Mấy ngày tiếp theo Xuân Đức cũng không có đi đâu cả, mà ở nhà chuyển hóa năng lượng hắn thôn phệ mấy hôm trước. Vì để phòng ngừa mấy trường hợp bất ngờ xảy ra(nhiệm vụ bất ngờ) hắn lúc này rất cấp bách trong việc nâng cao chiến lực.
Do cũng chưa gặp đối thủ xứng tầm nên Xuân Đức cũng không biết bản thân bây giờ đã mạnh đến mức nào rồi, hắn chỉ biết bây giờ đại ma pháp sư, đại kiếm sư gì đó hắn một vã liền chết một đám.
Về phần đi học thì hắn nghĩ, thôi dẹp đi, già bạc đầu như hắn rồi còn đi học cái gì nữa. Nếu khi nào buồn chán không có việc gì làm thì có lẽ hắn sẽ lên lớp cho khuây khỏa, chứ bình thường ở nhà tu luyện vẫn là tốt hơn.
Trong mấy ngày này thì lại có thêm hai tên không may bị chết, vậy là hắn bây giờ được ở cái thế này thêm 1 năm 2 tháng. Đối với điều này Xuân Đức cảm thấy cực độ bất đắc dĩ nhưng mà hắn cũng hiểu ở cái thể giới này mà không có vũ lực thì chết đi cũng là điều bình thường.
Nhớ ngày đầu tiên hắn đến đây còn không phải vậy sao, nếu như ba tên kia không phải ba con gà mờ mà thay vào đó là một tên ma pháp sư chính thức thì hắn chết là cái chắc.
- --o0o---
Học Viện Pháp Thần.
Hệ Trị Liệu. Phòng học A1.
Từ khi bắt đầu nhập học thì hôm nay đã là ngày thứ 6 mà Xuân Đức không lên lớp. Lớp học trị liệu vẫn được tiến hành bình thường, hình như sự vắng mặt của hắn cũng không làm cho người nào chú ý. Dù sao cũng vừa mới bắt đầu nhập học, mọi người cũng không quen biết nhau. Đâu có ai rảnh mà chú ý đến một người không quen biết.
Quen biết Xuân Đức thì có mỗi Á Nhĩ Đặc. Nhưng tên kia lại bị phân đến một lớp khác, thành ra trong lớp mà hắn học chẳng ai biết hắn. Vậy là hắn cũng bị mọi người cho vào quên lãng luôn
…..
Nhưng ngày hôm nay lại là một ngày đặc biệt. Tiết học lý thuyết ngày hôm nay có một chút thay đổi nho nhỏ,giáo sư giảng dậy bị thay đổi. Nếu là người khác thì sẽ không sao nhưng người này lại chính là nữ giáo sư mà kiểm tra Xuân Đức tuyển sinh, vì vậy nàng ta rất có ấn tượng với hắn.
Vừa vào lớp, sau khi chào hỏi lớp xong là đến lúc điểm danh. Khi nhìn thấy tên cùng ảnh của Xuân Đức trong danh sách học viên, học ở lớp này thì nữ giáo sư kia có đôi chút kinh ngạc. Ánh mắt nàng ta khẽ nhìn quanh lớp nhưng phát hiện hiện trong lớp chỉ có 29 người, thiếu một người.
Nhìn về phía trưởng lớp, nữ giáo sư hỏi:
“ Học viên Thiên Chân Vô Tà hôm nay xin nghỉ phép sao?”
Lớp trưởng của lớp A1 là một nam học viên cao lớn, thân thể hắn như con gấu vậy. Nếu vừa nhìn thì người ta sẽ tưởng rằng hắn là một chiến sĩ chứ không phải là một mục sư.
Lúc này hắn đứng dậy dùng giọng ồm ồm nói:
“ Thưa giáo sư Lưu Lệ, cô ấy hôm nay không có đi học. Cũng không có lí do.”
Lưu Lệ nghe vậy thì hơi nhướng mày lên hỏi lại:
“ Cô ấy? Không phải cậu ta là con trai sao vì sao bây giờ lại biến thành con gái rồi?”
Tên trưởng lớp nghe vậy thì gãi đầu nói:
“ Thực ra học viên Thiên Chân Vô Tà từ ngày khai giảng đã không có đến lớp vì vậy em cũng không biết cậu ta là nam. Nghe tên em tưởng là một cô gái.”
Nghe nói Xuân Đức từ khi khai giảng đã không đi học thì Lưu Lệ hơi nhíu mi lại. Sau một lúc thì nàng khẽ gật đầu nói:
“ Em ngồi xuống đi, chúng ta tiếp tục bài học. Hôm nay chúng ta tiếp tục học về khống chế ma pháp.”
Tiếp sau đó lớp học vẫn được diễn ra như thường. Cũng không còn ai quan tâm đến cái học viên mà nghỉ học trường kỳ kia.
…….
Đến 6 giờ tối, sau khi kết thúc buổi học thì Lưu Lệ nhìn tên lớp trưởng lớp A1 nói:
“ Thịnh Phong, em đi qua lớp A5 gọi một học viên tên Á Nhĩ Đặc đến phòng của cô. Cô có chuyện muốn nói chuyện với học viên đó.”
