Nghe được tiếng cười lớn của Tây Môn lão tổ, đám cường giả bên trong kết giới phòng ngự sắc mặt đều trở nên khó coi đến cực điểm.
Bây giờ ngay cả đại năng Hằng Vương Tiên Cảnh sơ kỳ chỉ cần thoát ly kết giới phòng ngự vừa đi đi ra ngoài liền bị ép cho trọng thương, vậy thì không cần nói đến đám lâu la còn chưa bước vào Hằng Vương Tiên Cảnh như bọn hắn rồi.
Huyết Dương Lôi bên trong đám người nhìn thấy tình cảnh mỗi lúc một tệ hơn thì có chút không giữ được bình tĩnh nhìn về phía mấy tên cường giả Hắc Long bộ tộc nói:
“ Không phải các ngươi đều tự nhận rằng bản thân là tài cao gan lớn, tu vi thông thiên triệt địa, muốn giết sạch cả Bắc Thân Châu sao? Vì sao bị lão già Tây Môn Khánh kia dùng một cái trận pháp liền trấn áp rồi.”
Lời này vừa ra, sắc mặt của mấy tên cường giả Hắc Long bộ tộc đều âm trầm như nước, một người lớn tiếng quát:
“ Câm miệng, bằng không trước tiên ta giết ngươi, sau đó lại phá trận đi ra ngoài giết chết con súc sinh kia.”
Huyết Dương Lôi thấy bản thân cũng chẳng sống được bao lâu, ngược lại cũng không sợ, hắn cười gằn nói:
“ Người có thể giết chết ta điều đó ta không phủ nhận nhưng ngươi có thể phá được trận này sao? Nếu không có tất cả mọi người đồng sức đồng lòng duy trì kết giới này thì các ngươi nghĩ bản thân có thể chống đỡ được sao? Đừng nói mấy chuyện không hiện thực đó làm ta tức cười.”
“ Ngươi..” Tên cường giả Hắc Long bộ tộc kia giận tím mặt nhưng khi hắn đang muốn ra tay giết chết Huyết Dương Lôi thì một đồng bạn bên cạnh hắn ngăn lại nói:
“ Tên nhân tộc đáng ghét này miệng tuy rất tiện nhưng hắn nói cũng không sai, muốn phá trận này gần như là không thể rồi, lúc này chỉ có thể so tiêu hao, bây giờ chúng ta chỉ có thể cầu mong tên kia chống đỡ không nổi trận pháp này, vì thế lúc này tất cả mọi người đều phải chung sức đồng lòng. Bằng không ai cũng đừng mong còn sống.”
Tất cả mọi người nghe vậy thì đều trầm mặc, trong lòng như có núi lớn đè nặng, tình huống lúc này có thể nói là bết bát đến cực điểm. Đánh thì đánh không được cùng đánh không lại mà chạy thì cũng chảy không thoát.
………
Thời chậm chạp qua đi.
Vốn đang ở mắt trận, nhắm mắt tu luyện,vừa hấp thu sinh nguyên từ bên trong Huyết Sắc Minh Lâu, vừa khống chế “ Huyết Sát Câu Xá Đại Trận”. Đột nhiên hai mắt của lão tổ Tây Môn gia tộc mở lớn. Trong mắt ngưng tụ hàn quang như thực chất.
“ Một đám chuột nhắt, có đến nhiều hơn nữa cũng chỉ là đồ ăn mà thôi, ta lại muốn nhìn xem là kẻ nào muốn phá không mà tới.”
Hai tay hắn bất ấn, từ bên trong “ Huyết Sát Câu Xá Đại Trận” mở ra một lỗ hổng, lỗ hổng vừa xuất hiện thì ngay lập tức không gian nơi đó liền trở nên nhộn nhạo, tiếp sau đó một cái chiến hạm to lớn từ từ đi ra.
Chiến hạm kia to lớn vô cùng, dài hàng dặm, bề rộng không biết bao nhiêu, toàn thân chiến hạm phát ra kim quang lóng lánh, nhìn xa xa giống như một tòa núi vàng di động vậy.
Đám cường giả nhân tộc đang đứng bên trong kết giới phòng ngự nhìn thấy chiến hạm này thì thần sắc vui mừng, có người lập tức la lên:
“ Có cứu viện, là Phi Không Hạm của Phong Thần Điện, lần này chúng ta được cứu rồi, Tây Môn Khánh lão bất tử kia nhất định sẽ chết không có chỗ chôn.”
Những người khác nghe hắn nói vậy thì đều là phụ họa nói theo:
“ Đúng vậy, lão già kia làm nhiều chuyện thất đức, đây nhất định là quả báo của hắn.”
