Vũ Y sau khi giải quyết xong Tây Môn Khánh liền nhìn qua chiến trường phụ cận, lúc này sáu tên cường giả thuộc Hắc Long bộ tộc cũng không có cùng với ba người Thanh Thanh, Điệp Vũ, Tuyết Kỳ đánh nhau mà hóa về hình dạng nhân loại đứng một bên quan sát.
Nhìn sáu người, biểu tình trên mặt của Vũ Y xuất hiện vẽ kỳ quái, nàng hỏi:
“ Làm sao? Mọi người không muốn bỏ chạy sao, nếu sáu người mà dốc sức bỏ chạy có khi sẽ có một người thoát đấy.”
Long Nhị lúc này nhìn Vũ Y cười khổ nói:
“ Các hạ sẽ để cho chúng ta bỏ chạy sao?”
Vũ Y nhún vai nói:
“ Đương nhiên là không rồi. Bây giờ mọi người là tự nguyện bị bắt hay là để ta phải ra tay.”
Vẫn là cười khổ, Long Nhị nói:
“ Chúng ta cũng không cừu không oán, các hạ sao phải làm khó mấy người chúng ta. Chi bằng như vậy, nếu các hạ chịu bỏ qua cho mấy người chúng ta, bọn ta sẽ đưa cho các hạ một món bảo vật.”
Lắc lắc đầu, Vũ Y nhếch môi lên khẽ cười, nụ cười của nàng lúc này nhìn rất tà ác:
“ Làm sao lại nói là không liên quan? Làm sao lại nói là không cừu không oán? Các ngươi thấy được ta bắt đi Tây Môn Khánh tất nhiên phải diệt trừ, hơn nữa các ngươi còn đã thương người của ta. Mà thôi nói nhảm nhiều quá, bây giờ các ngươi là tự nguyện hay muốn làm sao?”
Vừa nói xong thì sắc mặt của Vũ Y liền thay đổi 180 độ, ánh mắt nàng như hai lưỡi dao sắc bén cứa vào tim mỗi người, nàng nhìn tới ai thì người đó liền cảm thấy khí lạnh chạy từ chân dọc theo sống lưng cho tới đến óc.
Sáu tên cường giả Hắc Long bộ tộc không tự chủ được nuốt nuốt nước miếng. Trên mặt cả đám xuất hiện vẻ giãy giụa, tất cả mọi người đều nhìn về phía Long Nhị,hiển nhiên Long Nhất chết đi, Long Nhị là người nắm quyền.
Long Nhị suy tính một chút liền cảm thấy quy hàng vẫn là tốt hơn phản kháng, một khi phản kháng lấy thực lực hiện tại của hắn cùng mọi người thì hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Ít ra quy hàng sẽ không phải chết, còn sống so với cái gì đều trọng yếu.
Hắn cắn răng nói:
“ Được, bọn ta chọn cái đầu tiên.”
Vũ Y nhìn cái biểu tình kia của hắn thì xùy cười nói:
“ Không cần phải làm cái bộ dạng giống như chết cha chết mẹ như vậy, ta cũng sẽ không làm gì các ngươi. Mà đúng rồi các ngươi vào trong không gian cả ta sẽ gặp lại người quen củ đấy.”
Sáu người hai mặt nhìn nhau, không rõ trong miệng Vũ Y người quen cũ lại là ai.
Cũng lười giải thích cho mấy người này, Vũ Y trực tiếp sử dụng hồn lực bao lấy sáu người, đồng thời thu vào bên trong Thiên Địa Nhẫn. Sáu người cũng không có làm ra cử động phản kháng nên chớp mắt một cái liền bị hút vào bên trong không gian Thiên Địa Nhẫn.
Làm xong mấy việc này Vũ Y ngay lập tức muốn rời đi, có điều nàng chỉ vừa nhìn cùng với mấy người Thanh Thanh, Tuyết Kỳ, Điệp Vũ đi chưa được bao xa liền đã bị một người xa lạ từ bên trong hư không đi ra ngăn lại.
