Âm thanh này vang lên thì từ một nơi ở giữa căn thạch thất thân ảnh của đám người Xuân Đức lại một lần nữa hiện ra.
Khi hai bên nhìn thấy nhau thì đám hắc y nhân không khỏi một hồi ngây người, có kẻ ẩn nấp ngay bên cạnh mình mà lại không hề hay biết, việc này chứng tỏ đối phương ẩn nấp rất cao minh. Nhưng khi bọn họ quan sát 6 người trước mắt thì thấy tu vi của 6 người cũng không cao, đều có tu vi ngang với bọn họ mà thôi. Còn con tiểu linh thú hai đang ở trên vai của thiếu phụ thì bị mọi người tự động bỏ qua.
Nhìn 6 người thiên Thu Thánh Địa một tên hắc bào nhân lên tiếng:
" Chỉ bằng sau 6 tên rác rưởi mới bước vào Bất Diệt Cảnh nhị trọng mà thôi, các ngươi mà cũng muốn giết chúng ta, ta xem các ngươi bế quan lâu quá nên óc vào nước rồi. Không trốn một bên chơi lại còn dám ra mặt, đã vậy thì chết đi".
Vừa dứt lời tên này đã như quỷ ảnh nhanh đến kinh người, cơ thể phân thành ba, một tên đánh chính diện, hai kẻ còn lại vòng ra phía sau đánh lén 6 người.
Thấy cảnh này 6 người sắc mặt đại biến, tất cả 6 người đều ngay lập tức lấy ra bản mệnh vũ khí, làm ra phòng ngự nhìn về phía ba thân ảnh kia vô cùng kiêng kỵ. Nhưng hình như bọn họ quên mất con đại boss cũng kẻ đáng sợ nhất đang ngay bên cạnh bọn họ mà không phải là cái con gà đang như con thiêu thân lao lại đây.
Khi mọi người đang đề phòng ba thân ảnh đang lại đây thì bất ngờ một thân ảnh xuất hiện ngay bên cạnh bọn họ, khi thân ảnh này vừa xuất hiện thì đã cười lên, nhe ra hàm răng chỉ còn vài cái của mình.
Cũng lúc này ba quỷ ảnh kia lập tức tan biến, 6 người đồng loạt thất kinh, khi bọn họ phát hiện ra lão giả đang ở bên cạnh cười lạnh lùng thì càng hoảng sợ hơn. Nhưng làm gì cũng là quá muộn trên tay lão giả xuất hiện một thanh đoản kiếm có hắc mang lập lòe đâm thẳng tới trái tim của thiếu phụ.
Trong lúc nhất thời, thiếu phụ chỉ có thể gia trì cho bản thân một phòng hộ tráo mà thôi, nhưng cái này căn bản không có tác dụng gì, thanh đoản kiếm trực tiếp xuyên qua phòng hộ của thiếu phụ mà đâm thẳng tới trái tim.
Lão già hắc y thấy vậy thì càng nhe răng ra mà cười, nhưng nụ cười của lão lập tức cứng ngắc, thanh đoản kiếm cũng không đâm thiếu phụ mà chỉ xuyên qua vài lớp quần áo chọc thủng da thịt của nàng một chút mà thôi,
Tất cả mọi người trong thạch thất đều kì quái lão giả kia làm sao vậy, tự dưng lại dừng công kích. Nhưng tiếp theo đó một màn làm mọi người tim gan cật mề gì đó đều co lại, ngừng hoạt động vài giây.
Cơ thể đang duy trì tư thế đâm đoản kiếm vào ngực thiếu phụ của lão giả lúc này đổ sụp xuống đất biến thành một đống thịt bị cắt ngay ngắn thành từng miếng hình vuông bằng đầu ngón tay, cả quần áo cũng vậy.
Xuân Đức lúc này đang đứng trên đầu của thiếu phụ nhìn về mấy tên hắc y nhân đạo:
" Tiếp tục tiến lên, ta xem các ngươi những kẻ tự cho mình là thần, là thánh, là bố đời thiên hạ này lợi hại tới mức nào ".