“ Mọi người không cần lo, có người chấp chính của Phong Thần Điện nơi này thì lão già Tây Môn Khánh kia có mạnh đến đâu cũng phải ngoan ngoãn nghe lời.”
Đang ở bên trong đám người, Huyết Vận nghe mấy tên này nói như vậy thì trong lòng xem thường, đám ngu ngốc này còn tưởng lão giả Tây Môn gì kia còn sẽ sợ Phong Thần Điện sao, theo hắn xem ra lần này đám Phong Thần Điện gì đó có đến mà không có về rồi.
Quả nhiên. Lúc này từ bên trong chiến hạm màu vàng khổng lồ kia đi ra một đám đông người những người này tất cả đều mặc thanh sắc áo giáp, cầm đầu có sáu người, khí tức những người này cũng không mạnh lắm, cao nhất cũng chỉ có Bán Bộ Hăng Vương Tiên Cảnh mà thôi.
Có điều cũng không biết đám người này là bẩm sinh đã ngu hay là ở vị trí cao lâu rồi nên trí thông minh bị lão hóa.
Chỉ thấy tên có tu vị cao nhất Bán Bộ Hằng Vương Tiên Cảnh bước ra một bước, ánh mắt lạnh lùng nhìn Tây Môn lão tổ Tây Môn Khánh, lạnh giọng quát:
“ Thời gian thu được tin tức lão tổ Tây Môn gia tộc vì cầu trường sinh mà bỏ đi đạo tâm của bản thân sa vào ma đạo, phạm vào tội ác tày trời, làm nguy hại đến Phong Thần Vực, nguy hại đến nhân tộc. Không ngờ tin tức là thật, hôm nay bản chấp sứ ở đây, còn không nhanh bó tay chịu trói theo ta quay về Phong Thần Điện chờ đợi điện chủ tự mình xử lý.”
Huyết Vận đang ở bên trong phòng ngự kết giới nghe thấy những lời này thì lấy tay vỗ trán, hắn thở dài nói:
“ Xem ra người ngốc trên đời vẫn thực sự nhiều, hắn cho rằng có thể mang Phong Thần Điện ra dọa một tên sắp chết sao. Đầu hắn không phải toàn phân thôi chứ.”
Một tên cường giả Hắc Long bộ tộc vô tình nghe được lời này của Huyết Vận thì quay đầu nhìn sang hắn. Ngay khi hắn nhìn thấy Huyết Vận thì ánh mắt chợt lóe sáng, có điều rất nhanh hắn liền che giấu đi.
Hắn lúc này nhìn Huyết Vận mỉm cười nói:
“ Tiểu huynh đệ có thể nói cho ta biết ngươi đến từ đâu được hay không, trên người ngươi ta cảm thấy một loại mùi vị rất quen thuộc. Nếu tiểu huynh đệ chịu nói ra thì tí nữa gặp nguy hiểm ta có thể bảo vệ tiểu huynh đệ khỏi chết.”
Huyết Vận nghe hắn hỏi vậy thì thoáng kinh ngạc, sau đó thản nhiên cười nói:
“ Các ngươi còn không nắm chắc giữ được mạng sống thì nói gì đến giúp ta bảo mệnh, có điều cũng sắp chết tới nơi rồi, ta cũng chẳng có gì phải sợ mà không dám nói.
Ta đến từ thế lực mà 26 năm trước đây từng quấy nát Bắc Thần Châu này, nói vậy các ngươi hẳn biết rồi.”
Mấy người Hắc Long bộ tộc nghe hắn nói vậy thì cả đám lộ ra thần sắc nghi hoặc, bọn họ cũng không thuộc Phong Thần Vực, bọn họ thuộc một Vực khác cao cấp hơn nên cũng không rõ ràng việc nơi này lắm, có điều bọn họ cũng nghe qua việc kia nhưng ở thời gian ngắn nhất thời không nghĩ ra.
Chỉ có đám tu sĩ ở Bắc Thần Châu vừa nghe hắn nói đến cái thế lực kia thì lập tức cách xa hắn ra, cả đám ánh mắt đều nhất thời cảnh giác đứng lên.
Nhìn thấy phản ứng của mọi người, đám cường giả Hắc Long bộ tộc đều hiện vẻ kinh ngạc. Một người trong đó nhịn không được hỏi:
“ Các ngươi làm sao, hình như các ngươi rất sợ hắn.”