Người kia là một lão thái bà, tay chống quải trượng, trên đầu thì đã không còn nhìn thấy dấu hiệu của tóc, toàn thân bà ta gầy tong teo nhìn giống sắp xuống mồ đến nơi. Người thì gây tong teo vậy mà lại mặc trên người một bộ đồ màu xám rộng thùng thình nhìn chẳng giống ai.
Lão thái bà này vừa xuất hiện thì liền đã âm trầm quát:
“ Các ngươi muốn đi đâu, tất cả đều lưu lại cho ta.”
Lão thái bà này vừa hiện thân, tiếp sau đó lại có một loạt ba động không gian ở phụ cận, sau đó không ít người bắt đầu từ bên trong hư không đi ra, nhìn qua thấy có không dưới 20 người.
Nhưng chưa dừng lại đó, ở phụ cận phiến hải vực này cứ một lúc lại xuất hiện ba động không gian, sau một lúc lại có người hiện thân đi ra. Nhân số từ từ gia tăng, mỗi lúc một đông, thoáng cái nơi đây vậy mà có đến hơn 100 người.
Mỗi người đều có tu vị không thấp, ít nhất cũng có chiến lực Tinh Vương Tiên Cảnh tám tầng, cao nhất là Bán Bộ Hằng Vương Tiên Cảnh giai đoạn ba.
Nhìn thấy những người này xuất hiện, Vũ Y cũng không sợ ngược lại còn lấy làm mừng, dù sao tới nơi này nàng một là chiếm đoạt Huyết Sắc Minh Lâu, hai là bắt một ít tu sĩ có tu vi cường đại.
“ Một đám kiến hôi, vậy mà cũng dám đi ra. Cũng được, đỡ mất công ta phải đi tìm các ngươi.”
Vũ Y vừa nói vừa tán ra linh áp của Hằng Vương Tiên Cảnh, một loại áp lực linh hồn kinh khủng tản mạn đi ra, bị linh áp này bao trùm đám tu sĩ vừa mới xuất hiện nơi đây đến ngóc đầu lên còn khó chứ đừng nói tới cái gì đánh nhau.
Duy chỉ có bà lão tay cầm quải trượng là vẫn có thể nói chuyện, có điều khi bà ta cảm nhận được khí tức trên người Vũ Y thì hai mắt trợn trừng, một bộ dạng không dám tin, cả người bà ta lúc này run rẩy kịch liệt. Miệng bà ta liên tục khép mở nhưng mãi mà không nói thành câu, sắc mặt bà ta trong nháy mắt xám như tro tàn.
Vũ Y nhìn thấy những người này một bộ dạng tuyệt vọng thì mỉm cười, nàng cũng đã dự đoán trước được tình huống này, lúc trước ba người Thanh Thanh, Điệp Vũ, Tuyết Kỳ đều triển lộ đi ra thực lực chỉ có Tinh Vương Tiên Cảnh cửu tầng mà thôi. Riêng nàng thì giả trang thành một tên Bán Bộ Hằng Vương Tiên Cảnh giai đoạn 2.
Đã vậy lúc trước thi triển ra “Thiên Xích Bích Huyết Ma Bia” nàng còn biểu hiện ra cố sức, chống đỡ hết sức, mục đích cũng chỉ là dụ ra đám người đang quan sát tình thế nơi này. Quả nhiên đám người này liền chúng chiêu.
Vũ Y nhìn qua Tuyết Kỳ ra hiệu một cái, Tuyết Kỳ lập tức lấy ra hơn một trăm đầu Huyết Hồn Trùng sau đó ném đi, hơn 100 đầu Huyết Hồn Trùng kia hóa thành một vệt sáng sau đó phân ra hướng tới từng tên đầu từng tên mà lao đến.