Âm thanh vừa vang lên thì 6 người Thiên Thu Thánh Địa lập tức bừng tỉnh hiểu rõ việc gì đang xảy ra, tại trong lúc nhất thời bị nguy cơ sinh tử đe dọa bọn họ quên mất người chủ nhân mà bọn họ mới nhận này mới là kẻ nắm giữ quyền sinh, quyền sát ở đây. Cứ nhìn vào cái đống thịt bị cắt gọt thành từng miếng bằng nhau dưới chân là hiểu.
Cảm thấy nguy hiểm mãnh liệt toát ra từ Xuân Đức, đám lão hồ ly này không cần bàn bạc gì cả mà cùng một lúc lấy ra bản mệnh vũ khí tiến lên đánh thẳng về phía Xuân Đức và 6 người.
Tuy không màu mè hoa mỹ gì nhưng áp lực từ mấy chục tên Bất Diệt Cảnh cũng đủ giết chết bất cứ kẻ nào có tu vi dưới Bất Diệt Cảnh, đến cả 6 tên người hầu của Xuân Đức cũng bị áp lực này khiến cho khuôn mặt trắng xám, cắt không ra giọt máu.
Hai mươi luồng hắc mang từ trong tay đám người này cực nhanh đánh thẳng tới Xuân Đức, Xuân Đức thấy vậy cũng không thèm né luôn, cứ để cho những luồng hắc mang này bắn thẳng vào cơ thể, không có kinh thiên động địa tiếng động gì sảy ra cả.
Tất cả hắc mang bắn vào cơ thể Xuân Đức đều biến mất không còn tăm hơi, như đá chìm xuống biển, căn bản là chả có tác dụng quái gì cả. Xuân Đức nhìn 20 tên vẫn đang tiếp tục công kích tới hắn thì từ trong miệng một luồng năng lượng màu đen to lớn phóng ra.
Xoẹt...xoẹt...xoẹt
Ngay lập tức, một đám hắc y đang như trâu húc mã lao về phía hắn bị luồng năng lượng màu đen kia cắt ngang qua thân thể. Chết ngay lập tức, có vài tên số may tránh thoát thì ngay lập tức dừng lại quay đầu bỏ chạy ra ngoài.
Xuân Đức thấy vậy thì nhắm một mắt xem thường, từ trong miệng hắn lại phóng ra một luồng hắc mang còn mạnh hơn vài chục lần so với ban đầu, bắn nhanh về phía mấy tên đang bỏ chạy.
Lần này có vẻ Xuân Đức hơi quá đà nên khi mấy tên kia bị dính đòn công kích này từ Xuân Đức ngay lập tức bốc hơi không còn cặn bả, luồng năng lượng khủng bố kia còn xuyên qua cả cấm chế khắp nơi trên ngọn núi, tàn phá bừa bãi mọi thứ trên đường đi, cho đến khi xuyên qua vài chục tòa sơn phong phá hoại mọi thứ trên đường đi thì nó mới cạn kiệt năng lượng mà tan biến.
Nhìn thấy cảnh tượng như ngày tận thế này thì 6 tên Thiên Thu Thánh Địa chỉ có thể ngây ngốc mà nhìn, không thể nói được lời nào. Bọn họ thật sự sốc nặng, nhưng bảo vệ trận pháp, cấm chế mà bọn họ tự tin là khó ai có thể phá giải thì chỉ bị nhất kích tiêu diệt, à không nhất kích tiêu diệt gần như toàn bộ mới phải.
Bây giờ trước gian thạch thất không còn một cái gì cả, mấy bộ xương trước kia và lão giả trông coi nơi này cũng đã biến mất không thấy đâu, có thể là khi trước bị đòn đánh của Xuân Đức tiễn đưa về với người thân nơi suối vàng rồi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...