Ở trong không gian huấn luyện bây giờ 13 người và 5 con rồng đang chia thành hai phe đánh nhau túi bụi, sau một thời gian dài tiếp xúc với hắc diễm thì bọn họ bây giờ đã không còn ảnh hưởng rồi.
Ngồi trên mặt đất Hắc Tinh thở hồng hộc như trâu đạo:
" Không đánh nữa, tiếp tục như vậy thì chúng ta hoàn toàn là chịu ngược, các ngươi quá ăn gian rồi, tại sao bên ta chỉ có 3 người và Long nhất thôi, bên các ngươi lại có 10 người và bốn tên to con kia, cái này quá không công bình".
Thanh Mai ngồi bên cạnh Hắc Tinh cũng lớn tiếng lên án đám người Thanh Trúc:
" Hắc Tinh nói đúng quá, tỷ tỷ và mọi người ăn gian, cái này là lấy nhiều khi dễ ít, lúc đầu không phải là chia đều mỗi bên một nửa nhân thủ sao?, làm sao bây giờ lại là 14 đánh 4".
Hàn Tuyết Vi không cho là đúng phủ nhận đạo:
" Làm sao lại không công bằng, 3 người bọn muội có thể đánh ngang tay với 10 người chúng ta, con Long nhất có thể áp chế được Long Nhị, Long Tam,Long Tứ, Long Ngũ, ta thấy thế này mới là công bằng ".
"Không công bằng"- Thanh Mai cãi lại.
" Công bằng"- Tuyết Vi cũng không vừa, ngay lập tức hét lên Thanh Mại.
Hai người như hai tiểu hài tử gân cổ lên mà cãi cho bằng được. Đang lúc này thì một âm thanh mang theo vẻ mệt mỏi truyền tới:
" Các ngươi có vẻ đã rất tốt rồi nhỉ, không tệ, luyện tập vậy là tốt nhưng ta có một tin buồn và một tin rất buồn cho các ngươi, các ngươi muốn nghe tin nào trước.
Mọi người nghe vậy thì cảm thấy lành lạnh sống lưng, Thanh Mai nhanh miệng đạo:
" Lão đại sao lại nhiều tin buồn vậy? người cứ nói đi tin nào cũng được, mà có phải hay không sâu lười bị người ta đánh cho đang nằm giường?"
Tuyết Anh lắc đầu đạo
" Không, tên kia bây giờ còn đang phởn bên trong không gian riêng của hắn kìa. Để ta nói cho các ngươi biết tin buồn đầu tiên, tin buồn đầu tiên là không gian này có chút sai sót nên mỗi lần chết đi rồi phục sinh ảnh hưởng của hắc diễm sẽ có tác dụng gấp 3 lần. Còn tin thứ hai là mục tiêu sát hạch không còn mức độ khó và dễ, chỉ còn hai hạng mục là Luyện Ngục và Ác Mộng, bây giờ các ngươi chon hang mục nào đầu tiên để luyện tập".
Mọi người nghe vậy thì khóe miệng co giật, cái này đúng là tin cực kì không tốt, hắc diễm này mãi qua mấy canh giờ mới có thể thích ứng, nếu nó mạnh lên gấp 3 thì sẽ ra sao? hay 300 lần thì sẽ ra sao?, mà nghe tới luyện tập chỉ còn độ khó luyện ngục và ác mộng thì ai cũng liên tưởng tới cái kết cục bi thảm tiếp theo sẽ diễn ra với mọi người rồi.
Thanh Trúc có chút yếu ớt hỏi:
" chúng ta có được dùng thánh khí không lão đại".
Tuyết Anh mỉm cười như thiên thần đạo:
" Có, các ngươi dùng thì kẻ mà các ngươi thí luyện cũng có, mà ta bật mí cho các ngươi một chuyện, nếu chọn Ác Mộng chỉ cần đối phó một người, còn nếu là Luyện Ngục thì sẽ phải đối phó với 3 người, các ngươi tự suy nghĩ à".
Cả đám nhìn nhau một chút, trao đổi một chút cảm thấy đối phó 1 vẫn dễ hơn so với 3 nên mọi người cùng đạo:
" Lão đại chúng ta chọn Ác Mộng luyện tập".
