Nhưng cái gì thì cũng có giới hạn mà thôi, Tử Yên liên tục bị thương khiến cho phản ứng có nàng theo thời gian càng thêm trì độn, thấy tình huống của nàng thì 4 tên đang vây công nàng càng thêm tấn công mãnh liệt, mỗi chiêu mỗi thức đều là muốn lấy mạng Tử Yên.
Keng..rắc
Cuối cùng Tử Yên cũng không phản ứng kịp, một kiếm vô cùng âm độc của tên ban đầu đánh lén nàng đã đâm lên cơ thể Xuân Đức, tên này ý đồ muốn đâm xuyên qua tiểu linh thú rồi đâm trọng thương nàng luôn.
Như nhìn thấy thảm cảnh của Tử Yên bị một kiếm này đâm qua cơ thể tiểu linh thú rồi cũng đâm qua cơ thể nàng luôn, tên kia cười lên vô cùng dữ tợn, nhưng nụ cười hắn sớm đọng lại khi thanh kiếm của hắn đâm lên da thịt tiểu linh thú thì một chuyện kì lạ phát sinh.
Mũi kiếm đâm lên người tiểu linh thú phát ra tiếng "keng" như là kim loại va chạm, sau đó một chuyện không thể tưởng tượng nổi là thanh kiếm hắn đang cầm trên tay lập tức gãy thành vài đoạn, còn tiểu linh thú vẫn bình yên vô sự, Tử Yên cũng chỉ bị đẩy lùi ra xa xa một chút mà thôi.
Việc này làm cả mấy người đều thất thần, không thể tin được,trong lúc mọi người đều đang ngẩn người ra thì một cánh tay lớn của Thiên Dụt Đằng giống như xúc tu của những con quái vật biển khổng lồ, vô thanh vô tức phía sau đánh lén Tử Yên.
Sau đó rậm rạp quỷ dị huyết sắc thụ đằng đem Tử Yên chặt chẽ trói buộc thành một cái kén. Trong lúc nhất thời Tử Yên có chút hoảng hốt, nàng cố gắng thoát ra nhưng mọi thứ đều là vô ích. Trong bóng tối tuyệt vọng nàng nghe được hai âm thanh non nớt vang lên:
" Ba ba biết được hai chúng ta có thể nói chuyện thì vui không nhỉ "
" Chắc chắn rất vui ba ba luôn rất cô độc, Hồng Hồng luôn muốn nói chuyện cũng ba ba nhưng lại không thể bây giờ thì Hồng Hồng đã có thể nói chuyện được rồi"---một âm thanh vang lên ngay sau đó.
Tiếp theo đó nàng nhìn thấy từ trong cơ thể của Xuân Đức thoát ra hai tiểu nhân hư ảo một tiểu nam hài và một tiểu nữ hài, nam hài mặc áo vàng, còn nữ hài mặc áo đỏ, bên trong hai tiểu nhân này lần lượt là một chiếc đai lưng đang phát kim quang và một chiếc dây chuyền thì phát ra huyết sắc quang mang.
" Hồng hồng chúng ta đang bị thứ gì đó giam cầm nè, làm sao bây giờ "-- Tiểu nữ hài hỏi tiểu nam hài.
" Phong Phong cũng không biết làm sao cả, Phong Phong và Hồng Hồng đều không biết tấn công vậy phải làm sao bây giờ. Ý không phải nơi đây còn có một đại tỷ sao, chúng ta có thể hỏi tỷ ấy mà? "-- Tiểu nam chỉ một ngón tay về phía Tử Yên rồi quay qua tiểu nữ hài nói.
" Ngốc, Phong Phong không thấy vị tỷ tỷ này cũng bị vây ở nơi này sao, chắc chắn tỷ ấy không biết cách thoát ra rồi, theo Hông Hồng thì hai chúng ta tạm thời bảo vệ ba ba, đợi khi ba ba tỉnh lại thì chỉ cần dùng một móng vuốt là cái thứ đang giam cầm chúng ta tiêu tùng ngay lập tức"--- Tiểu nữ hài ngay lập tức không đồng ý, tự mình nói lên ý kiến.
