Bốn người tốc độ rất nhanh không qua bao lâu thì đã đi tới Ngọc Sơn Phong.
****
Ngọc Sơn Phong
Nơi đây đang tụ tập rất nhiều đệ tử của Thiên Âm Tông cùng một ít đệ tử Luyện Hồn Tông, tất cả đều là đệ tử hạch tâm nổi bật của tông môn. Ngoài ra còn có đám cao tầng của Thiên ÂM Tông nữa.
Ở vị trí cao thì là nơi mà mấy vị Phong Chủ cùng đệ tử chân truyền của bọn họ, ngồi ngang hàng với bọn họ là Tông chủ Luyện Hồn Tông cùng mấy vị trưởng lão khác. Đứng sau Tông chủ Luyện Hồn Tông có một nam, một nữ. Nam thì độ tuổi thanh niên, tướng mạo bất phàm, ánh mắt rất có thần, trên mặt lúc nào cũng treo một nụ cười nho nhã. Nữ tử thì dáng người thướt ta, ánh mắt to tròn, khuôn mặt như vẽ ra, nhìn rất động lòng người. Một nam một nữ kia chính là thiên tài vạn năm gì đó của Luyện Hồn Tông.
Khi mấy người sắp tới nơi thì Trương Tam Thiếu với bản tính không thích bị mọi người để ý nên đã cùng Hương Hương ở lại phía sau, để cho Thiên Thừa Phong Tông Chủ cùng Lộ Phù Dung Phong chủ Ma Âm Phong đi chào hỏi cùng mọi người.
Việc này Thiên Thừa Phong cùng Lộ Phù Dung cũng không có ý kiến gì cả, dù sao với địa vị của Trương Tam Thiếu hiện nay thì một cái yêu cầu không tính là yêu cầu kia thì chẳng đáng là gì. Sau khi Lộ Phù Dung dặn dò vài câu xong thì Trương Đức cùng với Hương Hương đi xuống lẫn vào dòng người phía bên dưới.
***
Đang đi trong dòng người Trương Tam Thiếu hỏi:
" Sư tỷ, mấy người sư muội đâu rồi? Bọn họ không tới nơi này sao? "
Hương Hương đáp:
" Mấy người bọn sư muội đã ở trên Ngọc Sơn Phong từ mấy ngày trước rồi. Sư tỷ cùng sư phụ có chút việc nên phải quay về Ma Âm Phong. "
Trương Tam Thiếu lại hỏi:
" Mà Luyện Hồn Tông đến tông môn chúng ta làm gì gì vậy sư tỷ? "
Hương Hương kì quái nhìn hắn hỏi:
" Sư đệ đi theo Tông Chủ không có nghe người nói sao? Mà mấy ngày này ở bên trong bảo khố có việc gì vậy nói cho sư tỷ nghe đi."
Hương Hương lúc này hoạt bát hẳn lên thể hiện tính bát quái của nàng, nàng dùng đôi mắt dễ thương nhìn Trương Tam Thiếu, Tương Đức thấy vậy liền bị đánh bại nói:
" Cái này sư đệ cho nói cho mình sư tỷ biết, sư tỷ không được nói chuyện này với ai đâu đấy. À có thể nói với Vương đại thúc cùng sư tôn."
Hương Hương liên tục gật đầu, nàng kéo tay Trương Tam Thiếu vào bên trong một cái đình viện nghỉ mát. Ngọc Sơn Phong có rất nhiều đình viện như thế này, vì nơi đây thường xuyên tiếp khách từ bên ngoài tới nên xây dựng nhiều các đình viện như vậy để tiện cho khách dừng chân.
Đình viện này rất rộng nhưng chỉ có vài người đang chờ đồng bạn dừng chân bên trong mà thôi. Đi vào bên trong Hương Hương cùng Trương Tam Thiếu ngồi xuống một cái bàn đá, bọn họ vừa vào trong thì liền thu hút ánh mắt của những người khác nhưng khi họ thấy phục sức của Hương Hương thì cúi đầu chắp tay chào một cái sau đó rời đi.
Sau khi những người kia rời đi thì Trương Tam Thiếu ngây thơ bắt đầu tường thuật những gì mà mình nhìn thấy mấy ngày này, thấy cảnh tượng hoành tráng cỡ nào, con Tử Kiếp Lôi Oa kia là cỡ nào mạnh mẽ, hắn cũng không thêm mắm thêm muối vào chỉ kể lại như lúc diễn ra.
