“ Lại ăn kem?” Anh cau mày. “ Như vậy mà dạ dày cô không có vấn đề gì sao?”
“ Dạ dày của chúng tôi không y như của loài người.” Cô cười ngọt ngào, cầm thìa lên đào một miếng đưa vào trong miệng. “ Cố ấy rốt cuộc đi đâu? Tại sao vẫn chưa về? Tôi rất mong có thể nhìn thấy cô ấy đấy.”
“ Cô làm chi mà mong?”
“ Tôi tò mò chứ sao.” Rất muốn nhìn xem người quan trọng nhất với anh, lớn có bộ dáng như nào.
“ Nhưng trước mặt cô ấy, cô không được phép lộ bí mật.” Giang Phong Duệ cảnh cáo. “ Nếu cô ấy biết cô là Vampire, sẽ bị doạ mất.”
“ Biết rồi, tôi sẽ không sát phong cảnh như vậy, được chưa? Ở trước mặt cô ấy, tôi sẽ ngoan ngoãn làm một người bình thường.” Cô ưng thuận cam kết.
“ Tốt nhất là như vậy.” Anh hừ nhẹ, cũng không có tâm tình tranh cãi với cô, liếc nhìn điện thoại di động trong tay, sắc mặt tối tăm.
Cô chú ý tới ánh mắt của anh. “ Anh không gọi điện cho cô ấy sao?”
“ Gọi rồi, cô ấy không nhận.”
“ Tại sao không nhận?”
“ Người phụ nữ này, quản nhiều chuyện như vậy làm gì?”
“ Chẳng qua là hỏi một chút thôi, cũng không được chắc?”
“ Cô ăn kem đi!”
“Được rồi.” Cô nhún nhún vai, nghe lời đem một muỗng kem bỏ vào trong miệng.
Giang Phong Duệ trừng mắt nhìn điện thoại di động. suy nghĩ trong chốc lát, dường như là quyết định, nhấn xuống phím gọi, nhưng lần này đáp lại là giọng nói tự động của hộp thư thoại.
Anh nghe thấy giọng nói lạnh nhạt của tổng đài viên, mày kiếm nhíu lại, cúp điện thoại.
“ Không có ai nhận?” Quan Ny Vi nhẹ giọng hỏi, ngậm lấy thìa, giọng nói mơ hồ.
Anh trong phút chốc hất mặt lên, dùng ánh mắt sắc bén như dao bắn đến cô.
Thật hung dữ a.
Cô thản nhiên nghênh đón ánh mắt lạnh lùng của anh, ung dung ngậm lấy chiếc thìa ngọt ngào, đầu lưỡi màu hồng tinh xảo liếm một vòng, trong lúc vô tình toát lên một vẻ ngây thơ hấp dẫn khó cưỡng lại.
Hơi thở của anh bỗng dưng cứng lại, gần như ảo não trừng cô.
Ánh trăng khẽ phủ quanh cô, làm tôn lên mái tóc dài hơi rối, toát ra vẻ xinh đẹp, mĩ lệ, trên người cô vẫn mặc chiếc áo sơ mi trắng của anh, tư thế ngồi tuỳ tiện làm vạt áo bị kéo lên, cơ hồ không che hết mông, đôi chân dài ngọc ngà đủ để đem lý trí của bất cứ người đàn ông nào ép tới cực hạn.
Cố tình, cô không hiểu mình đã ảnh hưởng tới anh đến mức độ nào, nghiêng gương mặt tuyết sắc qua, tò mò nhìn anh.
“ Anh làm chi mà nhìn tôi?”
Người phụ nữ này…….đáng chết!
“Đi thay quần áo.” Anh khàn khàn ra lệnh.
“ Cái gì?”
“ Quần áo mới mua để trong phòng cô, bây giờ lập tức đi đổi!” Anh bấm lòng bàn tay, hết sức đè xuống dòng nước ấm đang chui lên bụng.
“ Làm sao phải đổi? Tôi mặc cái này rất tốt______”
“ Tôi muốn cô đổi là đổi!” Anh sắp phát điên rồi. “ Về sau không cho phép cô mặc áo sơ mi của tôi.”
Thì ra là anh tức giận vì cô mặc áo của anh à? Quỷ hẹp hòi.
Quan Ny Vi le lưỡi với anh, không nghĩ tới loài người thì ra ccungxlaf sinh vật chi li tính toán như vậy, cô thật là được lĩnh giáo.
