Cắn Anh Không Hề Sai


“ Tại sao có thể có cô gái xinh đẹp đến vậy? Ông chủ ngày ngày cùng cô ấy ở chung một chỗ, như hình với bóng, thật là có diễm phúc a.”
“ Cái gì diễm phúc?” Một giọng nói bén nhọn vang lên. “ Cô ấy cũng chỉ là vệ sĩ mà thôi.”
“A!” Mọi người kinh sợ. đồng thời quay đầu lại, một phen lúng túng. “Đại tiểu thư, cô tới khi nào vậy?”
“ Vừa tới.” Đinh Nhược Du lạnh nhạt trả lời, đôi mắt sáng khinh thường liếc về phía Quan Ny Vi một cái. Cô khó lắm mới có dịp tới công ty, liền bắt gặp cảnh tượng này, thật sự vô cùng khó chịu. “ Duệ ca ca của tôi đâu?”
“ Chủ tịch đang họp cùng khách hàng.”

“ Mất bao lâu?”
“ Cũng không biết được, vừa mới đi vào chưa tới nửa tiếng, có thể phải một chút nữa mới xong.”
Nhưng cô không đợi được. Đinh Nhược Du cau mày. “ Tôi vào tìm anh ấy.”
“ Không thể! Đại tiểu thư.” Một nữ nhân viên muốn ngăn lại. “ Hiện tại là hội nghị cơ mật, chỉ có ban lãnh đạo cấp ới được phép tham gia, chủ tịch không cho phép bất cứ ai quấy rầy, ngay cả Lâm thư kí cũng không thể vào đó.”
Lâm thư kí cũng chỉ là thư kí, mà cô là ai cơ chứ? Cô là em gái Duệ ca ca thương nhất.
Đinh Nhược Du dùng sức trừng mắt với nữ nhân viên nọ, không cần lên tiếng, đối phương cũng hiểu ý, chỉ đành sờ sờ mũi lui về phía sau.

“ Mời đại tiểu thư.”
Đinh Nhược Du khẽ nâng cằm lên, lấy một loại tư thái cao ngạo đi tới trước cửa phòng họp, đang muốn mở cửa, Quan Ny Vi kịp thời nghiêng người ngăn cô lại.
“Đinh tiểu thư, Giang tiên sinh đã thông báo, không cho bất cứ ai đi vào.”
Vẻ mặt Đinh Nhược Du trở lên lạnh lẽo. “ Cô cho rằng cô là ai? Tại sao muốn cản tôi?”
“ Tôi là vệ sĩ của Giang tiên sinh.” Quan Ny Vi cười nhạt.
“ Nếu là vệ sĩ, cứ làm tốt trách nhiệm vệ sĩ của cô là được rồi.”
“ Tôi đang làm hết trách nhiệm đấy thôi.”
“ Trách nhiệm của cô chính là không thức thời làm chó canh cửa sao?” Đinh Nhược Du không khách khí châm chọc. “ Cô không thấy sao? Bọn tôi là chủ nhân của cô.” ( con mụ này, ta chém~ ta chém >


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận