Sau khi hấp thụ tất cả quả cầu sinh mệnh quá trình tiến lên cấp 3 sinh mệnh thể được 2%, lên cấp 3 cần năng lượng gấp 100 lần lên cấp 2, nghĩ tới số lượng cần phải giết mà Xuân Đức cũng cảm thấy sống lưng lạnh lẽo.
Hơn 4 tỷ sinh mệnh chỉ có thể giúp hắn đột phá cấp 2 cùng 2% lên cấp 3, vậy sau này số lượng người chết phải là bao nhiêu mới đủ, tự dưng Xuân Đức cảm thấy kế hoạch của mình không theo kịp biến hóa rồi, với đẳng cấp của tinh vực ngoại vi như ở đây cường giả không có mấy, giết bọn chúng hấp thụ cũng không được bao nhiêu.
Xuân Đức thở dài tự lầm bầm nói:
" Kiểu này không xong rồi, phải tính toán xin tí huyết từ tiên vực, ma vực, yêu vực bằng không ở cái địa phương chim không thèm ị này có giết tất cả sinh linh chắc mới đủ lên cấp 3 quá. Càng về sau tiến độ phát triển ngày càng chậm chạp, thảo nào ngày trước tên kia nói càng về sau đường đi càng hẹp, càng đi càng nãn là vậy"
" Tính toán sơ sơ một chút thì cấp 2 sinh mệnh thể đặc biệt của ta chiến lực cũng chỉ tương đương với một tên Bất Diệt Cảnh đỉnh cao nếu không phải có thêm các kỹ năng cùng dung hợp chí bảo thì một tên Tinh Quân Canh cũng đánh không lại. Thật là đau đầu à nha, thôi được rồi bây giờ cứ tạm đã việc sau này rồi tính giờ xem tổng hợp các hạng năng lực xem sao. "
Ngay sau đó một bảng thông tin giản lược đánh giá thực lực của hắn hiện ra.
꧁༺༒ Cơ thể cấp 2 sinh mệnh cấp cao đặc biệt ༒༻꧂
Chiến lực đánh giá tốt: 40 triệu lực chiến.
꧁༺༒ Tổng hợp các kỹ năng cùng lĩnh ngộ nhận được ༒༻꧂
Chiến lực đánh giá trung bình: 12 triệu chiến lực.
꧁༺༒ Trang bị ( Bao gồm trang bị dung hợp cùng trang bị bên ngoài) ༒༻꧂
Chiến lực đánh giá siêu việt: 38 triệu chiến lực( Cần được khai thác)
꧁༺༒ Kỹ xảo chiến đấu༒༻꧂
Chiến lực đánh giá yếu: 300 ngàn ( Cần được cải thiện)
꧁༺༒ Chiến lực khác ( Các kĩ năng thiên phú thôn phệ, cùng phân thân tạo): Lưu ý loại chiến lực này không gộp cùng chiến lực tổng ༒༻꧂
Chiến lực đánh giá xuất sắc: Phân thân trung cấp đánh giá xuất sắc, khôi lỗi cùng tử linh sinh vật đánh giá xuất sắc.
꧁༺༒ Tổng Chiến Lực Hiện Tại ༒༻꧂
90.300.000( Chín mươi triệu ba trăm ngàn)
Xuân Đức thỏa mãn gật đầu thầm nghĩ hơn mấy chục năm cố gắng cuối cùng cũng có chút kết quả, 90 triệu mới nằm ở cảnh giới Thần Quân Cảnh hậu kì còn chưa đạt tới Tinh Vương Cảnh, lần này có cơ duyên vô cùng lớn là kiên kia hỗn độn ma khí chí bảo bằng không cũng không có thành quả như bây giờ. Hắn dự đoán mấy trăm năm sau mà không có cơ duyên khác hay lên được cấp cao sinh mệnh thì hắn vẫn sẽ tạm dừng bước chân tại Thần Quân Cảnh hậu kì mà thôi.
Theo sách lược đặt ra lúc này là phát triển năng lực
--- Thôn phệ thiên phú: Hấp thu sinh mệnh và linh hồn kẻ đã chết chuyển hóa thành sức mạnh vĩnh viễn.