“Đổi thì đổi.” Kích động cái gì chứ? “ Chờ tôi ăn xong kem____”
“Đi ngay bây giờ!” Nhưng là anh không chờ lâu được như vậy.
“ Hả?”
“ Hiện tại!”
Ai, người này cũng thật phiền toái quá đi.
Quan Ny Vi bất đắc dĩ, ăn nhờ ở đậu, cũng nên cho chủ nhà ba phần mặt mũi, cô để kem xuống, bất đắc dĩ đứng dậy, đi chưa được hai bước, nơi cửa bỗng truyền đến một tiếng vang.
Theo đó, một bóng dáng thon dài xiêu vẹo đi vào.
“ Nhược Du!” Giang Phong Duệ bỗng chốc đứng lên, vội vàng chạy về phía cô gái vừa mới vào cửa. “ Em làm sao vậy? Lại uống say?”
“ Duệ ca ca.” Đinh Nhược Du chớp đôi mắt đã phủ một tầng sương mù, cười khúc khích. “ Em đã về, chúng em……….chơi thật vui vẻ đó.”
“ Em xem em này, đi cũng không vững.” Giang Phong Duệ vừa nóng vừa giận. “ Mau tới bên này ngồi xuống.”
“ Không cần, em muốn về phòng tắm trước.” Đinh Nhược Du phất tay cự tuyệt anh đỡ, kiên trì tự mình đi, nhưng mới đi được hai bước, thân thể liền lảo đảo ngã về phía trước.
Quan Ny Vi vội vàng đưa ta, vững vàng tiếp được.
Cảm giác mình vừa đụng vào một bộ ngực mềm mại, Đinh Nhược Du ngẩn ra, hai giây sau, kinh ngạc ngẩng đầu lên, nhìn cô gái tuyệt đối xa lạ trước mắt____
“ Cô là ai?”
Cô ấy là ai?
Vấn đề này đối với anh mà nói, tựa như một quả bom khiến anh ứng phó không kịp, hơn nữa còn là bom nguyên tử.
Quan Ny Vi nhàn nhã ngồi tựa trên cửa sổ, nhìn Giang Phong Duệ và “ em gái” Quan trọng nhất của anh đang ngồi đối diện nhau trong phòng khách, mặt mũi hai người đều là nghiêm túc. Ngay cả Đinh Nhược Du uống rượu say, giờ phút này, ánh mắt cũng rất thanh tỉnh, nhìn về phía Quan Ny Vi sắc bén tựa như có gai.
Xem ra cô gái này rất không thích mình a_____
Quan Ny Vi cong môi tự giễu, lại liếm thêm một miếng kem.
“Ừ, cô ấy………” Giang Phong Duệ bày ra thần sắc trấn định lạnh lùng. “ Trên cơ bản, cô ấy có thể coi như bà con xa của anh.”
“ Duệ ca ca lúc nào thì có bà con xa rồi?” Đinh Nhược Du hỏi một câu đã nói trúng tim đen.
“Ở Mỹ có một người dì______”
“ Chỗ nào ở Mỹ? Dì nào?”
“Ách……” Giang Phong Duệ chần chừ, đầu lưỡi giống như đã đông cứng lại.
Hiển nhiên, người đàn ông này không biết nói dối với người quan trọng nhất của mình.
Quan Ny Vi thở dài, không đành lòng trơ mắt nhìn người đàn ông này lâm vào khó xử, quyết định vươn mình ra. “ Thật ra thì, tôi là vệ sĩ của Giang Phong Duệ tiên sinh.”
Giọng thanh thuý vừa vang lên. lập tức thu hút hai người khác quay lại nhìn chăm chú.
Đinh Nhược Du cau mày. “ Vệ sĩ?”
“ Không sai, vệ sĩ.” Quan Ny Vi nghiêm túc gật đầu. “ Nhưng để tránh phiền toái. Giang tiên sinh tuyên bố với bên ngoài tôi là bà con xa của anh ấy.”
“ Tại sao Duệ ca ca cần vệ sĩ?” Đinh Nhược Du sinh ra cũng không phải làm cái bóng, chuyển hướng sang Giang Phong Duệ, truy hỏi kĩ càng sự việc. “ Có người muốn làm hại anh sao?”