Dù không có thêm mắm thêm muối nhưng vẫn làm cho Hương Hương kinh hô liên tục, nhưng sau một lúc lâu mà Hương Hương không nghe Trương Tam Thiếu kể về phép thuật thần thông của mấy người khi chiến đấu thì hơi bất mãn nói:
" Sư đệ nói nãy giờ sao sư tỷ không nghe thấy sư đệ nói về pháp thuật mà mấy vị tiền bối thi triển, có phải hay không sư đệ lại đang tính lừa gạt sư tỷ cái gì? "
Trương Đức xua tay nói:
" Không phải đâu, thật sự là sư đệ không có lừa gạt sư tỷ mà. Tại pháp thuật kia quá kinh khủng sư đệ không mở mắt ra được nên không biết miêu tả làm sao hết, chỉ có lúc ban đầu đại ca thi triển thì sư đệ có ghi lại được một đoạn ngắn nhưng lại không thể nào quan sát."
Trương Tam Thiếu lấy ra một cái miếng ngọc màu đen đưa cho Hương Hương, Hương Hương tiếp nhận cầm lấy miếng ngọc màu đen to bằng bàn tay kia, nàng dùng thần niệm vào bên trong quan sát.
Nhưng sau chưa tới hai hô hấp nàng lập tức liền hét thảm một cái bay ngược ra phía sau, khóe miệng chảy ra một chút máu tươi, sắc mặt nàng trong nháy mắt trắng bệch không còn chút máu. Trương Tam Thiếu vội vàng chạy lại nâng nàng lên hỏi:
" Sư tỷ, sư tỷ, sư tỷ có sao không? Tỷ uống thứ nước này rất nhanh sẽ tốt."
Hắn lấy ra dung dịch trị thương bí chế của Ác Ma Điện đổ vào bên trong miệng của Hương Hương, Hương Hương chỉ cảm thấy cả người trong nháy mắt ở bên một cánh rừng toàn màu xanh nhưng chiếc là kia xoay xung quanh nàng...
Nhưng rất nhanh thì cảm giác thoải mái kia cũng biến mất lúc nàng mở mắt ra, kiểm tra thân thể thì thấy mọi vết thương đã lành rồi, nàng không khỏi kinh ngạc nhìn cái ống thủy tinh đựng dung dịch màu xanh vẫn còn 2/3 kia. Nàng nhanh tay cướp lấy sau đó thu vào bên trong nhẫn không gian, nàng nhìn Trương Tam Thiếu nói:
" Cái này là sư đệ dùng bồi thường cho sư tỷ được chứ? Sư đệ có ý kiến gì không? "
Trương Tam Thiếu cười cười, hắn thừa biết mình có ý kiến cũng bằng thừa, với loại thuốc trị liệu này ca ca cho hắn cả một rương lớn có đến hơn 1 vạn ống nên cũng không tiếc vài ống, hắn lấy thêm 10 ống đưa cho Hương Hương nói:
" Cho sư tỷ này."
Hương Hương có đôi chút ngại ngùng nhưng suy nghĩ một chút nàng vẫn nhận, đang lúc hai người còn trong tư thế mập mờ thì có một giọng nữ vang lên:
" Đây không phải Hương Hương tiên tử của Ma Âm Phong sao? làm sao lại thích chơi trò tình cảm với...."
Nhưng khi nàng nhìn thấy khuôn mặt của Trương Tam Thiếu thì ngay lập tức nuốt lời còn chưa nói ra ngược vào trong. Nàng nhìn về phía Trương Tam Thiếu có phần sợ hãi.
Nghe được âm thanh truyền tới Hương Hương lúc này cũng không có ngay lập tức đứng dậy mà nàng từ từ đứng dậy thoát khỏi cánh tay của Trương Tam Thiếu đang ôm nàng, nói thật nàng có chút lưu luyến cảm giác đó.
Hai người tách ra nhìn về phía cô gái ăn mặc có phần bại lộ kia, cô gái này nói là ăn mặc thiếu vãi nhưng chỗ cần che đều che hết những phần nàng lộ ra khiến người ta muốn phun máu mũi. Tóc dài như thác nước, thân người khỏi chê vào đâu, ngực tấn công mông phòng thủ, cái miệng nhỏ nhắn, đôi mắt hút hồn, nàng nhìn khác gì một yêu nữ cả( Nữ yêu tinh xinh đẹp.)
Hương Hương nhìn nàng kia lạnh nhạt nói ra:
" Thiên Hoa Tông các ngươi tới rồi sao, không biết trong 100 năm này bên trong Thiên Hoa Tông có thiên tài nào xuất hiện không? Nếu không có thì lần này các ngươi lại xếp cuối nữa rồi, gần ngàn năm này Thiên Hoa Tông các ngươi luôn là đệ nhất đếm ngược làm cho ta cũng cảm thấy cao hứng."
Trương Tam Thiếu có ngốc lúc này cũng ngửi thấy mùi vị thuốc nổ rồi, hắn cảm thấy không lành khi ở đây, hắn đang muốn lui lại tránh xa chốn thị phi này thì lại không biết có một thằng cô hồn nào lại lớn tiếng gọi hắn lại.
" Người là kẻ nào mà lại dám chạm tay vào nàng ấy, ngươi muốn chết sao? "
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...