Camera
Bức hình thứ năm mươi hai và năm mươi ba.
Hình chụp lúc tôi cùng anh ấy đi chơi sau giờ học.
Một tấm chụp lúc anh ấy chuyên tâm chơi gắp thú mà mãi không gắp được con nào. Trông vừa đáng yêu vừa buồn cười
Một tấm là hai chúng tôi cùng chụp với nhau, kiểu selfie ấy. Cả hai chúng tôi đều cười thật tươi. Tôi trông rất đẹp trai.
"Hôm nay thật sự rất vui. Lâu rồi anh mới được chơi vui thế này đó." - Anh ấy nói trong lúc chúng tôi ngồi ở một ghế đá tại công viên.
"Em cũng thế. Cảm ơn anh!"
Sau một hồi im lặng của cả hai, anh ấy đột nhiên lên tiếng.
"Em biết chuyện anh trao đổi với King rồi, đúng chứ?"
Tôi suy nghĩ một chút rồi gật đầu.
"Lúc đó anh và Tiểu Vũ vì muốn giữ lại tính mạng của một người bạn nên đã nhờ King giúp đỡ. Việc đó khá khó nên cần hai cái giá của tụi anh gộp lại mới trả đủ. Anh thì đổi may mắn của bản thân còn em trai anh thì đổi bằng tay phải của em ấy không thể dùng lực để múa được nữa. Chú vịt mà em nhìn thấy chính là vật hút sự xui xẻo của mọi người xung quanh cho anh."
"Vậy bây giờ chú vịt đó đâu?"
"Nhưng mà sau đó em trai anh lại lén trao đổi thêm một cái giá nữa, vì vậy chú vịt đó mất đi, nhưng anh vẫn gặp xui xẻo như thường lệ, chỉ là ít đi một chút."
"Những người trao đổi với King sẽ có cảm ứng đặc biệt với nhau, em cũng tính là có trao đổi với King rồi, nhưng em có đặc biệt một chút, vì sự trao đổi của em là bị động và có phần bị người khác lợi dụng."
"Nói sao nhỉ, nhưng anh là người đã cố ý đẩy em vào sự trao đổi đó, chắc là em cũng nhận ra những chuyện nguy hiểm xảy ra với em đều sau hôm em đến tiệm tạp hóa đó. Nói cách khác, anh cũng là nguyên nhân khiến em gặp nguy hiểm. Thật xin lỗi."
Quá nhiều thông tin cần phải suy nghĩ đến dồn dập cùng một lúc khiến tôi không đáp lại anh bất cứ lời nào trong suốt thời gian đó và cả trên đường về nhà.
"Nếu có thời gian, em hãy đến tiệm tạp hóa đó lần nữa, anh nghĩ thắc mắc của em sẽ được giải đáp đó. Đi cùng Trương Gia Nguyên thì càng tốt."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...