Tiểu nam hài vỗ tay nói:
" Hồng hồng thật thông minh, vậy mà Phong Phong không nghĩ ra."
Sau đó hai tiểu nhân nhân lại một lần nữa tiến nhập vào trong cơ thể Xuân Đức, khi hai tiểu nhân vừa tiến nhập vào trong Xuân Đức thì một luồng huyết quang cùng kim quang ngay lập tức phóng ra bao trùm lấy cả Tử Yên và Xuân Đức bên trong.
Khi luồng năng lượng huyết quang và kim quang này tiếp xúc với dây leo của Thiên Dụt Đằng thì những cái dây leo kia ngay lập tức bị rút khô sau đó như đống mạt cưa rơi lả tả trên mặt đất, Tử Yên lại một lần nữa xuất hiện trước mắt mọi người.
Kim quang và huyết quang đang bao trùm cơ thể nàng có thể nói là vô cùng chói mắt, khi nàng xuất hiện ngay lập tức thu hút tất cả mọi ánh mắt nhìn về. 4 tên khi trước vừa vây công Tử Yên đang cười âm hiểm khi thấy nàng có thể thoát ra khỏi Thiên Dụt Đằng thì không khỏi há hốc miệng ra.
Còn kẻ trong cuộc là Tử Yên lúc này đang ngốc ngốc đứng nơi đó, nàng có chút không kịp phản ứng với một đống việc vừa xảy ra. Từ lúc bị Thiên Dụt Đằng đánh lén khiến nàng tuyệt vọng tới bây giờ cũng chỉ mới qua một chút thời gian, có khi còn chưa tới 10 hô hấp nữa.
Nhìn Xuân Đức đang bình yên nằm trong lòng mình hai mắt nhắm nghiền, cả cơ thể đang phát ra trận trận kim quang cùng huyết quang mà lòng nàng bối rối không thôi. Nàng cũng là lần đầu tiên thấy bảo vật có linh trí cao tới như vậy, có thể cùng nhau giao tiếp qua nói chuyện, lại còn có năng lực thủ hộ nghịch thiên như thế này, ngay cả Thiên Dụt Đằng đã có năng lực sánh ngang với Bất Diệt Cảnh tứ trọng viên mãn mà cũng không thể đối kháng được hai luồng quang mang phát ra từ hai bảo vật kia tỏa ra.
" Cẩn thận, Tử Yên tỷ "
Trong khi nàng loạn cào cào với đống suy nghĩ của mình thì một âm thanh lo lắng vang lên, Tử Yên ngay lập tức giật mình tỉnh lại, khi nàng vừa mới tỉnh lại thì đã thấy 4 tên trước kia đã ở rất gần nàng, cả 4 người đều đang chém thẳng về phía nàng, biết có tránh cũng không kịp Tử Yên một tay ôm Xuân Đức một tay còn lại dơ kiếm lên ngạnh kháng công kích của 4 người.
Tất cả mọi người ở đây đều cho rằng Tử Yên lần này không chết cũng bị trọng thương nhưng cái suy nghĩ đó ngay lập tức thay thế bằng sự kinh ngạc, nói đúng hơn là kinh sợ. 4 thanh kiếm với toàn bộ lực lượng của 4 tên Bất Diệt Cảnh tam trọng viên mãn khi đánh lên cái kim quang cùng huyết quang đang bao bên ngoài Tử yên vậy mà không gây nên một chút tác dụng nào.
4 thanh kiếm kia sau khi tiếp xúc với kim quang cùng huyết quang ngay lập tức bị ăn mòn thành một bãi chất lỏng. Nhìn thấy như vậy một màn 4 tên đều thất thanh la lên một câu:
" Cái quỷ gì, chuyện đó không thể nào "
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...