Tuyết Anh nhoẻn miệng cười duyên đạo:
" Sẽ không hối hận chứ, các ngươi có cần suy nghĩ thêm không?".
Mọi người lại nhìn nhau một cái, sau đó tất cả đều đồng thanh đạo:
" Không ".
" Vậy thì tốt, mục tiêu là tiêu diệt kẻ sắp xuất hiện, sau 10s thì kẻ đó sẽ xuất hiện ở khu trung tâm có trái tim pha lê màu đỏ kia. Do các ngươi chọn Ác Mộng cấp độ nên diện tích nơi đây sẽ lớn hơn gấp 10 lần để các ngươi có thể chạy trốn,địa hình sẽ là rừng rậm cũng thuận lợi cho các ngươi, chúc mọi người may mắn"- Tuyết Anh càng nói về sau thì nụ cười của nàng càng rạng rỡ.
Uỳnh....Ầm...Ầm
Tuyết Anh vừa dứt lời thì từ nơi nàng nói trước kia có một thân ảnh từ trên trời giáng xuống ở khu vực mà trước kia nàng nói.
Cả người kẻ mới xuất hiện mặc một bộ đồ đỏ như máu, sát khí xung quanh kẻ kia cũng sệt sệt như huyết dịch, đôi mắt màu tím lập lòe trông kinh dị vô cùng, đôi cánh ác dụt to lớn phía sau nhìn giống cánh dơi bên trên có lôi điện và hắc khí lưu chuyển, mặt đất xung quanh một dặm trực tiếp biến thành vùng đất chết. Khí tức mãnh liệt như sóng thần đánh úp vào đám người Thanh Trúc khiến cho cả đám phải liên tục thối lui, đến cả ngũ long cũng vậy.
Thấy vậy mọi người cùng nhau hét toáng lên:
" Lão đại cái này có hay không sai lầm, đây là quái vật gì à".
Một âm thanh trong không gian phiêu đãng vang lên:
" Đó không phải là quái vật mà là người rất quen với các ngươi Xuân Đức, đây là lúc trạng thái cuồng bạo khi hắn đau thương, các ngươi nhớ cẩn thận đấy. hì hì. Mà ai có can đảm thử dùng tình thương lên cảm hóa hắn xem coi có được không, biết đâu lại thành công".
Nghe vậy mọi người khóe miệng co giật liên hồi, sâu trong đôi mắt mọi người hiện lên sự sợ hãi, bọn họ tự nói với bản thân đây là lúc người đó điên cuồng. Bọn họ chưa từng thấy người ấy như thế này như bao giờ.
Long nhất thấy mọi người sợ hãi đến ngây ngốc thì đạo với mọi người:
" Năm huynh đệ chúng ta sẽ tiến lên kiềm chế, các ngươi tìm cơ hội công kích, bình thường kẻ đã cuồng bạo thì phòng ngự rất yếu".
Mọi người lấy lại tinh thần, gật đầu đồng ý, Long nhất và huynh đệ của gã trực tiếp lao lên, nhưng mới bay chưa được nữa đường thì đã nghe con quái vật kia kêu gào.
" Phải chết, tất cả phải chết, các ngươi cùng đi xuống bồi muội muội ta vui đùa".
Đang lao lên ngủ long bị âm thanh kia chấn trụ dừng lại giữa không trung, khi bọn họ còn chưa lấy lại tinh thần thì trên trời từng đoàn mưa tên màu đen như lưu tinh lao về phía bọn họ, cảm nhận được nguy hiểm ngũ long lập tức mở phòng hộ nhưng khi phòng hộ gặp mũi tên kia thì như không tồn tại, mũi tên trực tiếp bắn xuyên qua phòng hộ rồi lại trực tiếp đục trên người bọn họ một lỗ máu, ngay sau đó triệu triệu, tỷ tỷ mũi tên cắt gọt ngũ long, không qua 3 hô hấp thì còn đầy trời máu tươi và thịt vụn phiêu tán.
Những máu tươi và thịt vụn kia cũng không tồn tại lâu thì lập tức biến mất không còn tung tích. Ngay sau đó ở nơi hồi sinh cách xa nơi này đang có từng đạo ánh sáng không ngừng lóe lên.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...