Một người ở gần đó nói:
“ Đại nhân, người hẳn từ vực khác tới nên không biết, tiểu tử này đến từ một cái thế lực tên gọi Ác Ma Điện, thế lực kia vô cùng tà ác, người đi ra từ thế lực kia đều chính là ác ma khát máu. Ngày trước có 6 nữ tử cũng đi ra từ cái thế lực kia, ở bên trong Trúc Mộng Lam Viên bắt giết gần như toàn bộ thiên tài của Phong Thần Vực.
Sau khi đi ra khỏi Trúc Mộng Lam Viên thì sáu nữ ma đầu kia đi tới Bắc Thần Châu nơi đây, tạo dựng thế lực, mãi sau 10 năm thì mới bị Phong Điện Điện phát hiện, tiếp đó sau nữ ma đầu kia liền bị mười 10 thế lực đỉnh cấp của Phong Thần Vực vây quét…”
Hắn còn chưa nói xong thì “ Vèo”, một vệt ánh sáng màu đỏ bắn thẳng tới đầu của hắn. Tên kia đang thao thao bất tuyệt bị tập kích bất ngờ thì sắc mặt lập tức trở nên trắng bệch.
Ở gần đó một tên cường giả Hắc Long bộ tộc khẽ đưa chặn lại vệt sáng.
“ Tranh”
Vệt sáng đỏ bị hắn nắm vào trong tay, phát ra âm thanh kim loại va chạm, hắn nhìn Huyết Vận mỉm cười nói:
“ Tiểu huynh đệ cần gì nóng giận như vậy, không nên chấp nhặt với một con sâu cái kiến làm gì.”
Huyết Vận biết đánh không lại đối phương nên chỉ hừ lạnh nói:
“ Kia là đại tỷ của ta không phải nữ ma đầu, là miệng tên này quá tiện.”
Tên cường giả Hắc Long bộ tộc nghe vậy thì nhìn qua tên vừa mới kể chuyện nhắc nhở:
“ Nghe chưa, miệng sạch sẽ một chút, tiếp tục nói.”
Tên cường giả nhân tộc kia bị Huyết Vận nhìn chằm chằm thì trên trán toát mồ hôi lạnh, hắn nuốt nuốt nước miếng nói:
“ Tiếp sau đó… Tiếp sau đó… Mấy nữ ma đầu kia… À không, là mấy vị tiên tử kia, mấy vị tiên tử kia triệu hồi ra rất rất nhiều hung thú dũng mãnh, trên dưới vạn cọn, cùng với đó là vô số cường giả cùng hơn mười siêu cấp đại phái kia chiến một trận.
Trận chiến đó cực kỳ thảm liệt, sau vị tiên tử kia thì chết 2, chỉ còn lại bốn người, gần vạn vương thú vương cấp đồng thời chết sạch không còn một con, cường giả đi theo mấy vị tiên tử không một người sống. Về phần mấy siêu cấp đại phái thì tổn thất thảm trọng, có 4 vị Hằng Vương Tinh Cảnh vẫn lạc, về phần cường giả phía dưới gần như toàn diệt.
Sau đó…. Sau đó….”
Hơi nhướng mày, tên cường giả Hắc Long bộ tộc hỏi:
“ Sau đó làm sao?”
Tên cường giả nhân tên kia lau lau mồ hôi nói:
“ Nghe đồn bốn vị tiên tử kia được được người cứu đi, nghe nói là có một cường giả sử dùng hình chiếu vượt giới vực mà tới.”
Nghe tới đây thì ánh mắt của mấy tên cường giả Hắc Long bộ tộc đều nhìn qua Huyết Vận nói:
“ Tiểu huynh đệ ngươi có thể gọi cường giả trong Ác Ma Điện của các ngươi tới không?”
Huyết Vận cười khổ nói:
“ Các ngươi nhìn, ta tư chất cặn bã, ở trong điện cũng là hạng tôm tép nhãi nhép mà thôi, cũng không có nhiều giá trị, các ngươi nghĩ rằng sẽ có cường giả vì ta mà tới sao?”
Ở bên cạnh hắn Tiêu Dật Phàm nói:
“ Vận huynh, giờ là thời điểm nào rồi, nếu có cách thì cứ dùng đi, biết đâu lại được.”
Mọi người cũng là nói:
“ Đúng vậy, cứ thử đi, biết đâu cường giả trong điện của Huyết Vận công tử sẽ tới. Như vậy chúng ta cũng sẽ liền có thể sống.”
“ Tuy chỉ một chút hy vọng nhưng là nên thử.”
Huyệt Vận dưới mọi người thúc dục thì cũng bất đắc dĩ nói:
“ Ta sẽ thử một lần nhưng mọi người cũng đừng mong đợi gì nhiều.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...