“Đừng lo lắng, Nhược Du, không có gì.” Sợ cô bị hù doạ, Giang Phong Duệ liền vội vàng lắc đầu, mỉm cười trấn an cô, sau đó phối hợp với diễn xuất của Quan Ny Vi. “ Chẳng qua là em cũng biết đấy, công ty chúng ta làm ăn, khó tránh khỏi đắc tội với một số người, để ngừa ngộ nhỡ mà thôi.”
“ Cho nên cô ấy thực sự là………vệ sĩ?”
“ E hèm.”
Đinh Nhược Du hồ nghi, tầm mắt của Duệ ca ca và nữ vệ sĩ kia qua lại cũng lần lượt thay đổi, cô không thích nữ vệ sĩ này, coi như thật là nữ vệ sĩ, cũng là quá….đẹp, đối với người từ nhỏ đã luôn coi mình là xinh đẹp như cô cũng không khỏi cảm thấy tự ti.
“ Cô tên là gì?”
“ Guinevere, Quan Ny Vi.”
“ Cô là người ngoại quốc?”
“ Một nửa, một nửa thôi.” Quan Ny Vi dí dỏm nháy mắt. “ Tôi là con lai.”
Mỹ nữ con lai tóc đen, mắt đen, da thịt trắng như sứ, trên người chỉ mặc mỗi áo sơ mi trắng của Duệ ca ca.
Nếu không phải Đinh Nhược Du biết rất rõ Duệ ca ca luôn khống có hứng thú với bất kì người phụ nữ nào, cô thực sự sẽ hoài nghi quan hệ giữa hai người này.
Nhưng cô, có lòng tin đối với anh.
“ Duệ ca ca, cô vệ sĩ này hình như…….rất đẹp.” Cô cố ý thử dò xét.
“ Vậy sao?” Giang Phong duệ nhún nhún vai. “ Anh không có cảm giác gì.”
Không hổ là Duệ ca ca của cô.
Đinh Nhược Du hài lòng cười, giơ tay gẩy gẩy mái tóc dài mềm mại, hướng Giang Phong Duệ nháy mắt một cái đầy quyến rũ.
Anh nhất thời sửng sốt, đôi mắt trầm xuống.
Quan NY Vi nhẹ nhàng cắn môi, bang quan nhìn một màn một nam một nữ giằng co, cũng mơ hồ nhận thất trong không khí có chút gì đó mập mờ.
Trực giác mách bảo cô phải phá vỡ một màn mập mờ này. “ Muốn ăn kem không?”
Đinh Nhược Du nghe thấy vậy, nhìn về phía cô, thu lại mỉm cười. “Đó là kem của tôi.” Giọng điệu gần như là chỉ trích. “ Duệ ca ca biết tôi thích, nên đặc biệt mua về cho tôi ăn.”
Cho nên là cô trong lúc vô tình đã đoạn nhân sở ái rồi.
Đối mặt với bất mãn của Đinh Nhược Du, Quan Ny Vi không xác định được mình nên phản ứng như thế nào. Cô nên nói xin lỗi? Nhưng đây là chủ nhà cho phép cô ăn mà!
“ Nhược Du, nếu em muốn ăn, anh sẽ lại mua cho em.” Giang Phong Duệ chủ động hoà giải bầu không khí đang gần như đông cứng.
Đây là muốn cô không nên so đo với khách sao?
Đinh Nhược Du chu miệng lên, nhẹ nhàng đứng dậy. “ Quan Ny Vi tiểu thư, nếu đã là vệ sĩ, mời cô tận sức với công việc của mình, giúp Duệ ca ca của tôi.”
“ Không thành vấn đề.” Quan Ny Vi một tiếng đáp ứng, giờ tay làm một dấu hiệu OK. “ Cô yên tâm, tôi sẽ không để bất cứ kẻ nào tổn thương đến một cọng lông của anh ấy.”
Đinh Nhược Du hừ nhẹ một tiếng. “ Tốt nhất là như vậy.” Sau đó, cô dường như muốn thị uy với “ người khách” xa lạ trong phòng khách, đi về phía Giang Phong Duệ, khom lưng ôm lấy anh hôn xuống một cái, cười ngọt ngào. “ Duệ ca ca, em đau đầu, đi ngủ trước đây.”
“Ừ, em đi ngủ đi.” Lúc Giang Phong Duệ còn chưa kịp phản ứng, cô đã nhanh chóng lui ra, anh chỉ có thể đưa mắt nhìn cô trở về phòng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...