Đám tu sĩ nơi này thấy vậy thì sắc mặt đại biến, trên mặt người nào người nấy đều lộ ra thần sắc sợ hãi. Nhưng dưới linh áp của Vũ Y bao trùm, cả đám chỉ có thể trơ mắt ếch ra mà nhìn mấy con trùng béo tròn nhung nhúc kia chui vào bên trong mũi sau đó chui lên đầu.
Về phần bà lão tuy có khả năng phản kháng nhưng lại không dám phản kháng, cũng để mặc cho thứ trùng màu đỏ không biết tên kia chui vào bên trong đầu mình. Nhưng trong số những người ở đây cũng có một ít người thà chết chứ không nguyện làm nô bộc cho người, trong hơn trăm người có 4 người như vậy, khi Huyết Hồn Trùng vừa chỉ mới đi vào bên trong thân thể bốn người này thì liền bị bốn người kia sử dụng linh hồn lực diệt sát.
Huyết Hồn Trùng có phòng ngự vật lý rất mạnh nhưng về mặt linh hồn lại không cao lắm nên rất dễ bị giết, trừ khi chui vào bên trong đầu của tu sĩ, có nguồn bổ sung linh hồn thì nó mới không sợ công kích linh hồn, trừ khi tu sĩ kia chết thì nó mới có thể chết.
“ Phúc phúc phúc phúc”
Cũng không phải đợi Vũ Y phân phó, ngay khi bốn tên không biết điều kia dám phản kháng giết chết Huyết Hồn Trùng thì Tuyết Kỳ liên trực tiếp ra tay.
Mỗi người mỗi chiêu, mỗi một chiêu đều đánh xuyên lồng ngực của đối phương, đánh nát trái tim từng người. Linh hồn của bốn người đều bị một rút đi. Trong chớp mắt liền chết đến không để chết thêm.
Một màn tàn nhẫn như vậy đập vào mắt từng người tu sĩ nơi này, khiến cho đáy lòng mọi người cảm thấy lạnh ngắt, cả đám lúc này đều trầm mặc cúi đầu, không ai dám nói cái gì.
Tiếp sau đó Vũ Y sử dụng linh hồn lực bao lấy những người này, tiếp đó thu vào bên trong Thiên Địa-Nhẫn, lần này đám tu sĩ kia đều học ngoan, cũng không có kẻ nào còn dám phản kháng nữa.
Lam xong mọi việc, Điệp Vũ lúc này hỏi:
“ Tiểu thư, tiếp theo chúng ta nên làm gì?”
Vũ Y suy tư một chút liền nói:
“ Giăng lưới bắt chim, ở phụ cận bày ra đại trận nhìn xem có con mồi nào không, ta cũng không tin đuổi giết Tây Môn Khánh chỉ có vài người như vậy.”
Những người khác đồng thời gật đầu, đều cảm thấy lời này có lý, dù sao lúc này cũng là một cơ hội để bắt người, bỏ lỡ mà nói rất uổng.
Tiếp đó Vũ Y gọi ra một nhóm mấy trăm ngươi những người này đều là người có kinh nghiệm về trận đạo, có được tài nguyên dồi dào bồi dưỡng những người này tiến bộ cũng rất nhanh.
Sau khi được Vũ Y gọi ra thì mấy trăm người nhanh chóng bày ra một cái cạm bẫy khổng lồ, đứng ở bên ngoài trận vậy mà lại có thể nhìn thấy trận chiến của lục long cùng Tây Môn Khánh lúc trước. Đôi bên đều đang chiến đấu vô cùng thảm liệt, cả hai đều là đèn cạn dầu vừa đúng lúc là cơ hội xuất thủ hợp lý nhất.
Sau khi đã giăng ra cạm bẫy đợi con mồi chui vào thì đám người Vũ Y một lần nữa quay về chiến hạm, sau đó ẩn nấp đi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...