Thịnh Phong gật đầu sau đó nhanh chóng đi ra khỏi phòng đi lớp A5. Về phần Lưu Lệ lúc này cũng quay trở về phòng riêng của bản thân.
….
Không qua bao lâu thì Thịnh Phong mang theo Á Nhĩ Đặc đi tới gặp Lưu Lệ. Hai người khi thấy Lưu Lệ thì đều hơi cúi đầu nói:
“ Xin chào giáo sư.”
Lưu Lệ lúc này đã thay đổi một bộ quần áo bình thường, nhìn thấy hai người thì nàng ta khẽ gật đầu sau đó nàng nhìn Á Nhĩ Đặc hỏi:
“ Á Nhĩ Đặc cậu có biết nơi ở của Thiên Chân Vô Tà sao?”
Á Nhĩ Đặc ngay lập tức gật đầu nói:
“ Nhà cậu ấy cũng cách nơi đây không xa. Không biết giáo sư có việc gì cậu ấy sao?”
Lưu Lệ gật đầu nói:
“ Mấy ngày hôm nay cậu ta không có lên lớp tôi muốn đến xem cậu ta là bị làm sao?”
Á Nhĩ Đặc nghe vậy thì khẽ ồ lên sau đó gật đầu nói:
“ Vậy mời giáo sư đi theo em.”
Tiếp sau đó ba người Á Nhĩ Đặc, Thịnh Phong cùng Lưu Lệ đi tới nơi ở của Xuân Đức. Vốn việc này không có liên quan đến Thịnh Phong nhưng hắn cảm thấy bản thân là lớp trưởng cũng nên quan tâm một chút đến bạn học trong lớp, vì vậy cũng đi theo phía sau Á Nhĩ Đặc cùng nữ giáo sư Lưu Lệ.
Nơi ở của Xuân Đức quả thực ở rất gần với học viên pháp thần, ba người Lưu Lệ, Á Nhĩ Đặc cùng Thịnh Phong chỉ đi chưa tới 10 phút thì liền đã tới nơi ở của Xuân Đức.
Khi đến nơi đây thấy nhà còn đang sáng đèn thì Á Nhĩ Đặc rất tự nhiên mở cửa cổng ra đi vào bên trong.
Nhưng hắn chỉ vừa đi vào bên trong thì liền cảm thấy phía dưới cổ mát lạnh, cùng lúc đó một nữ tử xinh đẹp bất ngờ hiện ra trước mặt hắn, dùng âm thanh lạnh lùng hỏi:
“ Các ngươi là ai? Vì sao không có sự cho phép của chủ nhân đã tự điện đi vào bên trong?”
Nhìn thanh dao đang phát ra ánh sáng huyết sắc kề sát cổ mình thì Á Nhĩ Đặc trên trán liền toát mồ hôi lạnh, hắn gian nan nuốt nước miếng. Về phần hai người Lưu Lệ cùng Thịnh Phong lúc này cũng bị hai thanh dao kề lên cổ.
Lưu Lệ vốn định ra tay nhưng không cảm nhận thấy ác ý từ trên hai người hai cô gái này nên nàng lại thôi, có điều trong lòng nàng lúc này cũng đang âm thầm kinh ngạc, không ngờ học viên của mình lại có hai thích khách cấp C đi theo bảo vệ.
Á Nhĩ Đặc sau khi lấy lại bình tĩnh thì cẩn thận nói:
“ Tôi là bạn của chủ nhân ngôi nhà này. Tôi tên Á Nhĩ Đặc không tin các cô có thể hỏi…”
Hắn còn chưa nói thì bất ngờ lúc này có một cô bé từ trong nhà lò đầu nhìn ra bên ngoài. Sau đó kinh ngạc hô lê:
“ Á Nhĩ Đặc đại ca. Anh lại tới chơi sao?”
Cùng lúc này cô bé Lan Đóa chạy từ trong nhà ra ngoài này. Thấy Lan Đóa biết người mình đang khống chế thì Lisa lập tức thu hồi vũ khí, không những Lisa mà Lina cũng vậy.
Hai người lúc này hơi cúi đầu nói lời xin lỗi:
“ Xin lỗi vì đã làm mọi người kinh sợ, hai người chúng tôi không biết mọi người là bạn của cậu chủ. ”
Á Nhĩ Đặc thấy cái thứ lành lạnh kề trên cổ mình biến mất thì cũng nhẹ thở ra một hơi, hắn lúc cố gắng nở nụ cười nói:
“ Không có gì, chỉ là một chút hiểu lầm mà thôi.”
Sau đó hắn nhìn qua Lan Đóa mỉm cười hỏi:
“ Đóa Đóa, anh của em đâu rồi?”
Lan Đóa lúc này cũng cười nói:
“ Anh ấy đang làm cơm dưới bếp á, anh ấy nói mời mọi người vào bên trong dùng cơm với gia đình.”
Tiếp sau đó 6 người đồng thời đi vào bên trong nhà, vừa vào bên trong nhà thì bọn họ liền đã ngửi thấy mùi đồ ăn thơm phức rồi. Cùng lúc đó bọn họ cũng thấy một thiếu niên có mái tóc dài màu đen, bộ dạng có chút gầy yếu đang bưng một cái nồi lớn từ phòng bếp đi lên trên này.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...