+ 0/25.000.000 Agi(Sự linh hoạt)
+ 0/20.000.000 Str(Sức khỏe tăng cường khả năng chịu đựng)
+ 0/20.000.000 Int ( Hồn lực)
Nếu có thể đủ tài nguyên cắn nuốt lấp đầy năng lực này thì hắn có thể tăng thêm khoảng 20 triệu chiến lực nhưng điều này là không thể rồi, vì muốn hấp thụ phải đánh chết địch nhân mạnh mẽ một chút chứ bây giờ dưới Bất Hủ Cảnh thì như muối bỏ biển, không biết mấy ngàn tên mới tăng được một điểm.
Còn về năng lực lĩnh ngộ thì khỏi nói rồi, hắn không có thiên phú mặt này, lĩnh ngộ mấy ngàn năm cũng không ra, chán gần chết, cóc thèm lĩnh ngộ nữa kiếm đường khác đi cho nhanh. Nếu đường khác không thông thì mới quay lại ném thử lĩnh ngộ.
Bỏ qua chuyện tu luyện hắn nghĩ tới cái gia đình hờ của mình, mấy chục năm không về rồi cũng nên về thăm nhà một cái, lúc trước hào hứng về lắm mà sắp về đến nơi hắn lại cảm thấy nhạt nhẽo dễ sợ.
Ngồi xuống tu luyện thanh tâm quyết mấy ngày..
....
Mấy ngày sau Xuân Đức đi ra khỏi không gian vong linh, xuất hiện bên trong chủ điện của Ác Ma Điện, vừa xuất hiện thì không khỏi kinh ngạc, chủ điện Ác Ma Điện mọi khi không có một bóng người nhưng hôm nay lại có mấy chục người đang ở đây.
Nhìn một lượt Xuân Đức cũng không thấy ai quen mặt cả, trong này hắn chỉ biết 4 người đó là Dương Vân Ly, Tuyết Anh, Tà Long cùng Đại Bạch mà thôi. Nhìn về Tuyết Anh hắn hỏi:
" Mấy con bé kia chạy đâu rồi, ta muốn về nhà một chuyến việc ở đây mấy người các ngươi tự xử nhé."
Tuyết Anh nghiêng đầu chỉ tay qua bên trái nói:
" Các nàng đi cùng tiểu Tuyết rồi, mà khi nào ngươi về."
Xuân Đức thấy đứng nói chuyện cũng kì nên kiếm một cái bàn ngồi cùng với một vị mỹ phụ đeo khăn che mặt. Tiện tay uống một hớp nước trà trên bàn xong rồi mới nói:
" Chuẩn bị kiếm mấy nha đầu kia đi về đây, về cái thế giới này mấy tháng rồi cũng nên về nhà xem một chút, ngươi có hứng đi cùng không?
Mọi người trong chủ điện thấy một màn này thì trợn tròn con mắt, ngước mắt mà nhìn hai người nói chuyện, bọn họ cảm thấy hai người này như đang đứng bên lề đường nói chuyện mà không phải chủ điện Ác Ma Điện.
" Vậy nơi này để ai quản? "--- Tuyết Anh hỏi.
Xuân Đức chỉ hai người bên cạnh nàng nói:
" Thì hai tên đó chứ còn ai nữa, để hai tên đó ở lại trông coi cái nơi rách nát này đi. "
Mọi người nơi đây khóe miệng co giật, cái nơi rách nát. Nơi này rách nát thì nơi nào mới không rách nát.
Tuyết Anh nghe vậy thì cười ngọt ngào nói:
" Tốt, ta đi cùng ngươi."
Cứ như vậy dưới con mắt ngơ ngác của mọi người, Tuyết Anh cùng Xuân Đức đi ra ngoài chủ điện, trước khi ra ngoài Xuân Đức còn quay lại nói:
" Các ngươi yên tâm ở nơi này trông coi đi, khi nào ta về có quà cho hai người các ngươi á. "
Ta Long nhịn không được hỏi:
" Khi nào các ngươi quay lại."
Xuân Đức lơ đễnh nói:
" Tùy hứng à, mà phải rồi ta còn để lại cho ngươi con dụt xui xẻo kia, hắn bị ta chế thành tử linh sinh vật rồi nếu bí thì lấy ra mà dùng tạm cũng được." Nói xong câu này thì thân ảnh hai người cũng đã biến mất, chỉ còn tiếng nói vọng lại.
Lúc này trong chủ điện tất cả mọi người đều nhìn về Tà Long, ánh mắt bọn họ như muốn hỏi " Người kia là ai."
Tà Long cười khổ nói:
" Người mà ta cùng các ngươi cũng không trêu vào được. Biết vậy là tốt rồi."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...