây giờ trời đã về đêm. Vừa lúc trời tối thì Xuân Đức đã tìm thấy một cái trấn nhỏ,Xuân Đức giấu đi Hung Chú Sa Vương rồi để cô gái kia lên vai nghênh ngang đi vào bên trong trấn. Ném cho một tên du thủ du thực một viên yêu linh thạch, tên kia lập tức mang Xuân Đức đi tìm một cái khách điếm lớn nhất trấn này.

" Đại nhân đây là khách điếm sang trọng nhất trấn này."--- Tên du thủ du thực kia chỉ vào một ngôi nhà ba tầng phong cách cổ xưa giới thiệu cho Xuân Đức biết, nơi này có cái tên Hạnh Hoa lúc đầu mới nhìn hắn còn tưởng Hành Hoa.

Trước cửa ngôi nhà treo đèn màu đỏ, khách ra vào cũng không ít, Xuân Đức cũng bước vào bên trong. Không cần hắn nói cái gì thì tên được hắn ném cho viên yêu linh đã tiến lên nói với người chủ quản nơi đây.


" Ông chủ nhanh cho một phòng thượng hạng cho vị đại gia này, nếu làm tốt sẽ không thiếu tiền."

Tên này trong lúc nói chuyện còn nháy mắt với ông chủ béo y con lơn kia, hai người có hành động mờ ám với nhau Xuân Đức cũng không có để tâm, dù sao thì con kiến thích bóp lúc nào thì chết lúc đó.

Ông chủ mặc áo bào hoa lệ kia đi ra hơi chắp tay cười với Xuân Đức hỏi:

" Không biết vị thiếu gia này ngoại trừ trọ lại đêm này còn có yêu cầu gì khác không? "

Xuân Đức phất tay nói:

" Có món ngon rượu ngon gì thì mang hết lên cho ta. Được rồi cũng đừng có dài dòng nữa nhanh chuẩn bị phòng cho bổn thiếu gia."

Nói ra từ bổn thiếu gia Xuân Đức có chút ngượng mồm, bình thường hắn toàn nói bố mày, giờ nói văn minh quá khiến hắn hơi ngượng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui